Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 31 :sắp sinh

Tiểu thuyết gốc · 1718 chữ

Chương 31

Chu gia,trang viên trên núi.

Trên núi ,nắng sớm ban mai ,thêm vào chút sương mù do linh khí ngưng lại,tạo nên một buổi sáng vô cùng đẹp.

Chu Bạch bây giờ đang đẩy xe lăn cho lão cha hóng gió cùng ánh nắng,từ khi bị nằm liệt giường đến bây giờ ,đây là lần đâu lão cha đã có thể ra ngoài,không nói chính xác là lão cha buổi đêm cũng được ra ngoài ,để ngủ.

Đã qua 1 tháng kể từ vụ đánh nghen,long trời lở đất của mẫu thân hắn.

Chu Bạch hưởng thụ lấy ánh nắng,sau đó hỏi lão cha.

"Phụ thân ,sao ngươi lâu khỏe vậy,cũng đã một tháng rồi đó a,ngài không phải chân tiên cảnh sao,bình thường người tu vi thấp hơn phụ thân ,không phải đoạn chi mọc lại,tích huyết trọng sinh đó sao,trả nhẽ phụ thân ngài yếu như vậy sao."

Chu Thanh Sơn lúc này ,khí sắc đã tốt lên rất nhiều,không còn trắng bệch như người sắp chết như lúc mới khiêng về nữa,hắn nghe thấy Chu Bạch hỏi hằng giọng nói.

"Ngươi thì biết cái gì,mẫu thân ,ông ngoại với a di ngươi tu vi có ai kém hơn ta,bọn họ tập hợp đập ta bị thương, lại còn dùng pháp tắc ,khiến phải loại bỏ pháp tắc ra trước, mới có thể bắt đầu tự chữa thương,đây cũng là lý do mà tu vi lại cao,thì vẫn phải bị thương ."

Chu Thanh Sơn nói ra một tràng lý luận,mà mấy cái này lại khiến Chu Bạch thắc mắc.

"Ta là biết pháp tắc là khi đến độ kiếp kì thì sẽ có,nhưng còn nó dùng thế nào thì không biết a,nếu không phụ thân giải thích chút đi."

Chu Thanh Sơn lắc lắc đầu,nói.

"Ngươi chưa bắt đầu tu luyện ,biết nhiều vậy làm gì,tập trung đẩy xe đi "

Chu Bạch bĩu môi,sau đó tiếp tục đẩy xe lăn,cái xe lăn này là hắn lấy ra trong đống đồ rác rưởi quay ra trong hệ thống,a nhắc với nhớ.

[Uy cộng sự , sao dạo này ngươi yên tĩnh vậy,không thấy nói nhiều nữa .]

Chu bạch hơi thắc mách hỏi hệ thống.

[Đinh đinh : cuối cùng ngươi cũng chú ý đến ta a Chu Bạch ,không phải ta muốn im lặng,mà ta đang tiết kiệm năng lượng a.]

[Tiết kiệm năng lượng?,ngươi cũng cần dùng tới năng lượng sao.]

Chu Bạch to mò hỏi.

[Đinh đinh :ta đương nhiên phải dùng năng lượng a,ngươi không học định luật năng lượng sao,vật gì cũng phải có năng lượng để vận hành,ta cũng vậy thôi.]

Chu Bạch hiểu ,sau đó dò hỏi.

[Vây ngươi sử dụng năng lượng là gì,pin sao.]

[Đinh đinh:ಠ_ಠ pin cái đầu ngươi ấy,ta đương nhiên là dùng sô mệnh làm năng lượng rồi.]

Chu Bạch có chút khó hiểu.

[Số mệnh ,ta thiếu sao ?,ngươi muốn không ta còn nhiều,cho ngươi 1000 điểm ăn vặt cũng được.]

[Đinh đinh :ta đang nghiêm túc chuẩn bị nói ra tin tức ,chu bạch ngươi có thể nghiêm túc chút được không.]

[Ồ thế sao xin lỗi.]

Chu Bạch mặt có chút nghiêm túc nghe hơn

[Đinh đinh:ta không nạp năng lượng bằng số mệnh của người khác được, chỉ có số mệnh của Chu Bạch ngươi mới có thể nạp năng lượng cho ta.]

[Thế tại sao ngươi lại thiếu năng lượng ,số mệnh ta kém vậy sao,không phải chứ?]

