"Em là tiểu đạo sĩ của quán Tam Thanh sao? Nếu muốn có hương khói thịnh vượng, thì ít nhất phải có thần linh hiển linh, cầu gì được nấy, mới khiến người ta chịu đến cúng bái. Nhưng những chuyện đó đều là mê tín phong kiến, không nên tin."
Nói đến đây, chính anh ta cũng lắc đầu ngán ngẩm.
Trong khi đó, Nha Nha đang nghiền ngẫm câu "cầu gì được nấy" mà Lục Hành Phong vừa nói.
Cô từng nghĩ đến việc khiến tổ sư gia "cầu gì được nấy", nhưng sư phụ bảo tổ sư gia rất bận. Những người tu đạo như cô nên tự mình trở nên mạnh mẽ, rồi tích đức để tổ sư gia chú ý. Chỉ khi đó, tổ sư gia mới chịu hiển linh.
Chính vì lời dạy đó, Nha Nha mới chăm chỉ học tập. Nhưng học mãi, đến giờ tổ sư gia vẫn chưa hiển linh, mà sư phụ thì đã bỏ chạy trước!
Nha Nha lại siết chặt nắm tay nhỏ, khuôn mặt bừng bừng quyết tâm.
Lúc này, giọng của Lục Hành Phong lại vang lên bên tai:
"Vậy tôi có thể chạm vào con hổ của em được chưa?"
Nha Nha nghĩ một lúc, rồi nghiêng đầu đáp:
"Anh có việc nhờ Nha Nha, mà Nha Nha đã giúp anh rồi. Vậy anh cũng phải đóng tiền hương khói cho đạo quán, đúng không?"
Nói xong, cô bé tự vỗ tay khen mình thông minh.
Lục Hành Phong vốn chỉ muốn hoàn thành thử thách của khán giả, nghe vậy liền gật đầu nghiêm túc:
"Đúng, đúng. Em để tôi sờ con hổ, tôi sẽ quyên góp tiền hương khói cho đạo quán."
Dù sao anh cũng còn hai mươi nghìn trong tài khoản, chỉ là không có tiền mặt thôi.
Thấy Lục Hành Phong đồng ý, Nha Nha kéo tai A Hoa, bắt đầu thuyết phục con hổ. Trong cuộc trò chuyện giữa cô bé và A Hoa, thi thoảng lộ ra vài từ như "hương khói", "đánh", "kẹo", khiến Lục Hành Phong càng thêm mơ hồ.
Cuối cùng, Nha Nha gật đầu chắc nịch:
"Được rồi, anh muốn sờ sao thì sờ đi."
Lời vừa dứt, nãy giờ A Hoa vốn vẫn giữ ánh mắt lạnh lùng với Lục Hành Phong - bỗng lật ngửa bụng, bắt đầu làm nũng trước mặt anh ta. Hai chiếc chuông lớn trên cổ nó lại đung đưa trái phải, phát ra âm thanh vui tai.
Lục Hành Phong không thể tin nổi mình lại nhận được đãi ngộ này, cảm kích liếc nhìn Nha Nha một cái. Nhưng đến khi thật sự muốn chạm vào, lòng vẫn có chút run sợ.
Thấy Lục Hành Phong cứ lưỡng lự, Nha Nha vì muốn kiếm được khoản tiền nhang đèn đầu tiên, quyết định giúp anh ta một chút. Cô nắm tay Lục Hành Phong, đặt lên đầu A Hoa.
Cuối cùng, Lục Hành Phong cũng chạm được vào A Hoa.
Khán giả trong phòng livestream thấy cảnh đó, đều sững sờ.
Nếu đây là hiệu ứng ghép cảnh trên phông xanh, khi Lục Hành Phong chạm vào con hổ, màn hình ít nhất phải có vài chỗ hở chưa kịp xử lý, làm sao có thể rõ ràng thế này?
Đăng bởi | Trangsang |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 1 |