1: Mở đầu
I: Mở đầu
Hứa Phong vĩnh viễn sẽ không biết được có một người đã vì hắn làm nhiều đến thế . Hắn chỉ biết cái tên Bạch Hâm suốt ngày ba hoa , kênh kiệu kia thật đáng ghét , suốt ngày nhìn hắn bằng ánh mắt sắc bén đầy khó hiểu, làm hắn ghê tởm cũng có chút rùng mình , chỉ có Dương Thanh Nhàn của hắn là xinh đẹp, dịu dàng vì hắn mà hi sinh nhiều nhất .
Còn đối với Bạch Hâm hắn lại bày ra thái độ khinh thường , châm chọc .
Bạch Hâm thật ngốc , chính anh cũng không biết tại sao lại làm nhiều thứ đến thế cho Hứa Phong , rõ ràng anh chỉ nhận định đói với hắn là một chút thích nhưng không biết tại sao mỗi lần tên kia gặp khó khăn lại cứ đâm đầu vào giúp,thấy hắn có phiền não gì thì cứ nôn nóng trong lòng đứng ngồi không yên . Nhưng vấn đề là giúp một cách dấu diếm , thậm thụt cuối cùng mọi công lao của bản thân đều do Dương Thanh Nhàn nhận hết .Anh lại chẳng hó hé một chút gì cứ để cô ta chiếm công hết lần này đến lần khác . Còn nhận đủ ánh mắt thù hằn , cảnh báo của tên kia , thật khiến anh buồn rầu.
Dù vậy nhưng anh biết bí mật này không thể nói cho bất cứ ai bởi vì anh nghĩ chỉ cần anh biết là đủ với thứ tình cảm này chưa chắc tên kia đã chấp nhận có khi còn làm loạn lên nói anh là bại hoại , ô uế của xã hội .
Bạch Hâm là kiểu người kiêu ngạo thậm chí có chút lạnh lùng , nhưng đối với người thân hay bạn bè , những người đối tốt với hắn hắn đều hết lòng hết dạ đáp lại họ . Anh không giỏi biểu lộ cảm xúc chỉ thích lúc nào cũng lủi thủi một mình , nội tâm anh là kiểu khá kiên cường nhưng mỗi khi động đến chuyện tình cảm là lại loạn như cào cào , đôi khi còn làm mấy hành động thái quá ngu ngốc.
Bạch Hâm chịu đựng nhiều đến thế , anh vẫn cứ thầm lặng ,năm năm rồi anh vẫn luôn thích hắn . Hai năm Hứa Phong Và Dương Thanh Nhàn ở bên nhau là hai năm anh cảm thấy tuyệt vọng nhất nhưng anh đã vực lại được mình bởi anh nghĩ chỉ là bản thân thích Hứa Phong thôi, một chút cũng không hơn không kém thế nên chuyện của hai người họ anh không thể xen vào đôi lúc anh thấy Dương Thanh Nhàn thật giả tạo ,ti tiện, chẳng hiểu tại sao cô ta có thể giữ được bộ mặt kia suốt hai năm .
Anh nhớ có một lần khi nhà họ Hưá tổ chức tiệc đầu tháng cho con trai nhà dì Hai Hứa Phong , cô ta cũng tham gia , anh đứng một góc nhìn về phía hai người kia đang trò chuyện rất vui vẻ nhưng nhoáng một lúc không để ý hai người kia liền tách ra .
Dương Thanh Nhàn không biết từ nơi nào đi ra đứng cạnh anh , nâng ly rượu chào hỏi:” Chào anh Bạch Hâm ! Hôm nay anh cũng đến à?. Rất lâu rồi chúng ta chưa gặp nhau rồi nhỉ?”
Cô ta cố nở nụ cười e thẹn , diễn vẻ dịu dàng, thân thiện như quen biết anh từ rất lâu rồi .
“Thật kinh tởm , muốn đá ả đàn bà kia ra khỏi chỗ này quá!” Bạch Hâm nghĩ vậy .