[Đinh đinh:không phải số mệnh chu bạch kém,mà chủ yếu là ngươi vừa mới sinh ,chưa tu hành ,cũng không có cơ duyên gì,nên số mệnh rất khó tăng,vì vậy trong vòng một năm này ,ta sẽ rất ít chủ động nói chuyện,để bảo toàn năng lượng,chờ chu bạch tu luyện được ,tăng lên số mệnh rồi thì ta mới có thể chàn đây năng lượng hăng hái được.]

[Vậy sao, vậy cũng không vấn đề gì lắm ,cái miệng của ngươi ít nói lại vẫn hơn,chờ ta tu luyện được rồi hãng nói.]

[Đinh đinh : ý ngươi là ta nói nhiều đúng không.]

\ (` 0´) /

[Đúng vậy ,còn rất vô dụng nữa.]

[Đinh đinh :không thèm để ý đến ngươi nữa.]

Chu Bạch không để ý ,trêu trọc hệ thống một chút ,rồi đẩy lão cha vào nhà ăn sáng.

Từ lúc Chu Bạch sinh ra ,nhà hắn liền bắt đầu có thói quen ăn cơm đủ 3 bữa,hơn nữa lão cha cũng tàn phế,phải bồi bổ nhiều với tốt lên được.

Vào trong nhà,thấy trong phòng chính là mẹ hắn,cùng a di hắn đang nói chuyện vui vẻ,trên bàn ăn.

Bọn họ đã làm hòa với nhau rồi,từ cái lúc vây đánh xong lão cha,bọn họ cũng đã bắt đầu nguôi giận,lại thêm ông ngoại hắn phí hết miệng lưỡi thì mới cho hai người làm hòa,hai người cũng không quá cứng đầu,dù sao cũng là chị em tình cảm tốt ,tha thứ vẫn có thể,hơn nữa thế giới này là đa thê chế độ,chỉ là mẫu thân hắn không thích chia sẻ lão cha ra thôi,bây giờ chia sẻ cho tỷ tỷ ,vẫn có thể chấp nhận.

Thế là ,a di vào truyển vào trang viên ở,lúc đầu lão cha như ngặp được cứu tinh,tưởng rằng a di sẽ giúp hắn không phải ở trên mái nhà nữa,ai dè a di tính giống hệt mẫu thân,vẫn còn giận lão cha cái kia tìm chết câu nói,nói là lão cha không thật yêu nàng,chỉ là thấy nhan sắc nàng giống với mẫu thân hắn nên mới thích,sau đó hắn lại bị đuổi lên ngủ ở trên mái nhà,tiện thể chu bạch xây được một cái tròi nhỏ, bằng cái ổ chó trên mái nhà cho lão cha ở tạm tránh mưa,đây là tất cả thứ hắn có thể giúp lão cha rồi.

Không có cách nào khác để cứu lão cha nữa,tự tạo nghiệp không thể sống,lão cha có can đảm rước về hai cái chúa sơn lâm,vậy thì phải chịu đựng thôi,mà nếu sau này lão cha mà còn dám ăn đồ ngoài thì,không biết hai người họ có xé nhỏ lão cha không nữa.

[Chào a di ,mẫu thân.]

Liêu Uyển Nhi ngật đầu cười.

"Ừm tiểu bạch ngoan lắm."

Sau đó cả 4 ngồi ăn cơm,Chu Thanh Sơn thì bị hai bà vợ này nhìn chăm chằm ,luôn cảm giác không được tự nhiên.

Lúc này Chu Bạch đột nhiên hỏi.

"Vậy a di khi nào sinh đệ đệ vậy."

Liêu Uyển nhi hơi suy nghĩ nói.

"Chắc là khoảng hai tháng nữa ,sao vậy tiểu bạch rất muốn đệ đệ sao."

Chu Bạch gật đầu ,lại lắc đầu nói.

"Ta muốn đệ đên ,nhưng muội muội thì càng tốt a."

"Ồ tại sao ngươi lại thích muội muội."

Liêu Uyển Nhi tò mò hỏi.

"Muội có rất nhiều ưu điểm a,đáng yêu ,ngoan ngoãn ,sẽ vâng lời ta,cấc loại."

[ Chủ yếu là để thỏa mãn thú vui tao nhã của mẫu thân nữa]

Chu Bạch trả lời cùng nói thầm trong lòng.

Chu Thanh Sơn nghe vậy hơi liếc nhìn Liêu Như Yên ,truyền âm nói.

[Mẹ tiểu bạch a,ngươi thấy đó ,tiểu bạch mong muốn như vậy ngươi có thể suy nghĩ một chút cho ta ngủ ở. . . .]

