Tử Khí Đông Lai
Sau đó hắn mới cảm nhận được toàn thân đau đớn kịch liệt, cả người hắn đều đang thiêu đốt.
Ý thức duy nhất còn lại của hắn chính là dốc hết toàn lực lăn lộn trên mặt đất, đồng thời tận hết khả năng quy tụ nội lực Bàn Sơn, đây đã là cây cỏ cứu mạng duy nhất của hắn.
Nhưng Ngụy Thành cũng không biết, hắn lăn đến đó ngọn lửa kia liền cháy đến đâu, những con nhện nhỏ trước đó đằng đằng sát khí bị ngọn lửa dọa đến mức kêu chít chít, vội vàng lui về phía sau đào tẩu, không kịp chạy đã bị lửa bao vây, trực tiếp thiêu chết.
Thảm hại hơn chính là con nhện lớn kia, nơi này tuy rộng rãi, nhưng đối với nó mà nói là một tử địa, khi hỏa diễm bốc lên bốn phía, nó phun ra nhiều mạng nhện hơn nữa, cũng chỉ có thể khiến nó bị đốt chín hơn một ít.
Lửa lớn như vậy, khiến người khác càng không dám tới gần, nhưng đồng thời ai cũng đều chờ mong, không ai quan tâm Ngụy Thành cùng gã đầu trọc bị thiêu đốt kêu gào trong lửa.
Không ai cảm thấy, bọn họ có thể sống sót trong biển lửa như vậy.
Nhưng trên thực tế, ngay cả hai người Ngụy Thành cũng xem thường hiệu quả phòng ngự mà nội lực Bàn Sơn mang đến, nhất là nội lực hùng hậu sáu mươi năm.
Ngụy Thành trước đó chỉ bị ngã hôn mê, chờ hắn dần dần thanh tỉnh, cũng thuận lợi quy tụ nội lực Bàn Sơn, lập tức phát hiện hỏa diễm thiêu đốt đối với thương tổn của hắn yếu bớt.
Đương nhiên, bởi vậy nội lực Bàn Sơn bị hao tổn cũng rất lớn.
"Tiểu Ngụy, bia đá!"
Bị một biển lửa lớn ngăn cách ở bên kia, gã đầu trọc bỗng nhiên hô to. Lúc trước gã không bị xung kích, cách bia đá truyền công khoảng chừng hơn ba mươi mét, mà Ngụy Thành bị Liệt Diễm Thạch nổ tung dẫn phát sóng xung kích oanh ra, giờ phút này cách bia đá truyền công chỉ có năm sáu mét.
Ngụy Thành nghe vậy, lập tức tỉnh ngộ lại, một thân đều là lửa xông về phía bia đá truyền công.
Gần như cùng lúc đó, từ trong hầm mỏ phía sau có năm sáu bóng người xông ra, người thông minh rất nhiều, biết rõ lúc này ai mò được bia đá truyền công trước, không chừng sẽ có thu hoạch lớn hơn.
Mấy người này đều là tu luyện Bàn Sơn Tâm Pháp, chỉ cần tránh đi biển lửa diện tích lớn, chỉ còn lại nhiệt độ cao cùng hỏa diễm diện tích nhỏ căn bản không ảnh hưởng được gì.
Nhưng bọn họ nhanh, còn có người nhanh hơn, là những người tu luyện Linh Yến Tâm Pháp kia.
"Lão bà của ngươi! Dám cướp quái của ta!"
Trương Dũng rốt cuộc cũng kịp phản ứng, một thân tử khí lao ra, tốc độ không hề chậm hơn những người tu luyện Linh Yến Tâm Pháp.
Nhưng bọn họ có nhanh hơn nữa cũng không sánh được với Ngụy Thành.
Khi Ngụy Thành cả người đều là lửa nhào tới bia đá truyền công, những người khác vẫn còn cách đó hơn mười mét.