Anh liền lơ cô ta nhưng chẳng hiểu con người này hình như chẳng còn một chút liêm sỉ nào cứ lấn tới . Cô ta nâng ly rượu vang nhấp một trên môi còn dính chút rượu yêu kiều đưa lưỡi liếm nhẹ môi , nhìn anh với ánh mắt đầy kích tình. Với trường hợp này anh xin chịu , anh là gay mà , đừng tra tấn một tên gay là anh như thế anh không chịu nổi .
Bạch Hâm cau mày tỏ ra khó chịu định bộ rời đi nhưng Dương Thanh Nhàn đâu có để cậu cả nhà họ Bạch này đi dễ dàng đến thế liền giả bộ ngã về phía anh . Bạch Hâm phản ứng nhanh né ngay sang một bên khiến cô ta ngã nhoài ra đất mà trùng hợp thay Hứa phong cũng ở đó .
Hắn tức giận đi nhanh lại , dùng con mắt sắc bén nhìn anh, nhưng tay lại dịu dàng đỡ Dương Thanh Nhàn dậy thật khiến người ta đau lòng
Điệu bộ kìm nén cơn giận , lên giọng chất vấn : “ Anh Bạch . Thanh Nhàn có làm gì anh đâu mà anh lại xô cô ấy ngã . Anh có đáng mặt là một thằng đàn ông không vậy?”. Mọi ánh mắt mọi người trong đại sảnh đều dồn hết về phía bên này .
Bạch Hâm im lặng nhìn người đàn ông đứng trước mặt mình đang tức giận , khóe môi khẽ kéo lên một độ cung nhỏ, chỉ những lúc như vầy Hứa Phong mới để ý đến anh,mới hướng ánh mắt về phía anh . Cái con người Hứa Phong này sao lại đáng yêu đến thế, đến cái cau mày hay giọng điệu tức giận cũng đáng yêu . Nhưng lại nghĩ đến tất cả những cảm xúc ấy vì ả kia thật sự không đáng , điều này khiến anh vô cùng khó chịu .
Nghĩ thế biểu cảm của anh liền đanh lại, lạnh lùng nhìn về cánh tay Hứa Phong đỡ Dương Thanh Nhàn thốt ra một câu khiến ai cũng sửng sốt :’’ Ở với con điếm này khiến cậu bị ngu à !”
Hứa Phong chưa để nghe xong hết câu đã vung nắm đấm về phía Bạch Hâm , nhưng anh không tránh , hình như anh đã chờ đợi sự tiếp xúc da thịt này từ rất lâu rồi . Nắm đấm của hắn va vào khuân mặt của anh khiến anh đau điếng ,tức thì khoang miệng liền cảm thấy đau nhức ,anh liêu xiêu lùi về phía sau hai bước, máu túa ra từ chỗ bị rách có mùi tanh tanh nhưng trộn với nó lại là cỗ hương vị ngọt ngào anh thầm cảm thán :"A ! Tuy đau nhưng có chút ngọt nha!"
Bạch Hâm ổn định lại thân thể vuốt thẳng lại áo vest có chút nhàu nhĩ , lại một lần nữa đứng thằng lưng nhìn thẳng vào khuân mặt của Hứa Phong với điệu bộ khiêu khích “ lại đây , đánh nữa đi vậy chưa đủ” ,môi còn tủm tỉm cười .
Hứa Phong càng nhìn càng nóng máu , định bộ xông lên đấm Bạch Hâm nữa nhưng lại bị Dương Thanh Nhàn níu lấy cánh tay kìm hắn lại . Hắn bị giữ nên chỉ có thể trừng mắt nhìn Bạch Hâm đầy phẫn nộ . “A! em ấy tức giận vì mình thật dễ thương.” Bạch Lộ vui sướng nghĩ.
Anh luôn nhớ ngày hôm ấy , cái hương vị ấy , cái ánh mắt ấy nó khiến anh khi nhớ đến liền cả người nóng rực , trái tim không kìm được liền đập thình thịch , hình như các tế bào trong cơ thể đều run lên như bị kích thích . Làm sâo bây giờ , chẳng hiểu sao lại thích cái con người kia đến thế , muốn bắt cóc đi quá .
Đăng bởi | tt5271 |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 32 |