Sơn động bí ẩn
Sau khi nghe tiếng của Hàn Như Tuyết thì Trường Sinh cùng Phạm Vi Vi vọt lên bay thẳng vào thông đạo. Sau một cái chớp mắt thì Trường Sinh đã thấy mình ở một không gian khác nơi này có bầu trời này, cây cỏ như thế giới bên ngoài. Hắn nhìn qua bên hướng của Phạm Vi Vi không thấy nàng hắn hoảng hốt gọi.
- Sư tỷ người đâu rồi.
- Sư tỷ người đâu rồi.
Sau khi gọi một lúc hắn không được sự đáp lại. Hắn đi về hướng nam một lúc thì hắn gặp một một sơn động, trong sơn động tối ôm, không một bóng người, Trường Sinh thầm nói.
- Sơn động này được phù hợp để ta bế quan.
Sau khi nói xong thì hắn thấy một tản đá khoảng lớn ở gần của động bích cửa động lại, hăn gọi tiểu Ngũ ra ngoài cho nó đi điều tra sơn động.
- Tiểu Ngũ ngươi phải ở trong sơn động này tới lúc nào ta bế qua xong ta dẫn ngươi đi ăn, ngươi có đồng ý không?
Tiểu Ngũ như hiểu lời hắn nói nó gật gật đầu.
- Nếu ngươi đã đồng ý rồi thì ta bắt đầu bế quan đây.
Hắn đi đến một tản đá lớn ở gần cửa động bế quan, sau khi hắn đi vào trạng thái nhập định một ngày thì tiểu Ngũ đi sâu vào sơn động, bên trong cuối sơn động có một cánh cửa chặn giữa. Sau năm ngày bế quan thì có một tiếng nổ lớn lại tiểu Ngũ hú hồn Trường Sinh cười lớn.
- Kkkkkkk.
- Ta đã đột phá rồi.
Tiểu Ngũ sau khi thấy hắn đã tỉnh thì nó lại cắn cắn cái quần của hắn, Trường Sinh nghi hoặc hỏi.
- Tiểu Ngũ ngươi muốn cái gì.
Tiểu Ngũ vừa kéo vừa hướng đầu vào bên trong sơn động. Trường Sinh chợt hiểu.
- Ngươi muốn nói là bên trong có gì à.
Tiểu Ngũ gật gật đầu.
Trường Sinh bắt đầu đi cùng với tiểu ngũ đi vào bên trong, trên đường đi hắn thấy nhiều bức phù điêu, bên trên những cái phù điêu, điêu khắc hình ảnh một thanh niên cầm một cái cờ hiều màu đỏ, bức thứ hai mô tả cảnh thiếu niên phất cờ, bức thứ ba có sự xuất hiện của tám người , bức thứ tư là hình ảnh cả tám người cùng đối chiến với kẻ địch, hình ảnh cuối cùng là cả tám người hợp lại trở thành một người thân cao tám thước tay cầm đại đao không rõ gương mặt, sau khi nhìn hết phù điêu thì hắn thấy một cánh cửa trên cửa viết.
- Tiểu bối vũ khí mạnh nhất đời ta, ta để ở trong nếu ngươi có thể qua thử thách của ta thì ngươi có thể lấy nó.
ở dưới còn một hàng chữ nhỏ, thử thách sẽ căn cứ vào tu vi của ngươi mà thiết lập. Sau khi đọc thế Trường Sinh suy nghĩ một lúc thì đẩy cửa vào. Trước mắt hắn thấy cảnh đây là một mảng chiến trường mà hăn đang ở trên một trường thành phía trước là một biển yêu tộc đang đánh tới hắn cùng với mọi người đang chống với yêu tộc, sau khi đánh được một lúc thì trường thành cũng không thể trụ được thì có hai bóng người bay ra, hai bóng người quen thuộc với Trường Sinh đó là cha với mẹ của hắn. Hắn thét lên.
- Ba!!!!!!!!!!!
- Mẹ!!!!!!!!!!
Cả hai người cùng quây lại và miểm cười với hắn, cười xong thì cả hai người cùng thét lên.
- Hôm nay hai vợ chồng ta cùng nhau tự bạo để nhân tộc có một con đường sống.
Cả hai người cùng vọt đến chỉ huy của yêu tộc tự bạo. Sau một tiếng nổ lớn thì tâm thần của Trường Sinh đã rơi vào u tối hắn chỉ biết gào thét trong vô vọng.
- Cha!!!!!!!!! Mẹ!!!!!!!!!!
Khi đạo tâm của Trường Sinh sắp sụp đổ thì có một tiếng nói.
- Trường Sinh tỉnh dậy đi đây là huyển tượng thôi.
- Trường Sinh tỉnh dậy đi đây là chuyện không có thật đây là huyển tượng thôi.
Khi nghe được tiếng đó thì Trường Sinh chợt tỉnh dậy lao mồ hôi lạnh.
- Nãy giờ là chuyện gì vậy sao ta lại ở đây cha mẹ ta đâu.
- Cha mẹ ta.
Trong đầu hắn có tiếng của tiểu Huỳnh nói.
- Sau khi ngươi tiến vào cánh của thì ngươi đã rơi vào ảo cảnh tâm ma rồi nếu như lúc đó ta không gọi ngươi kịp thì đạo tâm ngươi đã vỡ một đời không thể đột phá.
Trường Sinh thở phào một tiếng nhưng vừa thở ra thì hắn thấy lành lạnh sau lưng hắn dóc toàn lực sử đụng kinh lôi bát bộ hắn vừa rời khỏi chổ đó thì có một thanh đao chém từ trên xuống rớt một nhúm tóc của hắn, vừa ổn định lại thì hắn lấy huyết long thương ra dự định đở đòn tiếp theo thì hắn không thấy người vừa nảy tập kích ở đâu, hắn nhìn xuống thì thấy mình đang đứng trên mặt nước còn ở dưới thì không có động tỉnh gì hết, hắn vừa quây lưng lại thì thấy có một mũi tên đang lao tới hắn sử đụng một màn chắn để chặn lại nhưng không được mũi tên như có khả năng xuyên giáp vậy không thể nào đở được mũi tên xẹt qua ngươi hắn. Trường Sinh vừa lao đến nam tử cầm cung thì hắn phi huyết long thương lại hướng nam tử cầm cung nam tử không hề lo lắng vì trong không gian đột nhiên xuất hiện một đại hán có khả năng sử đụng khiên để đở huyết long thương, huyết long thương vừa bật ra thì có một mũi tên lao tới Trường Sinh với một tốc độ chống mặt, Trường Sinh xoăy người tránh né nhưng trong ko gian lại xuất hiện một nam tử nữa cưỡi ngựa lao đến húc Trường Sinh bay ra xa, trên đường hắn bay thì người vừa lặng xuống nước bây giờ lại trồi lên đâm một đao vào chân của Trường Sinh nói thì chậm như diễn ra lại nhanh từ lúc bị đánh tới lúc bay ra chỉ có ba cái chớp mắt. Hắn bay lại hướng Huyết Long thương hăn nhặt lên, hắn không vội tấn nữa mà hắn sử đụng chiến thuật dương đông kích tây hắn vẫn lao đến người cầm cung sử đụng Kình Thiên Tam Lôi thương nhưng khi sắp bị người cầm khi chặn được thì hắn đã kiệp đổi hướng quây qua người dưới nước đang lao vào ở phía sao.
Hết chương.
Đăng bởi | yy60884330 |
Thời gian | |
Lượt đọc | 1 |