Thiên Tôn Giáng Lâm
- Cô rốt cuộc là ai? Cô làm gì Chân Chân rồi?
Người phụ nữ vô cùng kinh ngạc, không thể tin Tề Lâm nhanh như vậy đã phát hiện mình là giả.
Cô ta còn cho là mình có thể mê hoặc Tề Lâm trong một khoảng thời gian dài nữa.
Chỉ có thể nói cho dù phụ nữ có mạnh mẽ hơn nữa thì cũng không thể hiểu được sự nhạy cảm của đàn ông.
Một khi đã lên giường rồi thì đàn ông trở nên vô cùng nhạy cảm, những tên không thể phân biệt nổi người lên giường với mình nếu không phải cố ý thì chắc chắn là ngu xuẩn.
Tề Lâm là người bình thường cho nên hoàn toàn có thể phân biệt rõ ràng.
Người phụ nữ nháy mắt một cái rồi nói.
- Vu Vũ Chân không sao cả.
- Nói chuyện bây giờ anh cảm thấy thích hợp sao? Có phải là chúng ta nên làm một chút chuyện có ý nghĩa hơn chứ?
Người phụ nữ rõ ràng đang dụ dỗ Tề Lâm nhưng Tề Lâm cũng không phải người bị nửa thân dưới khống chế, ít nhất bây giờ hắn còn chưa có ý định này.
Tề Lâm ngay lập tức vọt vào buồng vệ sinh.
Sau khi kiểm tra Vu Vũ Chân quả thực không có việc gì, Tề Lâm mới thở dài một hơi.
Hắn tuyệt đối không muốn bởi vì mình mà khiến cho những người thân quen gặp phải tai ương.
Sau khi xác nhận được Vu Vũ Chân không bị sao, Tề Lâm sửa sang lại thân thể mình rồi bắt chước người phụ nữ bọc một cái khăn tắm sau đó mới tiến vào phòng ngủ.
Bước vào phòng ngủ, Tề Lâm liền thấy một người phụ nữ hoàn toàn xa lạ.
Người phụ nữ này đẹp hơn rất nhiều so với Vu Vũ Chân, khí chất cũng hơn xa Vu Vũ Chân, Tề Lâm có cảm giác cô ta vừa nhẹ nhàng lại vừa sắc bén.
Dịu dàng là khí chất tự nhiên còn sắc bén là do tâm trạng cô ta lúc này.
- Ta cho Vu Vũ Chân ăn một viên thuốc giúp cho cô ấy suốt đời không bệnh không tai. Đại Luật Sư, ta làm như vậy ngươi có hài lòng không?
Người phụ nữ không có mặc quần áo chỉ dùng chăn che cơ thể mình một chút, hoàn toàn không che lấp được cơ thể nóng bỏng của cô ta.
Đây đúng thật là một người đẹp nghiêng nước nghiêng thành.
Nhưng hiện tại Tề Lâm không hề có chút dục vọng nào.
Trái lại phía sau lưng Tề Lâm đã chảy rất nhiều mồ hôi lạnh.
Người phụ nữ này có cảnh giới hơn xa hắn, hơn nữa mới vừa rồi còn bị hắn phá trinh.
Tề Lâm không cho rằng mình có mị lực lớn đến mức làm cho cô ta hiến thân ngay lần đầu gặp mặt.
Vậy chỉ có thể là cô ta có chuyện cần nhờ hắn.
Nhưng chuyện mà một người ở cảnh giới cao như vậy cũng không giải quyết được thì mình có thể làm được sao?
Tề Lâm chắc chắn là mình không có năng lực này.
- Tiền bối...
- Không nên gọi ta tiền bối sẽ làm ta thấy mình già hơn.
- Ngạch, vị tiên nữ này...
- Ngươi vẫn nên gọi ta là điện hạ, xưa nay những người khác đều gọi ta như vậy.
Tề Lâm rùng mình. Điện hạ? Danh xưng này đã nói lên cô gái này ít nhất cũng có thân phận là công chúa.
