Hệ Thống Tiêu Dùng Chào Sân (2)
Hàn Liệt không biết gì cả.
Chắc bởi cậu nhóc kia thấy Hàn Liệt ăn mặc xuề xòa, vẻ ngoài thiếu chỉn chu, nên cho rằng hắn không đáng để kết giao? Hàn Liệt cảm thấy thằng nhóc này thật hết cứu nổi, nhưng chỉ nhếch môi cười nhạt, không nói gì thêm.
Hắn cúi đầu, mở tạp chí lên như thể đang tập trung đọc, nhưng thật ra là để che giấu hành động kiểm tra hệ thống bí mật.
Lúc hắn cúi đầu, Trần Nghiên Phi đã chứng kiến toàn bộ sự việc, lặng lẽ quan sát hắn.
…
“Chính thức kích hoạt” – bốn từ ấy khiến trái tim Hàn Liệt dậy sóng, lôi cuốn mọi suy nghĩ của hắn vào trong hệ thống.
Hệ thống tiêu dùng chỉ có ba trang phụ:
[Thuộc tính], [Vật phẩm], [Tin nhắn]
Trang vật phẩm hoàn toàn trống rỗng, trong khi trang tin nhắn chỉ hiển thị một dòng: “Nâng cấp để mở khóa thêm chức năng.”
Hàn Liệt không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tiếp tục khám phá giao diện thuộc tính.
Ở góc trên bên trái, một mô hình 3D của chính hắn đang xoay tròn.
Cao 1m74, nặng 60kg, dáng người gầy gò, mái tóc dài lòa xòa gần che mắt, đeo cặp kính gọng đen lỗi thời, làn da xỉn màu.
Một vẻ ngoài bình thường đến mức chẳng gây được chút thiện cảm nào. Không xấu, nhưng lại tẻ nhạt, thiếu sức hút.
Hàn Liệt, 18 tuổi, một thiếu niên đến từ thị trấn nhỏ, là như thế.
Ở góc trên bên phải giao diện là các thông số chi tiết:
[Thuộc tính cơ bản: Sức mạnh 62, Nhanh nhẹn 59, Thể chất 63, Trí tuệ 65]
[Thuộc tính thứ cấp: Ngoại hình 66, Hình thể 58, Sức khỏe 69, Đặc biệt 75]
[Kiến thức chuyên môn: Toán học cấp 2, Tiếng Anh cấp 3, Kế toán cấp 1, Tài chính cấp 3...]
[Kỹ năng: Lái xe cấp 1, Kỹ thuật xe cấp 3, Nấu ăn cấp 2, Thủ công cấp 4, Đầu tư cổ phiếu cấp 2, Viết lách cấp 2...]
[Tiền mặt: 20,385]
[Kinh nghiệm: 12,588]
Chỉ cần tập trung ý nghĩ vào bất kỳ mục nào, hệ thống sẽ hiện ra chi tiết mở rộng cùng giải thích liên quan.
Hàn Liệt cẩn thận kiểm tra từng mục, rất nhanh đã nắm rõ nguyên lý hoạt động của hệ thống.
Hệ thống vận hành xoay quanh một nguyên tắc cốt lõi: Tiêu tiền để đổi lấy kinh nghiệm, kinh nghiệm có thể phân bổ vào các thuộc tính và kỹ năng.
Một lần tiêu dùng, hưởng lợi hai lần, vừa nâng cấp bản thân, vừa được hưởng thú vui tiêu tiền.
Điểm kinh nghiệm tương đương với giá trị tiêu dùng, không hơn không kém, vô cùng minh bạch.
Nguyên tắc đơn giản, không chút rườm rà, cực kỳ phù hợp với tính cách của Hàn Liệt.
——Hạnh phúc đôi khi chỉ cần giản đơn. Ai mà muốn lao đầu vào những quy tắc phức tạp chứ?
Thế nên hắn thà chờ trong phòng livestream của Lý Giai Kỳ để giành suất mua hàng, còn hơn chen chân vào cuộc chiến giảm giá ngày 11/11.
Cuộc đời đã đủ mệt mỏi, hà cớ gì còn phải tự làm khó mình?
Hàn Liệt bật cười.
