suỵt , im lặng 1 chút đi
bắt đầu thôi
đứng ra giữa khoảng không vắng lặng
xung quang bóng đêm bao trùm dần
tôi ko sợ hãi , vươn tay
ánh trăng hay tia sáng vụ chạy
tôi ko nắm được
tâm tình trống rỗng
nhìn lại
cánh cửa màu đỏ máu như léo sáng trong đêm
quỷ dị mà thu hút
mở nó ra , đón chờ sẽ là nơi quen thuộc
nhưng ... tôi ko lưu luyến
cũng ko mong chờ
bởi ...nơi đó ngâp những tiếng ồn ào
ko liên quan ?
sao có thể ko liên quan được
tiếng ồn ko phân biệt người nghe , nó vang vọng , và luôn làm phiền tôi ghê gớm
nhưng con người ngu ngốc đó ko hiểu
nó tùy ý lại kiêu căng , khó chịu nói
"ko liên quan đến mày ! "
làm tôi khó chịu ghê gớm
trong ko gian u tối
ký ức tưởng nhớ lại chẳng là j ngoài tiêu cực
âm u
đầy phiền muộn
đứng dạy và bước đi
ánh trăng ko mở đường
cạch
mở cửa
vì sao tôi làm vậy ?
tôi ko biết
cũng ko muốn biết
tôi nhát gan , tôi yếu đuối
nhưng rồi ?
tôi ko sợ bóng đêm
tôi chậm chạp tôi luộm thuộm
và sao ?t
ôi ko lo 1 mk
tôi chẳng thể chạm tới người nếu chỉ vươn tay
tôi ko thể giải lòng mk nếu chỉ đứng lặng
nên tôi ngẩng đầu
cất cao giọng
như đang hát lại cũng chỉ đang gào
gào lên tiếng lòng
hét lên phiền muộn
có lẽ quá khó hiểu
có lẽ quá điên rồ
có lẽ quá ích kỉ
có lẽ quá bệnh hoạn
có lẽ quá nhỏ nhen
nhưng đừng nói vậy
bởi lẽ , cảm xúc nào phân biệt lớn nhỏ
cảm xúc nào phân định đúng sai
tôi thích đọc
tôi đọc vô số những câu truyện , vô số những thể loại
tôi cứ ngỡ mk hiểu hết
hiểu hết những khó hiểu
hiểu hết lòng người phức tạp
nhưng ko dễ vậytôi phát hiện lòng người quá sâu
cũng quá tối rồi
tôi nhìn ko rõ hiểu ko thấu
nhân tâm , có thể vì 1 câu nói sáng lên
có thể vì 1 giai điệu rung động
kì lạ
nhưng thú vị
tôi khi bé nhỏ
cũng từng nhắm mắt ước mong
rằng tôi sinh ra hơn ngườig
iàu có hơn
thông minh hơn
tài năng hơn
nhưng hiện thực luôn rất phũ phàng
chẳng có việc j là dễ đoạt được
tôi mệt mỏi buông tay
tôi chán nản từ bỏ
tôi lặng người theo dõi
ánh trăng có di chuyển ?
cánh cửa có đổi màu ?
khi ta nghĩ ta đang đi đúng đường , cuộc đời sẽ ném ta sang 1 con đường khác
đó là 1 câu nói mà tôi cảm thấy hay
tôi bất giác ghi nhớ nó , bởi tôi bị nó làm cho rung động
mặc tiếng gọi ồn ào
mặc ai đó cười nhạotôi vẫn cảm thấy câu nói đó thật hay
tôi quá kỳ lạ ?
ko
tôi ko kỳ lạ
tôi tin
Đăng bởi | thanthanh-38 |
Thời gian | |
Lượt đọc | 2 |