Chỉ là Tề Lâm vẫn chưa đoán được vị điện hạ này là ai.
- Điện hạ, không biết người tìm tôi có chuyện gì?
Tề Lâm thận trọng hỏi.
- Ta coi trọng ngươi.
Điện hạ thẳng thắn nói.
Tề Lâm yên lặng, không hề có chút tin tưởng nào với câu nói này.
- Ngươi đã phá trinh ta vậy phải chịu trách nhiệm với ta.
Không nghĩ tới vị khóe miệng điện hạ lại lộ ra một nụ cười xấu xa rồi nói:
- Dù cho ngươi không muốn phụ trách cũng không được, bởi vì ta đã có hôn phu. Mặc kệ ngươi có nguyện ý hay không, hắn khẳng định sẽ tới giết ngươi.
Tim Tề Lâm đã rớt tới tận gót chân rồi.
Mẹ nó, biết ngay là không có chuyện gì tốt.
- Điện hạ tội gì phải hành hạ ta như vậy?
Trong nội tâm, Tề Lâm hơi tức giận.
Dựa vào cái gì? Đây quả thực là tai bay vạ gió a.
Điện hạ thấy Tề Lâm thực sự tức giận, ngay lập tức vén chăn lên, cảnh xuân bên trong khiến cho đôi mắt Tề Lâm bắt đầu nhìn lung tung.
Miệng nói cứng, thân dưới cũng cứng luôn.
Vị điện hạ này chắc chắn là người phụ nữ đẹp nhất mà Tề Lâm từng được gặp.
- Ta biết ngươi mất hứng, dính vào ta ngươi sẽ gặp phải rất nhiều phiền phức. Nhưng con người của ta làm việc rất công bằng, tuyệt đối sẽ không bạc đãi người khác. Tề Lâm, ta đem bản thân ta xem như thù lao tặng cho ngươi, đây là ta thứ đáng tiền nhất.
Điện hạ nói rất rõ ràng, Tề Lâm tuy rằng vẫn rất khó chịu nhưng đã hơi do dự rồi.
- Tề Lâm, làm một lần và làm một trăm lần, có gì khác nhau sao?
Điện hạ chỉ nói một câu để khiến Tề Lâm hoàn toàn mất đi lý trí.
Nói rất đúng, dù sao cũng phải gánh chuyện này rồi, trước hết phải lấy lại vốn đã.
...
Tề Lâm làm vô cùng lâu, có thể là thân thể luyện khí tầng 6 thật sự là quá tốt mà cũng có thể là cơ thể này thật sự là quá mê người.
Hắn làm liên tục hơn bốn tiếng đồng hồ mới nghỉ.
Điện hạ hết sức phối hợp tuy nhiên cô ta lại không có cảm giác thoải mái như Tề Lâm.
Sau khi xong việc, Tề Lâm nằm thở hổn hển trên giường, suy nghĩ thật kĩ về chuyện này.
Dục vọng đã được thỏa mãn rồi thì lí trí cũng đã quay lại với Tề Lâm.
- Điện hạ chính là khách hàng lớn mà Đại Thánh đã nói.
Hắn dùng chính là câu khẳng định mà không phải là câu nghi vấn.
Ánh mắt Điện hạ rất kinh ngạc, đây là lần thứ hai mà nàng kinh ngạc.
Lần đầu tiên là kinh ngạc với việc Tề Lâm rất nhanh đã phát hiện ra mình không phải là Vu Vũ Chân.
- Ngươi còn thông minh hơn so với sự tưởng tượng của ta.
Điện hạ mở lời khen.
Nhiếp Tiểu Thiến nói không sai, hắn quả nhiên là một người thông minh.
Tề Lâm cười mỉm, chuyện này không cũng không khó đoán.
Nơi mạt pháp như địa cầu thì chẳng có gì để thu hút đại nhân vật như vị điện hạ này giáng lâm.
Liên tưởng đến việc Tôn Ngộ Không đã nói cách đây không lâu, vậy thì rất dễ đoán rồi.
