Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuyên không

Phiên bản Dịch · 3540 chữ

Chẳng lẽ "Persephone" là tên gọi của thân thể này?

Vậy tên thật của cô là gì?

Nghi vấn này như một chiếc chìa khóa không trọn vẹn, sau khi trúc trắc tra vào ổ khóa của đầu não trì độn thì thả ra vô số mảnh vỡ ký ức.

Bầu trời xanh lam trên đường đi du ngoạn, cuộc gọi điện thoại cho cha mẹ trước khi lên máy bay, kiểm tra hành lý hình heo con trước khi ra khỏi cửa ...

Đúng rồi, trước khi ra khỏi cửa mẹ có gọi tên cô, " ..., Con không cần lo lắng về nơi làm việc, cứ tận hưởng chuyến du lịch tốt nghiệp này đi."

Cô như một chú chó Husky kéo xe trượt tuyết nhìn thấy chân giò hun khói ngoài cửa vậy, vừa kéo hành lý vừa tung tăng chạy. Lớn tiếng đáp lại lời của mẹ, "Đừng nhớ con đấy, khi đi du lịch về con sẽ mang một chàng rể ngoại quốc về cho ba mẹ!"

Còn tên đâu?

Tại sao là một khoảng cách im lặng tuyệt đối? Chỉ nhớ mỗi chơi chơi chơi, vậy mà ngay cả tên gọi ba mẹ đặt cho còn không nhớ nổi, bộ não này thậm chí còn vô dụng hơn chân giò hun khói.

Cô lao lực đẩy ra vô số ký ức hỗn loạn, gắng sức tìm kiếm tên mình.

Khi thu dọn ký túc xá sau khi tốt nghiệp đại học, bạn cùng phòng chua xót cười cười với cô: " ..., sau này chúng ta đều có tương lai riêng rồi."

Khi khiêng nệm chăn, kéo hai chiếc túi da rắn nhập học vào năm nhất, chị khóa trên bội phục nói: " ... Em gái à, em khỏe thật đấy."

Khi còn nhỏ muốn ăn đồ chơi làm bằng đường, cô vỗ vỗ ngực mình hứa nguyện, "Ai cho bé ... mười thanh đồ chơi làm từ đường, bé gả cho người đó."

Lại về trước nữa, ông nội ôm cô vào trong lòng, tay cầm bút lông chấm mực, viết lên từng nét từng nét trên bàn gỗ.

Mắt cô liếc trái liếc phải theo từng nét chữ của ông, ông cười tủm tỉm nói với cô: "Đây là tên của cháu, chờ ngày mai đến trường, sau khi học xong ghép vần rồi thì ông nội sẽ dạy cháu viết tên."

Chữ viết loang loáng trên bàn kia là " ... ".

Cô lật tung tất cả những mảnh ký ức cô có thể nhớ ra, ngay cả những ký ức đã mốc xanh cũng phải lôi ra phơi nắng một chút nhưng tên cô vẫn là một chuỗi lặng thing tuyệt đối.

Rõ ràng có nhiều người gọi tên cô như thế, trí nhớ cũng không đứt gãy rõ ràng, lại như vách tường ký ức bị phá hỏng lỗ chỗ, vừa vặn xé nát đi phần tên của cô và lý do vì sao cô rơi xuống biển đi mất, hoàn toàn không có chút ấn tượng nào.

chẳng lẽ cô mắc phải triệu chứng mất trí nhớ sau tai nạn à?

Những điều khác không hề quên, chỉ là không thể nào nhớ nổi tên gọi của mình, tên cô bị cọ ghét đến mức nào chứ? Cho dù có là Vương Nhị Ma Tử, Trương Tam Ngốc thì cũng không nên quên hoàn toàn như thế này mới đúng.

Cô - người vừa mới mượn xác hoàn hồn, không danh không họ đang cố gắng xoa xoa mặt mình, mong muốn bình ổn cảm xúc nhỏ yếu bất lực đang lăn lộn rít gào trong cơ thể.

Cô cứ mãi chần chừ, rốt cuộc cũng phải tiếp nhận tên gọi Persephone tràn đầy phong cách nước ngoài này.

Tên gọi thật thì sau này còn có thể nhớ lại, chuyện quan trọng nhất bây giờ là cô phải làm rõ bản thân mình đang ở đâu, làm sao để về nhà?

Một tiếng sáo trầm thấp, ngông nghênh vang lên từ đuôi thuyền, khiến vài chú chim hải âu đang đậu trên cột buồm giật mình bay mất.

