Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mắng Lệnh Hồ Xung Thổ Huyết

Phiên bản Dịch · 977 chữ

“Hoa Sơn đã nuôi dưỡng ngươi, vậy mà ngươi vì một lời hứa lại trơ mắt nhìn Hoa Sơn lâm vào khốn đốn!”

“Ngươi kết giao cùng yêu nhân Ma giáo, lại không màng đến ân dưỡng dục của phái Hoa Sơn, khiến môn phái bị các phái khác chỉ trích!”

“Tốt lắm, Lệnh Hồ Xung!”

“Ha ha ha… Buồn cười thật!”

Ngô An cười lớn đến chảy cả nước mắt.

Không phải vì giận dữ, cũng chẳng phải vì cảm xúc tầm thường nào khác.

Chỉ là vì Lệnh Hồ Xung thật sự khiến người ta buồn cười.

Lệnh Hồ Xung chỉ tay vào Ngô An, trong lòng kinh hãi: “Ngươi... Ngươi rốt cuộc là ai?”

“Sao cơ, đây là đại đệ tử phái Hoa Sơn ư?”

“Phái Hoa Sơn chẳng phải là danh môn chính phái sao? Sao đại đệ tử phái Hoa Sơn lại kết giao với loại người như Điền Bá Quang?”

“Ai mà biết được, Lệnh Hồ Xung là bạn tốt của Điền Bá Quang, phái Hoa Sơn cũng chẳng ra gì!”

“Đúng vậy, nghe nói chưởng môn phái Hoa Sơn gọi là Quân tử kiếm, ta thấy nên gọi là Ngụy quân tử kiếm thì đúng hơn. Dạy ra một đệ tử thế này, nghĩ mà xem Nhạc Bất Quần có phải người tốt đâu!”

Lời chất vấn của Ngô An vang lên rõ ràng.

Từng câu từng chữ đều lọt vào tai đám đông xung quanh.

Lệnh Hồ Xung mặt đỏ bừng, nhìn Ngô An mà không thốt lên lời.

Không còn gì để nói, bởi vì lời của Ngô An đều là sự thật.

“Phụt!”

Lệnh Hồ Xung phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt trở nên ảm đạm.

“Lệnh Hồ Xung, ngươi còn muốn rút kiếm đối địch với ta sao?”

“Ta…”

Lệnh Hồ Xung nhìn thi thể Điền Bá Quang nằm dưới đất, rồi lại nhìn Ngô An: “Các hạ là ai? Có thể cho biết quý danh?”

“Ngô An!”

“Tốt! Ngô An thiếu hiệp, những lời hôm nay các hạ nói ta không thể phản bác, nhưng... Điền huynh là bạn tri kỷ của ta, hắn chết rồi, ta không thể không báo thù cho huynh ấy! Vậy nên, xin mời xuất kiếm!”

Nghe Lệnh Hồ Xung vẫn muốn quyết đấu với Ngô An.

Đám đông xung quanh liền tỏ vẻ phẫn nộ.

Nghe hắn cứng đầu muốn đánh, Ngô An cũng không lấy làm lạ.

“Được lắm! Ta cũng muốn biết Độc Cô Cửu Kiếm của ngươi lợi hại, hay là Đoạn Tử Tuyệt Tôn Thập Nhị Kiếm của ta lợi hại hơn!”

Độc Cô Cửu Kiếm và Tịch Tà Kiếm Phổ, hai đại kiếm pháp này rốt cuộc kiếm nào lợi hại hơn?

Hậu thế vẫn luôn tranh cãi không ngớt.

Có người cho rằng Độc Cô Cửu Kiếm lợi hại hơn, vì sau này Lệnh Hồ Xung đã dùng kiếm pháp này để đánh bại Nhạc Bất Quần, người sử dụng Tịch Tà Kiếm Phổ.

Nhưng cần nhớ rằng Lệnh Hồ Xung học Độc Cô Cửu Kiếm sớm hơn Nhạc Bất Quần, lại trải qua nhiều kỳ ngộ, được cao nhân chỉ điểm, giúp kiếm pháp của hắn ngày càng tinh tiến. Kinh nghiệm thực chiến của Lệnh Hồ Xung cũng vô cùng phong phú.

Trong khi đó, Nhạc Bất Quần mới chỉ lấy được Tịch Tà Kiếm Phổ chưa lâu, đương nhiên không thể đối đầu lại với Lệnh Hồ Xung.

Độc Cô Cửu Kiếm và Tịch Tà Kiếm Phổ quả thật không giống nhau.

《Tịch Tà Kiếm Phổ》chú trọng tốc độ.

Cực kỳ nhanh.

Kiếm pháp 《Đoạn Tử Tuyệt Tôn Thập Nhị Kiếm》được phát triển từ 《Tịch Tà Kiếm Phổ》còn nhanh hơn gấp bội.

Còn Độc Cô Cửu Kiếm lại lấy vô chiêu thắng hữu chiêu, phá giải mọi đòn thế đối phương.

Ngô An khẽ rung cổ tay, máu trên thanh kiếm lập tức bị hất ra.

Hắn theo thói quen thọc tay vào túi áo, sờ soạng một hồi mới nhận ra.

Chết tiệt, thế giới võ hiệp này cái gì cũng tốt, chỉ có một điều duy nhất là không có thuốc lá Hồng Tháp Sơn.

Sau này nếu có cơ hội, nhất định phải tìm cách mang thuốc lá vào thế giới này.

Ngô An sờ soạng một lúc, làm cho Lệnh Hồ Xung căng thẳng, ngỡ rằng hắn định dùng ám khí gì đó.

Ngay lúc này, Ngô An đã động thủ.

Tốc độ nhanh đến mức Lệnh Hồ Xung không kịp nhìn rõ.

Vừa mới giao thủ, Lệnh Hồ Xung liền cảm nhận áp lực chưa từng có.

Không có gì khác.

Kiếm của Ngô An quá nhanh.

Nhanh hơn đao của Điền Bá Quang vài phần.

Nhiều lúc, Lệnh Hồ Xung còn chưa kịp phản ứng thì Ngô An đã biến chiêu.

Dù Lệnh Hồ Xung đã thầm đánh giá cao Ngô An.

Nhưng khi giao đấu, hắn mới nhận ra mình vẫn còn đánh giá thấp đối phương.

Kiếm của Ngô An còn vượt ngoài sức tưởng tượng, phương hướng xuất chiêu thường khiến người ta bất ngờ.

Nhiều góc độ xuất kiếm đến không thể ngờ tới.

May thay, Độc Cô Cửu Kiếm của Lệnh Hồ Xung cũng không phải tầm thường, có thể đánh bại Điền Bá Quang, một cao thủ lão luyện, hắn cũng không phải hạng người hữu danh vô thực.

Ngay lúc đó, một luồng thông tin truyền vào tâm trí Ngô An.

【Ngươi và Lệnh Hồ Xung giao đấu, lĩnh ngộ được 《Độc Cô Cửu Kiếm》và đã thấu hiểu tường tận, thực lực của ngươi tăng lên.】

Vô số tri thức liên quan đến 《Độc Cô Cửu Kiếm》tuôn trào vào đầu Ngô An.

Ngô An còn chưa kịp tiêu hóa hết những kiến thức này.

Thì một luồng thông tin khác lại tràn vào não hải.

Bạn đang đọc Tổng Võ: Ta Nói Năng Lỗ Mãng, Nên Xem Ta Là Phản Diện? của Sơn Hải Hô Khiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ngokyn
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 125

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.