Đau lòng vì mất đi bằng hữu
Trương Dũng đắc ý không thôi, kết quả khi được thông báo tình hình của hai đội ngũ còn lại, lập tức như quả cà tím bị sương đánh, ủ rũ cụp đuôi.
"Bắt đầu đi, mọi người nhớ kỹ, sau khi đánh thông đường hầm mỏ, chớ nên lỗ mãng xông lên, Kim Chung Tráo đi phía trước, Thiết Bố Sam ở hai bên, Trương Dũng và Hàn Đông ở giữa, Thiết Đầu Công đoạn hậu, ngàn vạn lần không được loạn, càng không được vứt bỏ đồng bạn chạy loạn, chúng ta đã lạc hậu quá nhiều, không thể xảy ra chuyện gì nữa."
Ngụy Thành nhiều lần dặn dò, đồng thời để cho mọi người diễn luyện vài lần.
Nói chung, chính là không cầu lập công, chỉ cầu không chết.
Nhưng mà chắc là không thành vấn đề.
Ngụy Thành dự định tự mình xông ra hấp dẫn hỏa lực, mà phía sau, gã đầu trọc, Hồ Hải Long đều là Kim Chung Tráo tầng thứ hai, Vu Lượng là Kim Chung Tráo tầng thứ nhất.
Vương Vi, Trình An, Triệu Thư Hâm, đều là Thiết Bố Sam, không thể đối đầu trực diện, nhưng ở bên cạnh là không thành vấn đề.
Trương Dũng và Hàn Đông ở giữa, tùy cơ ứng biến, công thủ đều được.
Rất nhanh, Ngụy Thành đã dọn dẹp toàn bộ những hòn đá ở lối vào đường hầm mỏ, phía trước rộng rãi sáng sủa, ánh sáng trên bia đá truyền công sáng ngời mà quen thuộc.
Chỉ là không thấy yêu quái trấn giữ cửa ải này.
Ngụy Thành ra một cái thủ thế, bước lên trước một bước, hét lớn một tiếng.
"Ngự!"
Tiếng như sấm rền, ở trong hầm mỏ to lớn này vang vọng tới lui, hắn hiện tại hoàn toàn không sợ Thạch Trung Yêu, mấu chốt là cửa ải này có chút quỷ dị, hắn có chút sợ hãi...
Nhưng trong hầm mỏ vẫn yên tĩnh, không có gì cả, à, cũng không thể nói là không có, ở đây còn có một ít bàn đá, ghế đá, giường đá, trên đó bày biện rất nhiều túi nước và bánh bao, cái này rất tốt.
Nhưng lại không có yêu quái trấn cửa.
Ngụy Thành từng bước một đi về phía trước, cho đến khi hắn cẩn thận đi tới trước bia đá truyền công, đưa tay sờ lên, cũng không thấy bất kỳ yêu quái nào.
Vù!
Ánh sáng thần kỳ chiếu xuống, chiếu rọi hắn trọn vẹn năm hơi thở, mang đến cho hắn sinh mệnh lực càng thêm dồi dào và tinh thần lực càng thêm tinh thuệ, còn có công pháp Kim Chung Tráo tầng thứ tư.
Sau đó, không còn gì nữa!
Ngụy Thành ngây ngốc đứng im tại chỗ, không thể tin được lại có chuyện tốt như vậy.
Rất lâu sau, khi hắn gọi những người khác ra, cũng không có bất kỳ yêu quái nào xuất hiện, đến lúc này, Ngụy Thành chợt nghĩ đến một khả năng.
"Không thể nào, yêu quái trấn giữ cửa ải thứ tư chẳng lẽ là Thạch Trung Yêu?"
Mà Thạch Trung Yêu trên tuyến đường này, đều đã sớm biến thành bằng hữu quá cố của hắn...
"Trương Dũng lần này không có danh ngạch, lui ra phía sau."
"Hàn Đông lên trước."