Mới vừa lục tung trí nhớ, lấy tên cho chính bản thân mình - Persepone giương mắt nhìn thấy nơi đuôi thuyền có một người đàn ông có làn da ngăm đen, cột tóc đuôi ngựa ngồi trong khoang lái. Hắn ta cầm trong tay chiếc sáo có hai ống tựa hồ đang thí nghiệm nhạc cụ, thổi lên từng tiếng đứt quãng.

Âm luật phát ra có lực xuyên thấu rất mạnh quanh quẩn trên mặt biển, những người chèo thuyền cũng có làn da rám nắng kia hò theo vài tiếng hưởng ứng. Người lấy ra hai bình gốm hồi nãy mở ra lớp giấy niêm phong ở miệng bình, rót xuống chất lỏng trong suốt, khiến hương rượu lan rộng khắp nơi.

Khung cảnh xung quanh giống như là một đoạn lịch sự xa xưa được khắc ghi trên cổ vật trong viện bảo tàng, như lớp bùn lịch sử bị xé nát ném xuống trước mắt cô, vang lên thanh âm của dòng thời gian hỗn loạn.

Tất cả mọi thứ đều chân thật sống động dưới ánh dương rạng rỡ.

Cô hoài nghi bản thân mình đã xuyên đến một nơi hẻo lánh chưa được khai phá nào đó, con người ở đây có cuộc sống lạc hậu, kế thừa văn hóa từ vùng biển Aegean, hoàn toàn tách biệt với hiện đại.

(Biển Aegea là một vùng vịnh nối dài của Địa Trung Hải nằm giữa nam Balkan và bán đảo Anatolie, giữa Hy Lạp và Thổ Nhĩ Kỳ.)

Hoặc là ... cô đã xuyên qua dòng chảy của thời đại rồi.

Persephone nghĩ đến khả năng thứ hai, cảm giác hít thở không thông dưới nước vừa rồi kia lại xuất hiện xoắn lại lồng ngực cô, khiến hơi thở cô đứt quãng. Ngay cả da đầu đang tê rần cũng cảm nhận được cảm giác đau đớn này mà phát ra thanh âm bộp bộp như đập cửa ...?

Cô trầm mặc, thanh âm ba ba bốp bốp càng thêm rõ ràng lên giữa tóc cô.

Cô cúi đầu, mái tóc ẩm ướt hỗn độn cũng xõa xuống theo. Giữa mái tóc vàng cam dày, một con ốc xoáy rớt xuống ... lớn như thế này cũng không biết giấu ở đâu nãy giờ.

Cô sờ soạng mái tóc vừa dày vừa dính của mình, tìm kiếm thanh âm đập cửa như vận rủi kia, da đầu có thể cảm nhận được từng cú đánh phành phạch đau đớn. Sau khi kéo xuống một chùm hải tảo, tìm thấy cá con còn sống nhảy tưng tưng thì Persephone đã tổng kết được tình cảnh của bản thân mình.

Tám phần cô đã chết khi đang trên đường đi du lịch, xác định là hồn xuyên còn lớn hơn xác suất xuyên qua thời không.

Cô nghĩ rằng bản thân mình ngã xuống biển, mà thân thể này cũng vừa mới được vớt lên từ dưới biển, phỏng chừng là hành khách của chiếc thuyền chiến này cũng ngã xuống biển vừa lúc bị cô xuyên đến bám lên thân thể.

Cô có thể ngồi trên chiếc ghế đay duy nhất trên thuyền, lại còn có thêm hai bà lão hầu hạ, hẳn là có thân phận đặc thù nào đó.

Người lãnh đạo trên thuyền thoạt nhìn như là ông lão chống gậy gỗ kia. Ông ta quay lưng về phía cô, nói chuyện với những thuyền viên khác, thường thường còn quay đầu lại liếc cô một cái, tựa hồ rất chú ý đến cô.

Chẳng lẽ là thân thích?

Persephone nén lại cảm giác phát điên khi lạc vào thời không xa lạ, cố gắng tỉnh táo trước rồi thăm dò sắc mặt người khác.

Ông lão này tuy rằng nghiêm khắc, nhưng dù sao cũng đã cứu cô, ngăn cản người muốn kéo cô ban nãy, là một người tốt có tâm địa thiện lương.

Cô đã quan sát ông lão hồi lâu, rốt cuộc khiến ông lão phải quay đầu lại, ánh mắt hai người chạm phải nhau, mắt to trừng mắt nhỏ.

Ông lão: " ... "

Cô - người mò ra cá từ trên đầu: " ... "

Persephone chậm chạp phản ứng lại, cứng ngắc kéo kéo khóe miệng, lộ ra nụ cười dữ tợn run rẩy: "Hì hì."