Mà cơ hồ ngay trong nháy mắt này, trên bia đá truyền công liền sáng lên hào quang cực kỳ sáng ngời, loại hào quang này tất cả mọi người đều quen thuộc, chính là loại hào quang thần kỳ có thể làm cho tinh thần người ta trở nên vô cùng tốt, khiến tiềm chất thân thể cao hơn, đáng tiếc là, hào quang này chỉ chiếu rọi ở trên người Ngụy Thành.
Chỉ trong nháy mắt, cả người Ngụy Thành đau đớn, ngay cả ngoại thương bị thiêu đốt cũng khôi phục lại bằng mắt thường có thể thấy được.
Tinh thần giống như được ánh mặt trời ấm áp chiếu rọi, tinh thần sảng khoái không còn gì để nói.
Đáng tiếc, liền kéo dài hai giây, chờ Trương Dũng phát sau mà đến trước, trong nháy mắt xông tới thứ hai, ánh sáng này liền không còn.
Nhưng hắn vẫn mò được bia đá truyền công, nhưng lúc này bia đá truyền công đã thu nhỏ lại một nửa.
Sau đó là người thứ ba, thứ tư, sau khi người thứ mười xông tới sờ được bia đá truyền công, thứ này trực tiếp biến mất.
"Ha ha ha, Du Long Chưởng Pháp đệ nhất trọng, thật sự là quá tốt, hoàn mỹ xứng đôi Tử Hà Tâm Pháp của ta!"
Trong hầm mỏ, Trương Dũng đè nén âm thanh vui vẻ cười to, sau đó hắn mới nhớ ra cái gì, hỏi Ngụy Thành: "Ngụy ca, huynh mò được cái gì? Thiết Đầu Công hay là Thiết Bố Sam?"
Ngụy Thành không để ý tới hắn, nhặt lên cái gùi cũng không có bị thiêu hủy, đi tới bên cạnh gã đầu trọc, gã này chung quy là không thể mò được bia đá truyền công.
"Hứa huynh, huynh không sao chứ?"
"Ta không sao, chỉ cần còn sống là tốt rồi." Gã đầu trọc cười chất phác, tâm tính rất tốt.
"Tiểu Ngụy huynh mò được cái gì?"
"Kim Chung Tráo đệ nhất trọng."
Ngụy Thành nói đơn giản một chút, thanh âm không lớn, lại khiến cho một mảnh hít vào cùng ánh mắt hâm mộ.
Trong mười người vừa mới mò tới bia đá, có bốn người tu luyện Linh Yến Tâm Pháp, còn có bốn người tu luyện Bàn Sơn Tâm Pháp, nhưng trong bọn họ người tốt nhất, cũng chỉ mò được Thiết Bố Sam, còn lại ba người đều là Thiết Đầu Công.
Mặc dù ba loại ngoại công công pháp này đều xứng đôi với tâm pháp Bàn Sơn, nhưng trên thực tế lại có chênh lệch cực lớn.
Thiết Đầu Công chỉ là tăng cường phòng ngự ở đầu, ngẫu nhiên có thể dùng để công kích.
Chỉ có độ xứng đôi với tâm pháp Bàn Sơn là 60%.
Thiết Bố Sam nếu là áo, thật ra chính là tăng cường phòng ngự thân thể, độ xứng đôi là 70%.
Chỉ có Kim Chung Tráo, đó là phòng ngự chỉnh thể toàn thân trên dưới không có nhược điểm.
Điểm này, độ phù hợp thí luyện tiên nhân đưa ra liền rất sinh động giải thích hết thảy.
Ngoài ra, hắn là người đầu tiên chạm vào bia đá truyền công, hai giây chiếu rọi mang tới cho hắn chỗ tốt cực kỳ to lớn, chẳng những chữa trị toàn bộ vết bỏng nội thương, còn khiến tinh thần của hắn đặc biệt rõ ràng, cũng cảm giác linh hồn bởi vậy mà khác với người thường, đặc biệt long lanh, phảng phất như đã thông suốt.
Đăng bởi | phamthanh2007 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 7 |