Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta thích

Phiên bản Dịch · 2831 chữ

Dây thường xuân triền trên chân, Persephone cúi người vươn tay gỡ dây leo trên mắt cá chân cô xuống. Lớp sương đen dưới chân như dải tơ lụa mềm mại khiến tất cả nụ hoa rơi vãi xuống đất đều nhanh chóng cắm rễ đâm chồi, giống như hoa văn trên nền lụa đen vậy.

Persephone nhấc làn váy, nhìn thấy vài nụ hoa Securigera Varia sắp mọc chen vào giày luôn rồi, cô vội vàng đá đá chân, sợi dây cột tóc trên đầu cũng theo đó mà lắc lư.

(Securigera varia: thường được gọi là cây vương miện đậu tằm mọc dại thuộc họ đậu. Securigera varia có nguồn gốc châu Phi, châu Á và châu Âu và thường được trồng trên khắp nước Mỹ và Canada để chống xói mòn và phục hồi đất. Hoa nở từ mùa hè đến cuối thu có màu hồng phấn pha trắng, tím.)

Có vài người hầu đang thêm dầu cho đèn đồng ló đầu tò mò sau trụ đá, lén la lén lút nhìn cô rồi lại rụt người về.

Cánh cửa đồng của sảnh chính rộng mở, bên ngoài là hành lang sáng trưng, luồng gió lạnh ẩm thổi đến từng cơn, khiến Persephone đang nhảy đến nhảy lui cạnh cửa phải hắt hơi.

Cô quay đầu nhìn thoáng qua cuối đại sảnh, trong vùng không gian chữ nhật rộng lớn này là một đống đồ lung tung đầy đất.

Trên tường sau mỗi một cột đá là những khe lõm được tạc ngay ngắn được dùng như kệ sách, trên đó hỗn độn những cuộn giấy cói và tấm da dê.

Mà dưới giá sách là từng hàng bình gốm cao vượt thân người chứa toàn bản phiến hình vuông rồi hình tam giác, có một miếng bản phiến nho nhỏ kẹt ở khe hở bình, màu vàng nâu ngọt ngào như bánh mì nướng kĩ.

Có vài người thư ký sắc mặt tái nhợt, cơ thể mỏng manh dùng bút sậy ghi chép tên vong linh, nhân tiện còn chỉ huy người hầu "sinh" ra từ tranh khiêng từng rổ bản phiến danh sách.

Ba người Phán Quan lớn tuổi khoác áo ngoài màu tím rộng thùng thình lộ một bên bả vai, ngồi trên đống bản phiến chồng chất như núi, vừa nhỏ giọng thảo luận vừa giải quyết công việc.

Hades đứng trước bàn, xem xét một số công việc rồi thuần thục ấn con dấu trên nhẫn lên bản phiến đồng ý xét duyệt.

Mà bên người hắn là một thư ký có làn da như trang giấy, dùng dây thừng làm từ cây đay ấn từng ô vuông trên bản phiến ẩm ướt để chế tạo từng bản có thể ghi chép danh sách.

Ngọn lửa phập phùng giữa đại sảnh xua tan không khí ẩm ướt cũng như làm cứng lại từng tấm bản phiến ẩm ướt được đặt bên cạnh hố lửa.

Dưới ánh lửa mông lung, mọi thứ xung quanh thậm chí ngay cả bức tượng điêu khắc trên cột đá đều hiển lộ hơi thở xa xưa.

Persephone thấy họ bận rộn như thế, cô cũng không biết xấu hổ mà chạy đến làm phiền, hơn nữa chỉ cần Hades không nhào đến đây quấy rối cô thì cô rất có kiên nhẫn đóng vai người bị bắt cóc.

Có lẽ đợi cho đến khi hoàn thành xong công việc rồi mới rút tên nhỉ.

Persephone nhìn lớp sương mù dưới chân, lúc mới bước vào đại sảnh hồi nãy, vị Thần cao lớn kia tùy ý vươn tay xé một phần sương mù trên người mình, phần sương ấy lập tức hóa thành tấm thảm mỏng manh dưới chân cô này.

Ngay cả đầu hắn cũng không thèm quay lại, chỉ nói một câu vừa lạnh vừa điềm tĩnh.

"Đợi ở đây."

Chẳng dặn dò gì cả, chỉ bảo cô chờ.

Persephone vô cùng nghe lời, đi qua đi lại cạnh cửa không dám chạy lung tung, cũng thức thời không hỏi chuyện mũi tên kia nữa.

Cô nhàm chán chắp tay sau lưng, đi tới đi lui quanh ghế đá. Thuận tiện đếm đếm số lượng nhân viên công tác ở đây, nếu không tính những người giấy, thì Hades thật đúng là vị Thần lẻ loi, vậy mà chỉ có thể thuê ba người già làm việc cho hắn.

