Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiệt sự là nhịn hổng có được .

Phiên bản Dịch · 1598 chữ

Tu luyện là cảm giác gì?

Với một kẻ yếu kém tùm lum thì câu trả lời trong trí nhớ của nguyên chủ thì tu luyện chính là hít thở giúp thân thể thay đổi trở nên ấm áp hơn . Vâng , đúng thế ! Trần Thiếu Tiệp tuyệt không thể đồng cảm nổi với thằng Trần Thiếu Tiệp trước đây . Ngay từ khi bắt đầu dựa theo khẩu quyết của Thanh Vũ Đoán Thân Quyết vận khí điều tức thì Trần Thiếu Tiệp ngay lập tức cảm giác được một dạng giống như hơi thở ào ào lao đến cơ thể mình , cái đó chính là thiên địa linh khí . Hơn nữa thiên địa linh khí cũng không phải là như nguyên chủ trước đây cho rằng chỉ cần hít thở là được . Hô hấp chỉ có tác dụng như là một tiết tấu , làm nhịp giống như chơi nhạc vậy . Chỉ cần đúng nhịp thì cho dù hát đơn hay hát đôi cũng có thể trôi chảy tự nhiên . Thân thể thu nạp thiên địa linh khí cũng cần một tiết tấu phù hợp mới có thể vận hành quy luật của thiên địa . Chín lần thở nhẹ , một lần hít sâu ...... linh khí lập tức như triều tịch phun trào ùn ùn kéo đến bành trướng cơ thể . Nguyên chủ gà mờ chỉ có thể thông qua miệng mũi hấp nạp linh khí là bởi vì tư chất của hắn quá kém , giống như một kẻ đứng dưới cơn mưa tiền chỉ dùng hai tay để chụp thì đương nhiên sẽ thu hoạch được rất ít tiền .

Hiện tại Trần Thiếu Tiệp được Thơm Lây Hệ Thống tăng phúc , trên thân thể hắn từng lỗ chân lông cứ như là đồng loạt mở ra tham lam hấp thu thiên địa linh khí . Linh khí tràn qua lỗ chân lông tiến vào thể nội khiến hắn cảm giác như toàn thân được vô số đôi tay non mềm khả ái vuốt ve sờ soạng , cảm giác dễ chịu không gì sánh được , có thể dùng một chữ để hình dung đó là Phê !

Loại cảm giác này ... thiệt là sướng quá đi mất ! Lên đỉnh mất thôi .

Trong chớp mắt , Trần Thiếu Tiệp chợt say mê hẳn , không tự kiềm chế được mà hãm sâu vào đó . Mỗi lần điều tức kết thúc , chân khí liền quy nạp đan điền , không gian quanh người trở nên yên bình , linh khí không còn ào ào tụ lại nữa mà tản ra khắp nơi . Đây chính là một vòng tuần hoàn của tu luyện .

Tiếp tục ! Ta muốn nữa ! Làm thêm phát nữa ! Ta muốn ....

Thế là Trần Thiếu Tiệp liên tục làm chín phát liên tiếp , chợt âm thanh của quản sự vang lên :

" Tu luyện đã kết thúc ! Đến giờ lao dịch ! "

Thời gian quá ngắn ngủi , nhân sinh thiệt là đau lòng ... Trần Thiếu Tiệp bắt đắc dĩ ngừng lại , mở mắt ra . Trong đại điện , các đệ tử tạp dịch khác đều đang lần lượt đứng dậy chuẩn bị làm việc . Trần Thiếu Tiệp dợm đứng lên thì một giọng nói vang lên bên tai :

" Ngươi ! Tên gì thế ? "

Trần Thiếu Tiệp quay đầu nhìn lại thì thấy Lý Tuyết Kiều đang chằm chằm nhìn hắn đầy hiếu kỳ .

" Lý sư tỷ ! Ta gọi Trần Thiếu Tiệp , là tạp dịch đệ tử của Giáp Xá Sửu đội ... "

" Trần Thiếu Tiệp .... Giáp Xá Sửu tiểu đội .... " Lý Tuyết Kiều khẽ gật gù rồi bỏ đi .

Đi rồi sao ? Trần Thiếu Tiệp có chút ngu người . Hắn còn đang chuẩn bị nói thêm vài câu kiếm chút quan hệ , tìm cách giao lưu kết hợp với vị sư tỷ bốc lửa này ,quan hệ gần nhau càng nhiều càng tốt a . Thiệt không ngờ người ta cứ thế quay lưng bước đi bỏ lại mình ên bơ vơ trơ trọi ....

Nhìn theo bóng lưng yêu kiều của Lý Tuyết Kiều , Trần Thiếu Tiệp thầm nghĩ vị sư tỷ này có lẽ là có gì đó trở ngại trong việc quan hệ xã giao a , có lẽ sau này phải thêm chút sức giúp nàng thoải mái vậy .

......

" Ngô sư huynh , không biết hôm nay chúng ta đi làm lao công ở đâu vậy a ? " Trần Thiếu Tiệp rất nhanh tìm đến Ngô Phúc Lai .

Hạ viện đem đám tạp dịch đệ tử chia ra làm Thiên Can Thập Xá . Mỗi Xá lại phân ra làm thập nhị tiểu đội để dễ bề quản lý . Ngô Phúc Lai là tiểu đội trưởng của Giáp Xá Sửu tiểu đội .