Hậu quả của việc gắng cười là con cá nhỏ bị cô giữ trong tay bị bóp đến suýt lòi cả mắt.

Ông lão: " ... "

Sau đó ông ta quay người đi, chòm râu xám trắng run rẩy, tựa hồ bị dọa sợ.

Persephone - hoàn toàn không biết bản thân mình hù chết người - một tay nâng lên xoa xoa quai hàm, mặt đã tê rần rồi, muốn nở một nụ cười cảm tạ cũng thật khó khăn làm sao.

Nhưng có thể nhắn gửi thiện ý của bản thân cũng tốt rồi.

Hơn nữa cô vẫn rất lo lắng người khác phát hiện sự khác thường của cô, những người này giống như không có hứng thú trò chuyện cùng cô nhưng thái độ lại không có vẻ xa lạ. Cô cũng không biết bản thân có thể giả câm giả điếc đến bao lâu, không thể vẫn không nói chuyện mãi được.

Linh hồn vốn của thân thể này không biết đã chạy đi đâu mất rồi, nếu như cô không cẩn thận chen linh hồn người còn sống ra ngoài thì chẳng phải thành tội phạm giết người sao?

Suy nghĩ này còn khiến người ta cồn cào ruột gan hơn xuyên không, Persephone chậm rãi thở hắt ra, thật sự không có cách nào lý giải hoàn toàn tình trạng rối như tơ vò trước mắt này, cô chỉ có thể gắng hết sức mình giữ bình tĩnh mà thôi.

Cô âm thầm nhìn chú cá nhỏ trong tay mình kia, vảy cá dài nhỏ nhuyễn lạnh trơn trượt trong lòng bàn tay, tạo lên kích thích rất nhỏ giữa các đốt ngón tay, xúc giác nơi bàn tay đang dần dần khôi phục rồi.

Thân thể dưới lớp vải bố cũng dần dần thức tỉnh theo các giác quan khác, mà bắt đầu dần khó chịu.

Hơi nóng từ lớp vải dệt ẩm ướt thấm vào, hạt muối dần trở nên trắng bám lên làn da tạo cảm giác ngưa ngứa. Độ mặn của nước biển rất cao, không ngờ trên người cô dính phải nhiều muối biển như thế.

Da mặt cứng ngắc như đá của cô bắt đầu lên men, trạng thái xơ cứng bắt đầu chuyển biến tốt lên.

Cố gắng chờ đến lúc xúc giác khôi phục hết, cô ném cá xuống biển, chuyên tâm xoa bóp da mặt, đây là một hình thức mát xa có mùi hải sản.

Bà lão bên cạnh thấy cô sau khi cào tóc xong thì bắt đầu nhéo mặt, tựa hồ hiểu lầm điều gì đó.

Bà thật cẩn thận cong mình ngồi xuống, trên gương mặt già nua hiện lên vài tia thương xót, sau đó nâng cao chén rượu, chất lỏng màu đỏ bên trong tỏa ra mùi thơm trái cây ngào ngạt.

Thanh âm của bà thô ách, như đang khuyên giải an ủi cô: "Ngài vừa bị X đến nơi đây từ Phrygia, người ti tiện như nô cũng thương hại ngài XXX, biết ngài nghe không hiểu XXX, nhưng nô vẫn hy vọng có thể an ủi ngài. Xin ngài hãy dùng chút tân rượu ủ đầu năm, cầu mong con trai của Semele – vị Thần Rượu Vang cũng xuất thân từ đất nước như ngài có thể mang đến cho ngài một chút vui vẻ XXX ..."

*(Vào thời cổ đại, Phrygia là một vương quốc ở phía tây miền trung Anatolia (Tiểu Á), ngày nay thuộc phần lãnh thổ Thổ Nhĩ Kỳ ở châu Á, có trung tâm tại vùng sông Sangario. Theo sử thi Iliad của Homer, người Phrygia đã tham gia cuộc chiến thành Troy;

Thần Rượu Vang – Dionysos: trong thần thoại Hy Lạp là vị thần rượu nho, con trai của thần Zeus với một công chúa người trần tên Semele. Khi có thai với thần Zeus, Semele (do bị Hera sai người xúi giục, có bản nói rằng chính Hera đã làm việc đó) đã đòi hỏi thần Zeus bày tỏ sức mạnh thật của mình. Vì không thể thuyết phục được nàng, thần Zeus liền lộ rõ sức mạnh và quyền uy của mình, nhưng nàng công chúa, vì là người trần nên không chịu nổi sấm sét kinh thiên động địa, đã chết. Khi nàng chết, thần Zeus kịp thời đưa đứa bé ra khỏi bụng nàng, rồi khâu vào đùi của mình. Và thế là một thời gian sau, Dionysus được sinh ra từ đùi của cha mình. Sau đó Dionysos được Thần Zeus đón về đỉnh Olympus và trở thành một vị thần trong Mười hai vị thần trên đỉnh Olympus. Sau này được sự đồng ý của thần Zeus, Dionysus đón mẹ từ địa ngục lên đỉnh Olympus.)*