Phải khiến người ta không muốn thấy đến mức nào mới không thuê nổi người đây.

Hơn nữa lượng công việc còn lớn đến dọa người, cũng không biết tiền lương có bao nhiêu lượng vàng mới khiến người ta cam tâm tình nguyện bán mạng như thế.

Sương đen thân thiết vô cùng mà theo sát bước chân cô, mỗi khi có nụ hoa nào trên đầu cô rơi xuống, lớp sương kì quái ấy liền hóa thành hình hai tay cẩn thận đỡ, tránh cho việc hoa rơi từ cao xuống dập nát.

Hades chịu đựng lửa tình tra tấn, nhanh chóng duyệt xong một chồng danh sách vong linh, vào lúc hắn nhấc lên tấm da dê, đầu ngón tay chợt hiện lên xúc cảm từ mắt cá chân nàng.

Chân nàng dẫm lên sương, một bước, hai bước ...

Như có ngọn lửa bốc cháy nơi ngón tay hắn, mặt hắn không hề thay đổi bóp nát danh sách ghi chép toàn vật bồi táng trân quý, rốt cuộc nhịn không được mà quay đầu nhìn thoáng qua khu vực ngoài nơi làm việc, trùng hợp chạm mắt thân ảnh đang đứng cạnh cửa đồng kia.

Lông mi nàng đen nhánh như bóng đêm vĩnh cửu nơi này, cong cong hình trăng mềm mại, trong đôi mắt nâu là ánh lửa cháy sáng, in thân ảnh hắn trong đó nhưng chỉ giây lát đã biến mất.

Nàng ấy chớp chớp mắt sau đó nhanh chóng quay mặt đi, nhìn về phía dãy trụ đá cao lớn ngoài cửa, giống như lần chạm mắt vừa rồi chỉ là trùng hợp mà thôi.

Hades nhìn thấy trong thân thể mảnh khảnh của thiếu nữ là vầng hào quang nhàn nhạt của Thần lực.

Mỗi khi nàng bước đi, từng bước cướp đi chất đinh dưỡng từ tử vong, Thần lực sẽ gieo xuống hạt giống hoa cỏ, nở rộ dưới chân nàng.

Giống như thời khắc nàng rơi xuống vòng ôm của Gaia, cỏ cây hoa lá thậm chí quả ngọt đều vươn mình nở rộ. Mà hiện giờ bước chân nàng xuất hiện nơi Điạ Phủ dơ bẩn này, vùng đất hắc ám nâng đỡ từng bước chân nàng, khẽ khàng cảm nhận từng nhịp vuốt ve dịu dàng.

Tay Hades đang đặt trên mặt bản phiến, sau đó chậm rãi mở ra, màn sương đen dưới chân nàng vô thanh vô thức hóa thành hình bàn tay khổng lồ theo hành động của hắn, vô số nụ hoa bừng nở trên mặt sương ngược lại giúp đỡ che giấu hình dạng thật sự của nó.

Mà trên bàn tay tái nhợt của hắn cũng xuất hiện từng chùm từng chùm hoa nhỏ bé li ti, còn cả thân hình mảnh khảnh của ai kia nữa.

Thần lực tử vong là tay hắn, là làn da, lưng, mắt cá chân, là dòng máu bất tử ...

Khi nàng dẫm bước trên Thần lực sương đen cũng giống như nàng đang dẫm lên cơ thể hắn vậy.

Hades im lặng nhìn thân hình bé nhỏ có thể cất vừa túi áo của người trong tay, nàng xoay tới xoay lui, tò mò liếc thoáng nhìn các cuộn giấy trên tường, rồi lại ngẩng đầu quan sát chùm đèn đồng to lớn trên đỉnh cung điện.

Cuối cùng, tựa hồ như nàng nhận ra điều gì đó, nhíu nhíu mày, giả bộ như bất cẩn bị hoa làm vấp chân, loạng choạng hai bước rồi nhân cơ hội ngẩng đầu nhìn về phía này.

Persephone cảm thấy hình như có người đang quan sát cô, chẳng lẽ Hades lại động dục sao?

Cảm giác bị người chăm chú quan sát không thể hiểu nổi này khiến sống lưng cô lạnh toát, cô giả bộ như vô tình nhanh chóng quay đầu nhìn, chỉ thấy được Hades nghiêng người cúi đầu quan sát bản phiến bằng đất sét trong tay.

Hắn yên tĩnh cụp mắt, đường nét khuôn mặt lạnh lùng cứng ngắt vậy mà có cảm giác dịu dàng dưới ánh lửa.

