Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thần cấp Tàng Bảo Đồ, hy vọng lật ngược tình thế!

Phiên bản Dịch · 988 chữ

Hàn Kha xoa đầu Lục Phàm, dịu dàng cười nói: "Vô dụng thì vô dụng thôi, cùng lắm thì sau này chúng ta không nghĩ đến chuyện thăng cấp nữa."

"Đợi con tốt nghiệp trung học, có thể lên đại học, dì sẽ tiếp tục tạo điều kiện cho con. Nếu không có trường đại học nào nhận cũng không sao, con có thể cùng dì kinh doanh tiệm bánh bao này."

"Với tay nghề của dì, hai dì cháu mình không nói là đại phú đại quý, chí ít cũng không lo chết đói, phải không?"

Lục Phàm gật đầu, nắm lấy tay Hàn Kha, cười gượng gạo: "Dì, dì không cần an ủi con, con cũng nghĩ giống dì."

"Thế giới này đúng là mạnh được yếu thua, nhưng chỉ cần sống được đã không phải kết quả tồi tệ nhất rồi."

"Về kỳ thi đại học, con sẽ cố gắng. Chỉ cần lên được đại học, con sẽ có tư cách vào phó bản, đến lúc đó vẫn có thể kiếm tiền trong phó bản."

"Nếu thật sự không trường nào nhận, con sẽ quay lại cùng dì kinh doanh tiệm của chúng ta."

"Ừ!" Hàn Kha mỉm cười, rút tay về: "Con không nản chí là tốt rồi."

"Thật ra, dì thấy con ở bên cạnh dì là đủ rồi. Trên đời này, điều quan trọng nhất là con được bình an."

"Thôi, ăn cơm nhanh đi, không thì nguội mất."

"Vâng." Lòng Lục Phàm ấm áp, gật đầu.

...

Ăn cơm xong, Lục Phàm trở về giường nằm, lòng suy nghĩ miên man.

Vừa rồi khi nắm tay Hàn Kha, cậu cảm nhận rõ ràng bàn tay mềm mại của dì đã có chút thô ráp.

Dù dì vẫn luôn tươi tắn, nhưng công việc tay chân lâu ngày vẫn để lại dấu vết thời gian trên người dì.

Dì mới 26 tuổi, đang độ tuổi đẹp nhất, lẽ nào cứ sống mãi trong nghèo khó, không thấy ánh mặt trời sao?

Lục Phàm không cam lòng, cậu muốn sống một cuộc sống tốt đẹp, đồng thời cũng muốn dì, người đã luôn chăm sóc mình, được sống sung túc.

Có lẽ là nghề nghiệp...

Đúng lúc này, một giọng nói máy móc vang lên:

"Keng -- Hệ thống nhắc nhở, hệ thống Siêu Cấp Tàng Bảo Đồ đã được kích hoạt, cung cấp Tàng Bảo Đồ hôm nay cho kí chủ."

Lục Phàm bật dậy khỏi giường -- đúng rồi, mình còn có hệ thống!

Trước đó, sau khi hệ thống xuất hiện thoáng chốc rồi biến mất, Lục Phàm suýt quên mất sự tồn tại của nó.

Lúc đó cậu còn thắc mắc, hệ thống nói sẽ cho mình Tàng Bảo Đồ mà sao chẳng thấy động tĩnh gì.

Giờ thì Lục Phàm đã hiểu, thì ra thời gian cung cấp Tàng Bảo Đồ mỗi ngày là cố định, Tàng Bảo Đồ hôm nay bây giờ mới đến!

Nếu đã có hệ thống, mình vẫn còn cơ hội lật ngược tình thế!

"Keng -- Chúc mừng kí chủ nhận được một Tàng Bảo Đồ (trung cấp)."

"Keng -- Vì kí chủ lần đầu nhận được Tàng Bảo Đồ, hệ thống tặng thưởng, nâng cấp Tàng Bảo Đồ (trung cấp) lên thành Tàng Bảo Đồ (Thần cấp). Mời kí chủ kiểm tra và nhận."

Tim Lục Phàm đập thình thịch, niềm vui đến quá bất ngờ khiến cậu nhất thời không kịp tiếp nhận.

Ban đầu, thấy Tàng Bảo Đồ đầu tiên chỉ là cấp trung, cậu còn hơi thất vọng.

Ai ngờ, hệ thống lại trực tiếp nâng cấp nó lên thành Thần cấp!

Hệ thống thật bá đạo!

Tuy nhiên, bây giờ chưa thể vui mừng quá sớm.

Nếu tọa độ của Tàng Bảo Đồ này quá xa, Lục Phàm không thể đến được thì cũng vô dụng.

Hơn nữa, Thần cấp Tàng Bảo Đồ là cấp cao nhất, không thể hợp thành, nếu Lục Phàm không thể khai quật, Tàng Bảo Đồ này sẽ bị lãng phí.

Lục Phàm mở không gian hệ thống, bắt đầu kiểm tra tấm Thần cấp Tàng Bảo Đồ.

Tàng Bảo Đồ (Thần cấp): Tọa độ -- Bình nguyên Đá (3416.81, 6743.31)

Khi kiểm tra tọa độ, Lục Phàm còn nhìn thấy một bản đồ đại khái, hiểu được vị trí cụ thể của tọa độ Tàng Bảo Đồ.

Nhìn thấy ba chữ "Bình nguyên Đá", Lục Phàm mừng rỡ khôn xiết.

Bình nguyên Đá không xa lạ gì với cậu, đó là một khu vực hoang dã cách thành phố Giang Hải khoảng năm mươi dặm.

Nơi này được coi là khu vực luyện cấp cho người mới, không chỉ gần thành phố Giang Hải mà còn không có quá nhiều hung thú mạnh.

Trước đây, Lục Phàm cùng các học sinh khác đã từng theo giáo viên đến Bình nguyên Đá để săn những con quái vật yếu ớt.

Nhìn tọa độ được ghi trên Tàng Bảo Đồ, Lục Phàm biết nơi này hẳn là nằm ở khu vực trung tâm của Bình nguyên Đá, sâu hơn nhiều so với những lần trước cậu được giáo viên dẫn đi.

Quái vật ở đây hầu hết đều trên cấp mười, khá nguy hiểm đối với Lục Phàm.

Tuy nhiên, tấm Thần cấp Tàng Bảo Đồ này rất có thể là hy vọng cuối cùng để cậu đổi đời.

Nếu bỏ cuộc, Lục Phàm có thể sẽ sống mãi ở tầng lớp đáy của xã hội!

Vì vậy, cậu không hề do dự -- nhất định phải đi khai quật Tàng Bảo Đồ này!

Đêm khuya tĩnh mịch.

Hàn Kha đã ngủ từ sớm, vì bốn giờ sáng dì phải dậy làm bánh bao.

Còn Lục Phàm, nhẹ nhàng bò dậy khỏi giường, lấy thanh đao tân thủ giấu dưới gầm giường, rồi đi vào bếp gói ghém ít bánh bao, sau đó rời khỏi nhà, thẳng tiến ra cổng thành.

Bạn đang đọc Toàn Dân Chuyển Chức: Ngự Long Sư Là Phế Nhất Chức Nghiệp ?(Bản Dịch) của Quỷ Khấp Song Đao Khảm Thượng Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Anibus
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 148

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.