Chuyện xưa của "ốc đồng cô nương"
5.
Kỳ thật, Giang Trạch từ rất lâu trước kia đã nhìn trúng Tiểu Ngư Dân.
Y lần đầu tiên nhìn thấy Tiểu Ngư Phu là lúc tham gia hôn lễ của ca ca Mỹ Nhân Ngư cùng tiểu vương tử.
Tiểu gia hỏa trong tay cầm một khối bánh kem ăn, hai má phồng phồng, hệt như một con hamster nhỏ.
Thật đáng yêu!! Thật muốn kéo tới sơn động làm một vài việc không thể miêu tả...
Mỹ Nhân Ngư thành công ngăn chặn ý tưởng nguy hiểm của y, nói: "Ở thế giới của nhân loại, họ đều muốn yêu đương trước, sau đó kết hôn, cuối cùng mới là làm mấy việc không thể miêu tả kia."
Giang Trạch thực không hiểu: "Nhân loại thật là phiền toái."
Mỹ Nhân ngư vỗ vỗ vai hắn: "Nhập gia tùy tục, ngươi xem ta và tẩu tử của ngươi không phải thực hạnh phúc sao?"
Giang Trạch bĩu môi, ngữ khí có điểm vui sướng khi người gặp họa: "Vương phi đại nhân, thân phận của người ở trên gia phả của hoàng gia chính là thân phận tức phụ nha~"
Mỹ Nhân Ngư không để bụng: "Lão tử không thèm để ý cái hư danh đó. Tới trên giường, lão tử sẽ định đoạt, những cái khác để hắn chiếm tiện nghi cũng được"
Tiểu vương tử đi tới, tựa đầu vào vai Mỹ Nhân Ngư: "Hôm nay mệt quá, eo nhức nhức"
Mỹ nhân ngư vẻ mặt ghét bỏ: "Thân thể mềm như vậy, ngươi làm từ đậu hũ sao?"
Nhưng là, miệng thì chê mà thân thể lại thành thật, hai tay cẩn thận xoa xoa eo tiểu vương tử. Tiểu vương tử thoải mái hừ hừ.
Chậc chậc chậc, thê nô!
Giang Trạch liếc mắt xem thường, xoay người đi nhìn lén tiểu Ngư Phu.
Một tiểu hài tử rất thích ăn thịt! Trừ bỏ lúc đầu ăn một miếng bánh kem, những thời gian khác, cái miệng nhỏ lúc nào cũng đầy thịt, bụng nhỏ như một cái động không đáy.
Thật đáng yêu ~
Giang Trạch quyết định, hắn muốn đem tiểu gia hỏa đáng yêu này bắt tới tay.
Đông Phương đại lục có một câu nói thế nào nhỉ?
"Ân cứu mạng, bản thân không có gì, chỉ có thể lấy thân báo đáp"
Thế là, để Tiểu Ngư Dân cứu mình một lần, chính mình có thể danh chính ngôn thuận cùng hắn ở bên nhau. Ha ha~
Tiểu vương tử ra một chú ý, để Giang Trạch tới làm "ốc đồng cô nương"
Đầu tiên là hóa thành nguyên hình, làm bộ bị thương sắp chết, để Tiểu Ngư Dân cứu trở về nhà, sau đó phát huy ưu thế nấu nướng thần kì, mỗi ngày nấu cho Tiểu Ngư Dân một bàn đồ ăn ngon, bắt lấy dạ dày Tiểu Ngư Dân.
Chờ đến khi Tiểu Ngư Dân đối với "ốc đồng co nương" thần bí sinh ra ái mộ, liền hiện thân, cùng Tiểu Ngư Dân hạnh phúc bên nhau.
Đáng tiếc, chuyện xưa xuất hiện chút lệch lạc.
Tiểu Ngư Dân một lòng nhận định "ốc đồng cô nương" là một mỹ nữ ôn nhu thiện lương, mà không phải một hán tử uy vũ hùng tráng như mình.
Đến buổi tối, Giang Trạch vẫn đang phải nằm trên sàn nhà, bất đắc dĩ thở dài.
Con đường truy thê vạn phần gian nan a!
Chờ đến khi Tiểu Ngư Dân ngủ, Giang Trạch rón ra rón rén đến bên mép giường, đem tiểu gia hỏa đang ngủ kia ôm xuống giường, cùng ngủ dưới sàn nhà.
Ôm tức phụ tương lai mềm mềm, Giang Trạch mỹ mãn nhắm mắt lại.
Ngoài cửa sổ, gió biển nhẹ nhàng thổi, đêm yên tĩnh lực.
Đăng bởi | Baocucthu |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 7 |