Xử lý công việc mà còn khiến người ta có cảm giác dịu dàng yêu đương sao?

Persephone yên lòng mà quay đầu, tiếp tục nhìn nhìn những nơi khác, có lẽ công việc mới là tình yêu đích thực của hắn nhỉ.

Bị mũi tên cắm lên ngực, bị bắt bán thân, còn bị vây trong trạng thái cuồng nhiệt vậy mà còn có thể vui vui vẻ vẻ xử lý giấy tờ như thế, đây là loại người cuồng công việc "trâu bò" thế nào đây chứ.

Xem ra hẳn là mũi tên đó cũng không quá khó để rút ra, cô chỉ cần cố gắng thúc đẩy một chút, hơn nữa còn giựt giây hắn theo đuổi "bạch nguyệt quang" trong lòng thì có thể ổn thỏa thoát khỏi tình cảnh tuyệt vọng đáng sợ này rồi.

Persephone mỏi chân ngồi xuống ghế đá, chiếc ghế này được làm từ đá tảng viền vàng, vừa lạnh vừa khó ngồi. Cô cúi đầu nhìn nhìn lớp sương mù mềm mại dưới chân kia.

Thứ này gọi là sương nhưng có đôi khi rất giống bông, lúc cần thiết còn có thể đảm nhiệm vị trí áo choàng trên người Hades.

Persephone xê dịch tư thế ngồi một chút, chiếc ghế đá lạnh lẽo này cọ sờn cả da, cô nhân lúc không ai chú ý, vươn tay chạm chạm lớp sương đen dịu ngoan bên chân, xúc cảm kia mềm mượt mà ấm áp.

Cảm xúc truyền đến từ lòng bàn tay khiến Persephone đang tính xem có thể xé sương ra một phần làm nệm ngồi hay không phải sửng sốt, thứ này vậy mà như có thực thể vậy? Không đợi cô nắm chặt, sương đen trong lòng bàn tay đã không còn.

A! Tản ra sao?

Lớp sương đó run run trượt xuống từ khẽ tay cô, như chạy trối chết mà nhảy xuống đất.

Persephone không nghĩ nhiều, tiếp tục xoay người lại kéo a kéo. Khẳng định dùng thứ này làm đệm rất thoải mái, hơn nữa tiếp xúc nhiều còn cường thân kiện thể, có cơ hội không sờ sờ nhiều chút quả thật tổn thất nha.

Cô sợ kéo không được, hai tay vươn ra cùng nhau đè lại lớp sương trên mặt đất như bắt châu chấu, cảm xúc ấm áp ấy lưu động trong lòng bản tay, quả thật là một nguyên liệu làm nệm ngồi tốt.

Cô cong đầu ngón tay, móng tay cào xuống nắm được một đoàn sương dày dặc.

Cảm giác bén nhọn ngưa ngứa nháy mắt xuyên thấu qua Thần lực truyền đến làn da của vị Thần nào đó. Một cảm xúc phấn khởi mãnh liệt nhanh chóng lan tràn từ đốt sống lưng của người đàn ông ấy, đâm nát hàng rào lý trí, kết thành loài trái ngọt ác độc.

Con ngươi Hades co rút, hàm răng cắn chặt, hắn lặng lẽ nhìn Persephone ngây thơ không biết gì cả trong lòng bàn tay mình.

Thân hình nho nhỏ ấy cúi người, nếp vải trắng mỏng gấp cùng nhau bên eo nàng, đường cong của eo lưng dưới ánh lửa như chồi lá nâng niu quả ngọt.

Mà tay nàng đang kéo lấy Thần lực kia của hắn, chẳng khác nào đang chạm lên cơ thể hắn, bị nàng cào xước một lớp da mỏng.

Hades nghe thấy tiếng tim mình đập phập phùng, dần dần kịch liệt không thể khống chế theo từng nhịp vuốt ve của nàng. Tâm trí bình tĩnh thật vất vả gom góp do xử lý danh sách vong linh lại bị hành động tùy ý kia của nàng phá hủy hoàn toàn.

Hơi thở của hắn trầm xuống, bàn tay đặt trên bản phiến thật cẩn thận hơi cong lên cảm nhận hơi thở mềm mại đáng yêu của nàng trong lòng bàn tay.

Thần lực lại bị kéo ra, khoái cảm cuồng loạn như từng đòn roi quất lên lưng hắn.

Thanh âm hít thở hỗn loạn của Hades ngừng lại, không biết tự khi nào tay hắn đã nắm chặt, ảo ảnh thiếu nữ vỡ tan trong lòng bàn tay.