" Hôm nay chúng ta phải quét dọn Tàng Thư Các . " Ngô Phúc Lai thần sắc nặng nề nói .

" Tàng Thư Các ? "

Trần Thiếu Tiệp nhanh chóng lục lọi ký ức tìm kiếm thông tin về nơi này . Tàng Thư Các khác với Tàng Kinh Các . Tàng Kinh Các là nơi tông môn cất giữ công quyết , pháp bảo trọng yếu , còn Tàng Thư Các thì là nơi cất giữ điển tịch , tất cả đều là cổ thư . Quan trọng nhất là diện tích của Tàng Thư Các vô cùng rộng lớn ,tạp dịch đệ tử mỗi lần đến đó làm việc đều mệt mỏi muốn chết . Đó chính là nguyên nhân khiến cho Ngô Phúc Lai mặt ủ mày chau , hoa lê vũ đái . Vừa nghĩ đến quét dọn , lau nhà Trần Thiếu Tiệp lập tức cũng nặng nề trong lòng , cảm giác tu luyện thiệt là dễ chịu a , hắn thực sự rất muốn ... ứ ứ ...

Nhưng mà xã hội thiệt là không có nhân quyền mà . Việc đã phân công , một đám tạp dịch đệ tử của Giáp Xá Sửu đội cũng chỉ có thể nhẫn nhịn mà chịu đựng , chống cự là bụng bự ngay !

Ngồi trên phi toa của quản sự , chỉ trong chốc lát cả đám đã đến Tàng Thư Các . Thanh Vũ Sơn do năm tòa sơn phong lơ lửng trong mây tạo thành, theo thứ tự là Thanh Trúc Phong , Thanh Liên Phong , Thanh Mi Phong , Thanh Hạc Phong cùng Thanh Minh Phong . Trong đó Thanh Minh Phong là chủ phong , là nơi đặt đại điện của tông môn , còn Tàng Thư Các nằm trên đỉnh Thanh Trúc Phong . Trong Tàng Thư Các cũng có quản sự , hai tên quản sự nhiều chuyện một hồi rồi cũng xua đám tạp dịch đệ tử vào dọn dẹp .

Trong này có thể nói là vô cùng rộng lớn nhưng vô cùng lộn xộn bề bộn . Vừa bước vào trong có thể thấy từng quyển cổ thư bị ném loạn xạ , nằm lăn lóc khắp nơi . Tuy nhiên chuyện sắp xếp thư tịch thì không thuộc trách nhiệm của đám tạp dịch đệ tử này , họ chỉ cần quét dọn sạch sẽ là được .

Trần Thiếu Tiệp cùng Ngô Phúc Lai chịu trách nhiệm dọn một khu vực nhỏ . Sau khi làm được một chút , Trần Thiếu Tiệp không nhịn được lên tiếng :

" Ngô sư huynh , ở đây cũng quá loạn đi chứ hả ? Nhiều thư tịch bị ném lung tung như vậy quả thực khiến cho người nhìn không thoải mái được . "

" Tàng Thư Các trước giờ đều như vậy , từ ngày đầu tiên đến đây quét dọn ta đã thấy như vậy rồi , một chút thay đổi cũng không có . " Ngô Phúc Lai cười nói .

" Vậy chẳng lẽ không ai quản sao ? "

" Chuyện này tốn công mà chẳng có kết quả nên liệu có ai nguyện ý quản sao ? Có công quản chuyện này không bằng để thời gian ngủ thêm được bao nhiêu hay bấy nhiêu . " Ngô Phúc Lai lắc đầu nói tiếp : " Cho dù thực sự có người muốn quản thì ... ngươi xem , với bộ dạng như thế này thì quản sao nổi chứ ? Còn không bằng cứ mặc kệ cho rồi . "

" Nếu để ta làm thì nhất định không đến một tháng sẽ khiến chỗ này ngăn nắp chỉnh tề . " Trần Thiếu Tiệp nhếch miệng .

" Ngươi nói dóc vừa thôi ! "

" Sư huynh không tin sao ? "

" Không tin ! Hứ ! "

" Không tin thì thôi ! Hớ ! " Trần Thiếu Tiệp sờ mũi tức giận : " Ngô sư huynh , nếu để ta làm quản sự nơi này nhất định trong vòng một tháng sẽ khiến nơi này rực rỡ hẳn lên . Chuyện này với ta mà nói thực sự dễ như trở bàn tay . "

" Tiêu oa nhi ! Khẩu khí lớn quá chứ hả . " Bất ngờ một âm thanh già nua vang lên .

Trần Thiếu Tiệp cùng Ngô Phúc Lai giật nảy mình ngẩng đầu nhìn lên . Một lão nhân mặc trường bào xanh lè xanh lét đang ngồi trên kệ sách cao nhất nhìn xuống . Lão nhân nhìn Trần Thiếu Tiệp có chút kinh ngạc nói :

" Ngươi nói thử ta nghe xem vì sao trong vòng một tháng lại có thể khiến cho nơi này rực rỡ hơn hả ? "

Bạn đang đọc Trần Đạo Hữu , Mời Ngươi Cách Xa Ta Một Chút Được Không ? ( Dịch ) của Ba Ba Vô Địch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tranphong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.