[Mơ đi ,ngươi vẫn phải ngủ ngoài ổ chó kia ,khi nào ta hết giận rồi suy nghĩ tiếp.]

Chu Thanh Sơn Chưa nói xong dã Thanh Sơn thất vọng ,nhưng còn có hy vọng ít nhất thái độ vợ hắn dịu đi một chút.

[Xem ra ta phải ngủ ổ chó một thời gian dài nữa rồi.]

. . . . . .

Thời gian thấm thoát ,rất nhanh đã sắp ngày đệ đệ,Chu Bạch ra đời.

Mà trong bụng Liêu Uyển Nhi .

Một thai nhi đã mở mắt,hắn nhìn xung quang,một mảnh tối om,hắn có chút choáng váng.

[Đây đây là đâu,ta là ai ,ta là ai.]

Hắn rất mê man,hắn đầu óc trống rỗng,hắn như biết mình có tên ,lại như không biết mình là ai.

[Ta là một thai nhi sao,hơn nữa còn chưa sinh ra.]

Hắn cảm nhân xung quanh ấm áp.

[Nhưng ta tại sao biết mình là thai nhi,nếu ta là thai nhi bình thường, thì phải không biết gì chứ.]

Hắn quá mê man kí ức tàn khuyết.

[Đúng ,ta có lẽ là một thiên tài.]

Hắn suy nghĩ

[Đúng ,ta là thiên tài,chỉ có thiên tài mới có thể chưa sinh ra đã biết nhiều thứ như vậy.]

[Thật mong chờ ta vừa ra đời kinh động mọi người,chắc chán ta sẽ được khen thưởng thậm chí ,trở thành tự hào của cả gia tộc cũng nên.]

[Đến lúc đó ta ra ngoài chắc sẽ có dị tượng a,chắc chắn cả thế giới sẽ chào đón ta ra đời a.]

Mà lúc này ,Chu Gia trên dưới đều bắt đầu chuẩn bị sẵn như ra chiến trận.

Lão tổ đứng trên đài cao nhìn về phía dưới chỉnh tề tộc nhân hét lớn.

"CHU THANH SƠN LẠI SINH HÀI TỬ,CHÚNG TA PHẢI LÀM GÌ."

bên dưới đám tộc nhân sục sôi hét.

"PHÒNG BỊ ,BẢO VỆ BẢN THÂN,BẢO VỆ GIA TỘC."

lão tổ hét

"TỐT LẮM ,PHẢI NHỚ KHÔNG ĐƯỢC CHỦ QUAN,PHẢI NHỚ NỖI ĐAU MÀ CHÚNG TA TỪNG PHẢI CHỊU VÌ CHỦ QUAN CHƯA. "

"CHƯA QUÊN THƯA LÃO TỔ."

Cả đám mắt đều có ảo giác đau nhức .

"ỪM BẮT ĐẦU KẾT TRẬN ,TỪ BÂY GIỜ CHO ĐÊN LÚC CON CỦA CHU THANH SƠN SINH,TẤT CẢ ĂN NGỦ Ở ĐÂY KHÔNG ĐƯỢC RA NGOÀI."

. . . . . . .

Ở thế lực nào đó của hư tiên giới.

"MAU CHUẨN BỊ KẾT TRẬN ,CHU GIA CHỦ CON SẮP SINH RỒI,TẤT CẢ CHÚ Ý LẬP LẠI,CON CHU GIA CHỦ LẠI SẮP SINH RỒI"

không chỉ ở Chu gia loạn thành một đoàn ,mà toàn bộ hư tiên giới đã loạn ,dù sao ám ảnh về ngày Chu Bạch sinh ra ,vẫn chưa phai nhạt.

Mà Chu Bạch khi nhìn thấy tộc nhân chuẩn bị đến tận răng,chỉ vì chuyện mình lúc mới sinh.

[. . . . . . . ]

"Ta có đáng sợ tới vậy sao "

Hắn nói nhỏ.

Nhưng tất cả tộc nhân nghe thấy ,cùng đồng thanh nói.

"ĐÁNH SỢ "

Chu Bạch

[. . . . . . ]

Hắn cảm giác mình bị cô lập cảm giác

《Cầu hoa tươi》

Bạn đang đọc Trọng Sinh :Bắt Đầu Với Hố Hệ Thống Mắt Ta Thành Đèn Pin sáng tác bởi tregia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tregia
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 69

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.