Tề Lâm chỉ là không biết Tôn Ngộ Không rốt cuộc là có hiểu rõ vị điện hạ này hay không?
Nếu đã biết rõ, vậy còn tốt, Tề Lâm tin tưởng Tôn Ngộ Không sẽ không hại mình đâu.
Nếu mà ngược lại vậy thì mình đã dính phải phiền phức lớn rồi.
- Hiện tại điện hạ có thể nói cho tôi biết thân phận thật sự của người và tại sao người muốn tìm tôi không?
Tuy rằng hai người vừa mới tiến hành một hoạt động giao lưu rất thân mật, nhưng Tề Lâm rất rõ ràng giữa mình và người phụ nữ này không có tình cảm gì cả.
Chỉ là một lần giao dịch thôi.
Điện hạ nói ra một câu chứa đựng sát khí:
- Ta muốn ngươi giúp ta giết một người.
- Người vì sao không tự mình ra tay?
Rõ ràng thực lực của vị điện hạ này mạnh hơn mình rất nhiều.
- Ta không thể động thủ, người kia và ta có quan hệ đặc thù, hơn nữa ta không thể vào được thế giới mà tên kia đang ở.
- Điện hạ muốn giết vị hôn phu của mình?
Tề Lâm mạnh dạn đoán.
Điện hạ cười khẽ:
- Đúng là người được Đại Thánh xem trọng như vậy, phản ứng thực sự rất nhanh.
- Nguyên nhân là gì?
- Hắn dùng thủ đoạn hèn hạ ép ta phải gả cho hắn. Loại như hắn cũng xứng sao?
Nói đến đây, giọng nói điện hạ thể sự ghét bỏ và chán ghét cực kỳ.
Tề Lâm cũng đồng ý với đánh giá này.
Dù sao người phụ nữ này cũng vừa mới ăn nằm với hắn.
Cho nên rất hiển nhiên, trong lòng hắn, cô nàng mạnh hơn tên hôn phu kia nhiều.
- Người là công chúa Tiên Giới? Con gái của Ngọc Đế?
Tề Lâm trong nháy mắt đã nghĩ tới rất nhiều giả thiết.
Nhưng điện hạ cũng không để cho Tề Lâm tiếp tục đoán, ngay lập tức nói cho hắn sự thật.
- Ta không phải là con gái Ngọc Đế, nhưng ta đúng là công chúa Tiên Giới. Ngọc Đế sống qua hàng tỉ kiếp mới chứng đạo thành công, trước khi ông ta Chứng Đạo, Tiên Giới đã có một vị Thiên Đế, ta là cháu gái Thiên Đế, mọi người ở Tiên Giới đều gọi ta là 'Thiên Tôn Điện Hạ'.
Tề Lâm ngay lập tức hiểu ra:
- Người là Chức Nữ.
Chính là Chức Nữ hay được nhắc đến trong ngày lễ thất tịch.
Tề Lâm nghĩ tới lúc ở thế giới Thiện Nữ U Hồn, Nhiếp Tiểu Thiến đã hỏi mình:
- Tề Lâm, ngươi biết hôm nay là ngày gì không?
Lại nghĩ tới Hắc Sơn lão yêu trước khi chết còn còn chưa kịp nói hết lời:
- Hôm nay là bảy...
Có lẽ câu đó là bảy tháng bảy, chính là ngày lễ của Chức Nữ.
Vị đại năng đã trợ giúp Nhiếp Tiểu Thiến chính là Chức Nữ.
---
Cẩu Ca chân thành xin lỗi quí độc giả vì sự chậm trễ trong việc up truyện. Mong mọi người bỏ qua và tiếp tục ủng hộ truyện của Cẩu Ca cũng như các truyện của Team Vạn Yên và truyenyy.
Một lần nữa chân thành xin lỗi quí độc giả.
Để đền bù mình sẽ bạo 10 chương trong ngày 22/2, tiến độ vẫn như cũ là 1 chương/ ngày.
Đăng bởi | Cẩuca |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 14 |