Persephone vốn đang chuyên tâm xoa nắn huyệt vị trên mặt, dùng phương pháp tạo nhiệt để khôi phục một chút cảm giác cho dây thần kinh đang chết cứng trên mặt. Nghe thấy giọng nói vang lên bên cạnh mình, ngón tay cô đột nhiên dừng lại, vì lực ấn quá mạnh khiến cho huyệt vị như bị điệt giật, đau đến mức da mặt cô như nhảy dựng lên.

Rõ ràng là ngôn ngữ xa lạ vô cùng, lưỡi âm của đối phương còn quá nặng thậm chí tạo cảm giác như có đờm trong họng. Nhưng câu nói hàm hồ của bà lão này, ngoại trừ vài từ XXX xa lạ đến không có đầu mối kia thì mỗi câu mỗi chữ đều biến thành nghĩa cô có thể hiểu được lọt vào tai cô.

Hình như càng dung nhập với cơ thể này thì khả năng lý giải của thính giác cũng dần hoàn thiện, cô vậy mà có thể tự mình phiên dịch ngôn ngữ xa lạ này.

"Prygia", "ngài nghe không hiểu", "rượu", "con trai của Semele"?

Còn có ... hy vọng có thể an ủi ngài.

Persephone đại khái đoán được ý muốn biểu đạt của đối phương, da mặt căng thẳng dần dần thả lỏng. Ngón tay cô đè lên khóe miệng, có thể đoán được môi cô cũng không quá dày, khóe môi mềm mại bị đầu ngón tay cô đẩy đẩy lên trên.

Sau khi xác định bản thân mình có thể nở một nụ cười bình thường, Persephone cúi đầu, vươn tay cẩn thận nhận lấy chén rượu hai quai trong tay bà lão, sau đó nở một nụ cười vui vẻ, đây là biểu tình tự nhiên nhất mà cô có thể biểu đạt rồi.

Đây cũng là một người tốt, có thể cảm thấy cô bị ngã xuống biển đến thần hồn bất định cho nên mới an ủi cô. Năng lực nói chuyện của cô còn chưa khôi phục, cho nên chỉ có thể dùng nụ cười đáp lại ý tốt của bà lão.

Kết quả nụ cười của cô còn chưa kịp duy trì ba giây, thì bà lão trước mắt đã kinh ngạc nhìn cô, nước mắt chậm rãi chảy xuôi trên gương mặt già nua.

Nụ cười thiện ý trên khuôn mặt Persephone lập tức đọng lại, xương hàm bởi vì lỡ kéo phải cơ bắp mà bắt đầu tê rần.

Bà lão đã cúi đầu, dùng lớp vải bố trên trang phục mình bụm mặt bắt đầu run rẩy khóc.

Persephone chậm chạp cắn răng, cứng ngắc thu hồi nụ cười của mình. Nụ cười của cô đáng sợ đến mức nào mới có thể dọa khóc người già như thế chứ.

Bà lão vừa khóc vừa thấp giọng hàm hồ nói: "Là một đứa trẻ tốt đẹp cao quý a, cầu chư thần phù hộ ngài XXX ...."

Bà lão còn lại lập tức giữ chặt bà lão đang khóc sướt mướt này, ngăn cản bà không cho nói nữa, thậm chí cẩn thận nhìn quanh bốn phía mới vội vàng kéo người lùi lại vài bước.

Persephone im lặng ngồi trên ghế gỗ dài một lúc mới chầm chập thở dài, nơi lồng ngực buồn bực khó chịu, như là con cá ngu ngốc mới nhảy ra từ mặt biển, cố gắng mở rộng mang cá nhưng lại khiến tiết tấu hô hấp rối loạn, khiến xoang mũi bởi vì thiếu không khí mà phát khổ.

Cô không biết phải làm sao, xung quanh thì xa lạ, một thân một mình lo sợ không yên, càng nhìn thì cảm giác lạ lẫm càng nặng.

Trước khi cảm xúc trong thân thể mất khống chế, cô thu lại ánh mắt loạn chuyển của mình, bắt buộc bản thân cụp mí bình tĩnh tâm tình. Đôi mắt nửa nhắm vừa vặn rơi xuống khay bánh mì và quả ô-liu đen vừa được hai bà lão bưng đến.