"Hứa huynh thứ hai, Hồ Hải Long thứ ba, Vu Lượng thứ tư, Vương cô nương thứ năm."
Tuy rằng trong lòng vô cùng đau buồn, nhưng trên mặt, Ngụy Thành vẫn giữ nguyên vẻ mặt bình tĩnh như nước, người hiền lành, cũng có thể là người thâm sâu khó lường.
Mọi người càng thêm thấp thỏm, Trương Dũng vốn còn muốn càu nhàu vài câu, kết quả lập tức bị mọi người đồng loạt trừng mắt, vội vàng bày ra thái độ nghiêm túc.
Hàn Đông không ngoài dự đoán sờ được Du Long Chưởng Pháp tầng thứ ba.
Gã đầu trọc và Hồ Hải Long, thì là sờ được Kim Chung Tráo tầng thứ ba, Vu Lượng sờ được Kim Chung Tráo tầng thứ hai, Vương Vi sờ được Kim Chung Tráo tầng thứ nhất.
Nhưng không ngờ chính là, ngay sau đó Trình An cũng sờ được Kim Chung Tráo tầng thứ nhất, phần thưởng của cửa ải này, thật sự là vô cùng phong phú.
Tiếp theo, bốn người Triệu Thư Hâm, Long Phong Tuấn, Thượng Chí, Lưu Nham thế mà đều sờ được công pháp Thiết Bố Sam, bọn họ rốt cuộc cũng từ biệt Thiết Đầu Công.
Hoặc là bởi vì độ khó của cửa ải thứ tư quá lớn, cho nên ngay cả bia đá truyền công cũng hào phóng hơn rất nhiều.
"Ngụy đại ca, chúng ta có nên đi đánh hai đường hầm mỏ hai bên kia không?"
Trương Dũng không thu hoạch được gì bèn nóng lòng muốn thử, những người khác cũng có chút hứng thú. Tuy rằng bọn họ không biết vì sao cửa ải thí luyện này lại gặp lỗi, nhưng nhỡ như hai cửa ải hai bên cũng đồng thời gặp lỗi thì sao!
Nhưng Ngụy Thành kiên quyết phủ định, nói đùa, gã đầu trọc thật thà nói không sai, cửa ải thứ tư này, trên lý thuyết nhất định phải có người tu luyện Linh Yến Tâm Pháp mới có thể dẫn dắt mọi người, có thể tưởng tượng ra cảnh tượng Thạch Trung Yêu không phân biệt địch ta mà công kích.
Nếu như không phải hắn đã sớm dẫn dụ toàn bộ Thạch Trung Yêu ra ngoài giết chết, có tin đội ngũ bọn họ ở cửa ải này có thể sẽ bị tiêu diệt toàn quân hay không?
Cho dù là Kim Chung Tráo đã luyện đến mức như thực chất của Ngụy Thành, cũng không thể nào chịu đựng nổi việc đồng thời bị ba con Thạch Trung Yêu công kích.
Cửa ải chính là như thế, hai cửa ải nhánh khác, chắc hẳn cũng là lấy tốc độ nhanh nhẹn làm chủ.
Đội ngũ của bọn họ bây giờ ngay cả một người tu luyện Linh Yến Tâm Pháp cũng không có, chẳng phải là tự đi tìm chết sao.
Ngụy Thành không cho rằng chỉ dựa vào một mình hắn là có thể giải quyết được.
Cho dù có thể giải quyết được, bọn họ phải chết bao nhiêu người?
Còn không bằng tập trung tinh lực, xem có thể đánh thông cửa ải thứ năm hay không.
"Tu luyện đi, cố gắng gom đủ ba giáp nội lực, đả thông kinh mạch Tiên Thiên thứ ba."
Ngụy Thành thản nhiên nói, cửa ải thứ tư này cho bọn họ nước sạch và bánh bao vừa vặn năm mươi phần, phần thưởng này, đúng là thứ bọn họ đang cần nhất.
Đăng bởi | phamthanh2007 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 3 |