Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thỏa thuân mới

Phiên bản Dịch · 1606 chữ

“Sao anh lại đồng ý cùng Ngô Đông Hằng cá cược, đừng để ý đến hắn.”

Khi Tô Dục trở lại chỗ ngồi, Hạ Dao liền nói.

“Em đang quan tâm anh đấy à?” Tô Dục nghiêng người, cười nói: “Hắn muốn khỏa thân mà chạy, anh không nên đáp ứng hắn sao? Trời cao có đức hiếu sinh, hắn đã có loại sở thích này, anh liền ra tay giúp đỡ.”

Hạ Dao có chút xấu hổ, nhưng không hề né tránh, tiếp tục nói; “Nhỡ may, em nói nhỡ thôi nha, anh thua thì làm sao bây giờ?”

“Sẽ không.” Tô Dục vô cùng tự tin trả lời, nhiệm vụ này tuy khó, nhưng hắn vẫn có thể làm được, chỉ là có chút ảnh hưởng đến kế hoạch khác của hắn mà thôi.

“Hừm, mặc kệ anh, anh muốn làm gì thì làm!” Hạ Dao cảm giác lòng tốt của mình bị hắn bỏ qua, căn bản nghe không vào.

Thật ra Tô Dục hiểu, hắn bên ngoài chính là học dốt, tệ hại có tiếng, lần kiểm tra kỳ trước chỉ đạt có 28 điểm trung bình, dốt như vậy, muốn lọt vào top 5, dường như là chuyện mơ tưởng hão huyền.

Kể cả lần này hắn đã được vị trí thứ 6 đi chăng nữa, nhưng điều đó vẫn chưa đủ để người khác nhìn vào nói hắn có cơ hội thắng.

Bởi, không ai biết Tô Dục có Đại Tân Văn hệ thống bên người, một công cụ, một phương pháp gian lận đường đường chính chính. Tất nhiên, loại chuyện này Tô Dục hiện tại sẽ không giải thích cho Hạ Dao.

Suốt cả tiết học, tâm trạng Tô Dục phải nói là rất bực bội, bởi vì Hạ Dao cứ luôn thất thần, giống như có tâm sự, thật sự không biết cô suy nghĩ cái gì.

Sau khi tan học,không còn cách nào hắn liền đi theo Hàn Diệc Khanh xuống văn phòng.

Vốn Tô Dục còn tưởng Hàn Diệc Khanh kêu hắn tới văn phòng là để trách phạt, cho rằng hắn gian lận, nhưng rất nhanh suy nghĩ ấy của hắn liền được phủ nhận. Cô không có nghi ngờ hắn, giống như kiếp trước, tín nhiệm hắn vô điều kiện.

“Tô Dục, lần kiểm tra này em đã làm rất tốt, điều này chứng minh thiên phú học tập của em rất khá, chắc chắn trước kia em không để tâm vào việc học nên mới thành ra như thế, cô khuyên em nên giữ vững tinh thần, cố gắng phát huy, như vậy mới đỗ vào đại học tốt.” Hàn Diệc Khanh nghiêm túc kiến nghị.

Tô Dục gật gật đầu, chọn lựa khiêm tốn tiếp thu.

Đúng lúc này, giáo viên tiếng Anh đi tới, nhìn thấy Tô Dục ở văn phòng, liền nói một câu: “Tô Dục, tại sao bài tập kỳ này một bài em cũng chưa nộp?”

“Vâng, không làm bài lòng em cũng rất khó chịu.” Tô Dục nghiêm túc trả lời.

“Khó chịu mà vẫn chưa đi làm?” Giáo viên tiếng Anh lập tức nói, cô còn tưởng hắn thật tâm nhận sai.

Tô Dục hợp tình hợp lý nói: “Không làm thì chỉ có lòng em khó chịu, nhưng một khi làm bài, cả người em đều sẽ khó chịu a, vì để bản thân không ảnh hưởng đến việc học, em liền quyết định không làm luôn.”

“……” Giáo viên tiếng Anh.

“……” Hàn Diệc Khanh vẻ mặt bất lực.

Đã không làm bài tập, lại còn có thể tìm ra được một lý do đường hoàng chí lý, hơn nữa còn liên hệ đến học hành, thật sự là....

“Vậy ý em là, cô bây giờ nên khen ngợi thái độ này sao?” Giáo viên tiếng Anh hỏi.

Tô Dục lắc đầu, nói: “Không, không, làm người phải khiêm tốn, đây đều là chuyện em nên làm, không cần thiết khen ngợi, nhưng nếu cô thật sự là kìm nén không được mà nói, vậy cũng có thể khen em vài ba câu.”

“……” Giáo viên tiếng Anh lại lần nữa câm nín.

Đối với cậu học sinh vẫn luôn, Hàn Diệc Khanh cùng giáo viên tiếng Anh thật sự là lần đầu tiên trải nghiệm da mặt dày của hắn, vượt quá tưởng tượng.

Cuối cùng, vì không muốn bị Tô Dục tức chết, giáo viên tiếng Anh liền trực tiếp rời đi.

Hàn Diệc Khanh đang muốn nói thêm, Tô Dục lại cướp lời: “Cô, cô chính là cùng em có cá cược a, thành tích lần này em tốt thì sẽ không phải làm bài tập nữa, cô không phải quên rồi đó chứ, đã hứa phải giữ lời.”