Persephone cố gắng kéo lấy một ít sương đen từ lớp sương dính như Bánh Tổ. Cô đứng thẳng dậy, vừa mới muốn nắn nắn lớp sương mới lấy được thành nệm thì một cảm giác bất an thình lình trỗi dậy trong lòng cô như trực giác của động vật nhỏ trước khi gặp phải tai kiếp vậy.

(Bánh Tổ, là loại bánh được chế biến từ bột gạo nếp và được dùng làm món tráng miệng hay bánh để cúng lễ trong ẩm thực Trung Quốc. )

Thân hình cao lớn che khuất ánh lửa, Hades đã đứng trước mặt cô không biết tự khi nào, bàn chân mang giày vàng lộ ra dưới lớp vải bố dẫm gãy một nhánh hoa màu vàng.

Nhánh hoa gãy lại nhanh chóng phát triển chồi non, vô cùng thân thiết quấn quít mắt cá chân hắn.

Tay Persephone run rẩy, lập tức ném cụm sương đen trong tay đi, sợ Hades nhìn thấy cô trộm sương của hắn, tìm cô tính sổ.

Hades giống như không nhìn thấy hành vi mờ ám của cô, khuôn mặt hắn không hề thay đổi nhìn cô, hơi thở nóng rực cuốn hút sương đen, khiến lớp sương vốn đang dịu ngoan lập tức sôi trào.

Những nhành thực vật yếu ớt bị sương thổi quét không còn, những cánh hoa sặc sỡ bay loạn lại hóa thành tro tàn biến mất như hư không.

Khung cảnh ấm áp an toàn ấy như ánh trăng trong nước, chỉ cần ném đá xuống liền tan.

Persephone theo bản năng hơi nghiêng người chạy mất. Thoạt nhìn người này lại lại lại ... động dục rồi.

Đáng tiếc động tác của cô quá chậm, vị Thần minh xé nát tất cả biểu tượng an toàn kia đã vươn tay, nâng lên khuôn mặt đang né tránh của cô, như giam giữ một chú chim non, tất cả giãy dụa nhỏ bé vô lực kia đều là tình thú trong lòng bàn tay hắn.

Hắn muốn hôn nàng.

Hades cúi người, những sợi tóc đen xinh đẹp rơi xuống khóe mắt nàng, dường như sợi tóc đã kích thích khiến mắt nàng tràn ra hơi nước.

Persephone khẩn trương đến mức đầu óc chết máy, trước mắt công chúng như thế này, làm như thế nào mà nói bùng nổ liền bùng nổ chứ, cô lập tức vươn tay chống lên ngực hắn, ngón tay suýt chút nữa bị tiếng tim đập của đối phương chấn đến tê rần.

Đáng tiếc hành động chống cự không tự lượng sức mình này không hề có nửa điểm tác dụng đối với Hades cường tráng, khuôn mặt hắn dần dần kề sát, làn da trắng lạnh dưới ánh lửa bập bùng như được tô một lớp vàng cao quý.

Cằm Persephone bị giữ chặt, ngay cả quay đầu đều không thể, chỉ có thể tốn sức cất tiếng, cố gắng thức tỉnh vị Vua đang trượt chân xuống vũng bùn kia: "Ngài bình tĩnh lại đi! Hãy nhớ về "bạch nguyệt quang" của ngài! Người ngài thích không phải là tôi!"

Đều là nạn nhân như nhau, nếu như hôn thật thì tất cả mọi người đều thiệt hại.

Câu nói này giống như chốt cài của cánh cửa dục vọng khiến tất cả động tác của hắn đều khựng lại, độ cong của khóe môi lạnh lùng không hề thay đổi, chỉ có hơi ấm nóng bỏng từ nhịp thở của hắn phà xuống môi nàng.

Trạng thái không bị cưỡng hôn nhưng chẳng khác nào cưỡng hôn này khiến Persephone không dám nhúc nhích, sợ bừng tỉnh dục vọng công kích hung hãn của hắn.

Cô chỉ có thể đau khổ không ngừng cường điệu: "Ngài không thích tôi! Xin đừng hôn người mình không thích a!"

Hades thong thả chớp chớp mắt, vô số tình cảm xao động như sóng biển mênh mông sôi trào trong cơ thể lạnh lẽo của hắn. Cơn nôn nóng không thể điều khiển và mong muốn chiếm hữu bức thiết giao triền thành một tia sáng nóng rực xuất hiện trong đôi mắt tối đen.

Thanh âm trầm thấp hòa cùng tiếng lửa lách tách.

"Ta ... " Dường như hắn hơi vụng về, dừng một chút mới cất tiếng tiếp: "...thích."

Bạn đang đọc Tình Yêu Của Thần Mùa Xuân của Mạn Không
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TrangPhanSoc
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.