Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

-

Tiểu thuyết gốc · 971 chữ

Đầu lớp 9, đoàn trường tổ chức buổi họp giữa lớp trưởng, lớp phó học tập giữa các lớp của cả bốn khối. Theo thứ tự thì lớp trưởng ngồi dãy phải, lớp phó học tập ngồi dãy trái, tôi là lớp phó học tập 9A1, nên ngồi gần… lớp phó 9A2. Ôi thật sự mà nói, em này cực dễ thương luôn, khuôn mặt lúc cười hiền vô cùng, mà lại cao ráo nữa, lớp 9 mà gần 1m65…

Mặc kệ mấy bà cô chém gió ở phần trên, tôi ngồi dưới chém gió.. em này, nói tới nói lui 1 hồi, em nó mới bảo:

– Bạn nói chuyện vui ghê, hihi !

– He he, mình mà lại!

Khi Kết thúc buổi họp, em nó đứng dậy, tôi cũng vội đứng dậy theo, mà chẳng hỉu vì sao mà lúc lớp 9 tôi thấp tè, đứng tới… nách em ấy. Nên dĩ nhiên là tôi với em này chả ra ngô khoai gì cả, gái xinh nào mà lại thích đi với trai lùn chứ, làm tôi tự kỷ gần cả tuần sau vì ngây ngất với nụ cười em này sau này lên cấp 3 thì học khác trường, mãi khi học đại học mới gặp lại, còn bây giờ thì tôi cao hơn em ấy rồi, he he…

Hồi cấp 2 học hành cũng chưa lấy gì làm căng thẳng, bài vở vẫn còn dễ, nên sau giờ học ngoài game ra thì đám con trai còn rủ nhau đi đá banh. Mà ngày ấy làm gì có sân cỏ nhân tạo như bây giờ, nên toàn kéo nhau ra biển đá. Mà biển Đồi Dương ở Phan Thiết thì tuyệt vời, bãi cát trải dài trắng muốt, gió mát vi vu, cả đám trai quần nhau hết chiều này đến chiều khác, đá xong đứa nào cũng khát thè lưỡi, vì gió biển mà. Thế là lại kéo nhau đi ăn bánh canh với uống nước, thời ấy sướng thế không biết, ăn chơi chả lo nghĩ gì nhiều!

Rồi 1 buổi chiều đá banh về, cả bọn tôi đạp bon bon ra quán nước thì ngang qua đường TQ, ở khu này lúc đó có vài nhà đang giải toả làm đường nên có mấy khoảng sân cát rộng lắm, bọn tôi nhất trí lấy khu này làm sân bóng, vì xung quanh chỉ có vài căn hộ nhà cao cửa rộng, cây cảnh um sùm. Thế là thay vì đá ở biển đông đúc, mau mệt thì bây giờ chúng tôi chuyển qua đây, ở đây lại yên tĩnh mà rộng rãi, tóm lại là sân bóng này cực chuẩn, he he!

Đá được 2 bữa ở đây chả sao, đến bữa thứ 3 thì có chuyện. Số là tôi đá banh, khâu lừa bóng xỏ kim thì xịn chứ khâu dứt điểm thì tệ cực kỳ, nên tôi toàn đá giữa sân làm cầu nối tuyến giữa với tiền đạo, lâu lâu hứng lên thì sút bắn chim trời ! Hôm nay chả hỉu sao đang dẫn banh ngon thì tôi thấy… ô kìa, khung thành bên phải sao trống thế, ngon, co chân sút luôn! Mấy thằng bạn ngạc nhiên lắm:

– Ê chuyền đây nà màyyyy..

– Ê… ê…. ế ế

Kệ, tôi sút thẳng, cơ mà như đã nói ở trên, tôi sút ngay vào căn nhà có cổng màu đen sau lưng khung thành bên kia, nghe 1 cái ” Binh ” rồi 1 cái ” Tòm “… Đoán chừng là chắc rơi vô hồ cá nhà người ta rồi, tôi với vài thằng đang định vơ áo chạy thì thằng bên đội kia bảo:

– Đền trái banh cho tao.

– Ừ, hôm khác tao mua đền cho!

– Không, trái banh này là quà sinh nhật mẹ tao tặng, lấy lại cho tao!

Bó tay, quà sinh nhật mày quý thế thì đem ra để thiên hạ nó dùng chân vùi dập à, ngu thế, sao không cất trong nhà đi. Báo hại tôi lấm lét đi qua nhà bên kia, kiễng chân lên, nhón đầu qua rào mà dòm vô, vừa hay thấy một cô gái đang đứng cạnh hồ non bộ, tóc đuôi ngựa, áo váy hơi ướt, vẻ mặt ngạc nhiên pha tức giận mà trông xinh xắn lắm, có 1 chút kiêu kỳ trong đó, tôi nhìn không chớp mắt, quên mất luôn trái banh kỷ niệm của thằng rách việc kia.

– Ê, ê, sao rồi mậy?

Sực tỉnh, tôi vội nói:

– Ơ.. em gì ơi, cho anh lấy trái banh được không?

– Vô duyên, ai là em ông hả !

Nói vậy rồi em cũng lấy trái banh đang lềnh bềnh trên hồ, tiến tới phía tôi. Tôi nở nụ cười cầu tài:

– Cảm ơn bạn nh…

“Bốp…”

Chưa dứt câu thì em đã ném ngay trái banh vô mặt,làm tôi bật ngửa, báo hại thằng bạn đang cõng cũng bị chổng vó theo,hai ông thần la oai oái giữa đường, mấy thằng kia vội chạy lại:

– Sao không mày? Trái banh dội lại à ?

– Dội cái đầu mày, đá nãy giờ rồi đến giờ mới dội à ?

Tôi làu bàu đứng dậy, vẫn còn nghe tiếng cười khúc khích của em trong nhà vọng ra, thầm rủa trong bụng “Con nhỏ độc ác, nhớ đấy.”

Trên đường về, tôi nghĩ trăm phương nghìn kế để trả thù này, ai đời con trai để con gái tọng vào mặt rõ đau, cuối cùng, lúc dắt xe vô nhà tôi cũng nghĩ ra được 1 cách, nhưng là cách làm quen với cô tiểu thư kiêu kỳ này chứ không phải là trả thù, ai bảo em xinh quá làm chi, hề hề !

Bạn đang đọc Tiểu mai Phần 1 sáng tác bởi NVCHTT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NVCHTT
Thời gian
Lượt đọc 184

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.