“Cô đương nhiên sẽ không lật lọng, nhưng cô cũng từng nói qua, nếu thành tích của em bị tụt lùi, bài tập lại quay trở lại làm tiếp. Kỳ thi giữa kỳ tới, cần thận, còn có cô chỉ là đáp ứng em không làm bài môn toán, những môn khác, cô không hề nói gì.”

Tô Dục kêu rên nói: “Chủ nhiệm, cô chơi xấu? rõ ràng lúc trước cô không chỉ định môn.”

“Xấu gì mà xấu, cô chỉ là giáo viên dạy toán, nào có phụ trách môn khác.”

Hàn Diệc Khanh nhịn không được cười, mang theo một tia giảo hoạt đắc ý, đây chính là bộ dáng ngày thường của cô, ở trước mặt học sinh, Hàn Diệc Khanh tương đối để ý hình tượng bản thân, nhưng ở trước mặt Tô Dục, cô liền thả lỏng, đến Hàn Diệc Khanh cũng đều không có ý thức được điểm này.

Thật ra, Tô Dục không để bụng ước định này, chỉ cần Hàn Diệc Khanh đừng cưỡng ép hắn làm bài tập là được, những giáo viên khác, hắn căn bản không để tâm.

“Em đã có ý định thử xem xét trường đại học nào chưa?” Hàn Diệc Khanh hỏi.

Thành tích lần này của Tô Dục, làm Hàn Diệc Khanh nhận ra tiềm lực của hắn, cô cảm thấy nếu hắn chú ý học tập thật tốt, thi đại học cũng không phải xa xôi không thể với tới, cô muốn mượn cơ hội hôm nay khích lệ Tô Dục, làm cho hắn có động lực phấn đấu.

Tô Dục suy nghĩ một chút, thực nghiêm túc nói: “Khi còn nhỏ, em vẫn luôn trăn trở Giữa Tinh Hoa và Trân Đại, rồi sau khi lớn lên, rốt cuộc em đã nhận ra.”

Tinh Hoa và Trân Đại là hai trường có nề lối đào tạo tốt nhất ở Trân Quốc, so với Thanh Hoa và Bắc Đại kiếp trước còn muốn lợi hại, đây là nơi tha thiết ước mơ của đông đảo học sinh, tất nhiên cũng là đại học khó thi đậu nhất.

“Không tồi, vậy em muốn vào trường nào?” Hàn Diệc Khanh vừa lòng gật gật đầu, cô cho rằng nhận rõ thực lực của bản thân, cũng không phải chuyện gì xấu.

“Không, không.” Tô Dục đầu tiên phủ định: “Hiện tại em lại càng thêm nhức đầu rồi, bởi vì sau khi lớn lên, em mới biết được trừ Tinh Hoa và Trân Đại ra, còn có Harvard, Stanford, Cambridge, MIT, Yale,.. nhiều trường học có thể lựa chọn như vậy, đau đầu càng thêm đau đầu a.”

“Cô biết đấy, em luôn gặp khó khăn trong việc chọn lựa mà.” Tô Dục nói thêm.

“……” Hàn Diệc Khanh không khỏi im lặng.

Hàn Diệc Khanh cuối cùng cũng biết, không phải Tô Dục nhận ra thực lực bản thân, mà mù quáng tự tin.

“Tự tin là chuyện tốt, nhưng cũng không thể quá mức tự tin.” Hàn Diệc Khanh thật sự nhịn không được nhắc nhở, cô lo lắng Tô Dục hiện tại quá tự tin, tương lai nhận lại thất vọng càng nhiều.

Tô Dục lại nói: “Nếu em làm được, vậy cô phải đáp ứng em một chuyện, có thể chứ?”

“Chuyện gì?” Hàn Diệc Khanh nhịn không được hỏi.

“Tạm thời chưa nghĩ ra, bao giờ nghĩ ra em sẽ nói.”

Vốn dĩ Tô Dục muốn nói thẳng ra, nhưng nghĩ đến hiện tại không phải lúc, nói ra ngược lại làm Hàn Diệc Khanh suy nghĩ linh tinh, dục tốc bất đạt, hắn quyết định qua đoạn thời gian này lại nói sau.

“Được.” Hàn Diệc Khanh sảng khoái đồng ý.

Một mặt, cô cho rằng việc này rất khó thực hiện được, thậm chí là không có khả năng làm được, mặt khác, cô cũng hy vọng nhờ việc này Tô Dục có động lực hướng về phía trước.

Hàn Diệc Khanh dụng tâm lương khổ, Tô Dục tự nhiên biết đến, mà hắn cũng sẽ không làm cô thất vọng.

Thực tế, đối với hắn, Tinh Hoa và Trân Đại thật đúng không vấn đề,

Ở thế giới này, lấy địa vị gia đình Tô Dục, cho dù thành tích cực kém,thì vẫn có biện pháp vào bất cứ trường nào, mà kể cả không dựa vào Tô gia, hắn cũng không phải không có cách.

Thế giới này, Tinh Hoa và Trân Đại không nhất định yêu cầu thông qua thi cử để đậu, có một con đường, chính là chỉ cần có đủ tài nghệ, ví dụ như tác giả nổi tiếng, đều có cơ hội được Tinh Hoa và Trân Đại để mắt.

Không chỉ Tinh Hoa và Trân Đại mà toàn thế đều là như thế, đây là lý do Tô Dục tự tin.

Bạn đang đọc Tôi Muốn Tái Sinh Các Tiêu Đề của Nhất Mộng Nhất Giới
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MaiHalala
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.