Hắn tiếp tục kiểm tra ý nghĩa các chỉ số thuộc tính.
Dưới 60 điểm: Kém, một ngàn điểm kinh nghiệm đổi được một điểm.
Từ 60–69 điểm: Bình thường, cần mười ngàn điểm kinh nghiệm để tăng một điểm.
Từ 70–79 điểm: Xuất sắc, đợi hệ thống nâng cấp mới có thể tăng.
Từ 80–89 điểm: Thiên tài, chỉ có thể tiếp cận khi hệ thống đạt cấp độ cao hơn.
Từ 90–99 điểm: Đỉnh cao, sáng chói như mặt trời.
Nhìn vào các thuộc tính cơ bản chỉ ở ngưỡng hơn 60 điểm, Hàn Liệt không hề ngạc nhiên.
Người bình thường, không hơn không kém.
Nếu thiên tài là các người, còn chúng tôi là người thường, thì thế giới này, phần lớn thuộc về chúng tôi.
Trước hôm nay, Hàn Liệt luôn nhận thức rõ bản thân chỉ là một cá thể nhỏ bé giữa biển người mênh mông.
Nhưng giờ đây, nhìn chăm chú vào bảng thuộc tính, hắn nhận ra một điều:
Tôi sẽ thoát khỏi chúng tôi, vượt qua các người, và trở thành một trong “họ.”
Các thuộc tính cơ bản trông bình thường, nhưng mục Đặc biệt khiến Hàn Liệt cảm thấy thú vị.
Hắn lén mở ra, nụ cười trên môi dần trở nên kỳ quái.
Hóa ra hắn cũng có thiên phú ở một vài lĩnh vực.
Nhưng tiếc thay, thiên phú ấy lại thiếu đi nền tảng sức mạnh và thể chất phù hợp để phát huy, chỉ càng làm câu chuyện thêm bi kịch.
Tưởng tượng một lát, Hàn Liệt nhăn mặt: “Khỉ thật! Đang nghĩ gì thế này?”
Với ngoại hình đó, thể chất đó, còn có cái EQ kia, cả đời chỉ làm một chú chó độc thân, thiên phú cũng chẳng dùng được.
Đột nhiên hắn hiểu ra tại sao kỹ năng của mình lại có mục Thủ công cấp 4 vô lý đến thế.
Thật nực cười, cái thế giới chó chết này chẳng hề thân thiện chút nào.
Miệng thì càu nhàu, nhưng Hàn Liệt biết rõ, vấn đề không nằm ở thế giới, mà ở chính hắn, hắn chưa tìm ra cách hòa hợp với thế giới này.
Con người thường khó chấp nhận thất bại của mình, thích đổ lỗi cho hoàn cảnh và môi trường bên ngoài.
Trước đây, Hàn Liệt cũng là người như thế.
Hắn xây cho mình một vỏ bọc kiên cố, từ chối tất cả sự chỉ trích, khước từ việc phân định đúng sai, và không bao giờ hé lộ bản chất thật.
Cách làm ấy chẳng khác nào một cuộc đấu tranh vô ích.
Chính sự tiêu cực ấy đã kéo hắn xuống, làm hao mòn nghị lực, dẫn đến thất bại.
Nhưng sau khi tái sinh, lớp vỏ bọc ấy bỗng nhiên tan biến.
Hàn Liệt cảm thấy nhẹ nhõm chưa từng có.
Những ký ức trước kia bỗng trở nên rõ ràng, đúng sai đã phân minh, không còn làm tổn thương lòng tự tôn của hắn nữa.
Không, giờ hắn đã không còn yếu đuối.
Trong dòng ký ức trôi dạt, Hàn Liệt bắt đầu sắp xếp lại từng mảnh ghép quá khứ.
Hắn nhận ra một sự bình yên mới mẻ, tràn ngập hy vọng về tương lai.
Hạnh phúc quấn lấy tâm hồn hắn, giúp hắn hiểu ra nhiều điều.
Người ta thường nói, đàn ông trưởng thành chỉ trong khoảnh khắc.
Giây phút này chính là lúc Hàn Liệt hòa giải với bản thân và bắt tay với thế giới.
Đăng bởi | haithien0211 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 6 |