Ánh mặt trời yên tĩnh chảy xuôi trên khay gốm, chiết xạ tia nắng như ánh lửa dọc theo mép khay như phủ một lớp vàng lên thức ăn vậy.

Thật sự là một thế giới lóng lánh ánh vàng, đây cũng là ấn tượng đầu tiên của cô khi nhìn thấy màu sắc và ánh nắng như ngọc của Địa Trung Hải.

Ngay cả nước biển, ánh mặt trời, thậm chí màu sắc của cánh buồn đều có độ bão hòa rất cao. Cho dù là không khí trong suốt cũng như đang ngâm mình giữa suối nắng, ngay cả thính giác đều nhiễm lên màu sắc rạng rỡ.

Cô ngẩn người vài giây mới nhanh chóng nâng lên chén gốm trong tay, thân chén bóng loáng bị nhiệt độ từ đầu ngón tay hâm ấm lên không ít. Vòng tròn trang trí màu đen ở lớp trong chén bị nước rượu lóe ánh đỏ thẫm cắn nuốt một nửa, không thấy nổi hình phản chiếu của mình trên mặt rượu.

Loại hàng phục cổ này trong cửa hàng thủ công cũng không hề rẻ, thật lo lắng trượt tay làm vỡ nát hàng mỹ nghệ trước mắt này.

Cô chậm rãi cúi đầu uống một ngụm rượu, vị chát và mùi trái cây nhảy lên đầu lưỡi. Là rượu nho ... mùi vị nhạt hơn so với các loại rượu cô đã từng uống, nhưng thật ra hợp khẩu vị hơn sau khi cảm giác chan chát hòa tan.

Hình như đã được trộn lẫn nước rồi.

Chất dịch rượu chảy xuống cổ họng, các đốt ngón tay đang cứng ngắc của Persephone được giãn nở ra cùng với hương quả nồng đậm này. Như nụ hoa bừng nở, cánh hoa chạm vào môi cô, xoang mũi ngưa ngứa, cô há miệng thở dốc, bất cẩn hắt xì một tiếng.

Chỉ uống một chút mà đã thoải mái không ít, cô tiếp tục uống loại rượu có độ rượu thấp này, đầu óc dần khôi phục năng lực tự hỏi bình thường.

Câu nói của bà lão vừa rồi, ngoại trừ những từ nghe không hiểu thì những nội dung còn lại sau khi tổng hợp lại thì đại khái cô đến từ một nơi tên là Prygia, dùng ngôn ngữ khác với người ở đây, còn thân phận cao quý ...

Ngôn ngữ không thông có nghĩa là cô không cần phải lên tiếng, tin tức này giúp cho cảm giác lo âu của cô hòa hoãn không ít.

"Prygia"?

Đầu lưỡi Persephone cuốn cuốn, nhẹ nhàng lẩm bẩm tên này trong miệng này vài lần, xác định là nơi cô chưa từng nghe thấy.

Nơi đó còn có người tên là Semele sinh ra đứa con có thể giúp người khác vui vẻ?

Semele ... Như là đã nghe thấy nhưng không nhớ ra đã nghe ở nơi nào, có lẽ là tên gọi đã từng được kể trong quá trình đi du lịch.

Thông tin ít như thế hoàn toàn không đủ để cho cô làm rõ hoàn cảnh hiện tại của mình. Ví dụ như bây giờ con thuyền này đang đi đến đâu? Nguyên cả con thuyền toàn đàn ông, mang theo ba người phụ nữ như thế này thấy thế nào đều không có cảm giác an toàn.

Cô như con thỏ chân ngắn xông vào quyển sách kỳ huyễn, đầu đầy sao bay mê muội hồ đồ, nhảy vào trang sách kỳ ảo kia.

Tòa thành trên bìa sách biến thành hình lập thể bắt đầu dựng thẳng lên, thông qua cánh cửa khổng lồ có chiếc thuyền băng băng trên dòng chảy thần bí cổ xưa.

Người trên thuyền tùy ý thả lưới, vớt lên thiếu nữ lạc đường từ dưới đại dương thời không.

Sau đó cô mở mắt ra nhìn thấy thế giới xa lạ tột cùng này, sợ đến mức lỗ tai dài đột nhiên cụp xuống, chân ngắn co rút, không biết như thế nào cho phải, chỉ hận không thể nhảy xuống biển một lần nữa.

Bạn đang đọc Tình Yêu Của Thần Mùa Xuân của Mạn Không
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TrangPhanSoc
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.