Chương 33: ổ chó quyền sở hữu
Chuong 33
Chu Gia ,trên núi trang viên.
Giờ đây ,cả nhà Chu Bạch đang tụm lại một chỗ,để đón chào thành viên mới.
Chu Bạch hớn hở chen lên trước,nhìn một chút đệ đệ.
"Đệ đệ a,ngươi nhìn ,ta là ca ca ngươi a,sau này lão ca bảo kê ngươi a."
Trẻ mới sinh nhìn Chu Bạch ,sau đó cho đánh giá.
[Tạm được thôi,thân là ca ca của thiên tài như ta ,cái này ca coi như mặt mày sáng sủa,chắc tư chất cũng không tệ,sau này để ta bảo kê ngươi còn nghe được.]
Chu Thanh Sơn ngồi trên xe lăn đá Chu Bạch một cái,cái tội dám chen hắn ra ngoài,sau đó hắn điến trước mặt Liêu Như Yên ,bế lấy con hắn.
"Con ta ,ta là cha ngươi đó a."
Trẻ mới sinh nhìn Chu Thanh Sơn,có chút mộng.
[Đây là cha ta,cha ta bị tàn phế rồi,là ai đánh hắn tàn phế sao,đúng chắc là đám người kết trận cùng một chỗ tộc nhân đó,thả nào bọn họ nhìn ta đề phòng như vậy,xem ra gia đình ta ở gia tộc chỉ là thành phần bị ức hiếp,thân là thiên tài chỉ cần ta lớn lên sẽ trả thù cho ngươi,ngươi yên tâm phụ thân,mẫu thân,ca ca,ta biết ai phế cha ,ta phế lại người đó.]
Sau đó là nói chuyện đủ thứ một lúc lâu,trẻ mới sinh đã nghe chán ,liền ngủ luôn,rồi Chu Bạch có chút tò mò hỏi.
"Đúng phụ thân ,ngươi định đặt tên đệ đệ là gì,Chu xích ,chu hoàng sao?."
"Ta vẫn đang nghĩ,lúc trước đặt tên cho ngươi ta phải nghĩ 9 tháng luôn đó,mà đệ đệ ngươi thì chỉ có 3 tháng để ta suy nghĩ,nên ta chưa biết đặt ten gì,nhưng không thể qua loa như ngươi vừa nói được."
Chu Thanh sơn mặt nghiêm túc nói.
"Tên ta còn chưa đủ qua loa sao,Chu là họ,Bạch là Trắng,Chu Trắng trẻo,cái tên này nghe cứ như đặt tên cho cẩu ,mà phụ thân ngài nghĩ đến 9 tháng,ngài đùa ta chắc."
"Đốp"
Chu Thanh Sơn mặt một hắc như đáy nồi,đapaj một phát vào đầu chu bạch nói.
"Ngươi biết cái rắm,tên ta đặt chính là có hàm ý sâu xa hơn nhiều,chỉ là ngươi không biết thôi."
Chu bạch xoa xoa đầu cho bớt đau,bĩu môi nói.
"Ngươi Có cái rắm hàm ý,rõ ràng là không biết đặt tên thì có."
"Đốp"
Lại một cái đập vào đầu hắn,Chu Bạch đau choáng,thấy mặt lão cha không tốt,sắp thẹn quá hóa giận,hắn liền truyển đề tài
"mà phụ thân,đệ đệ ta vừa sinh ra cũng có dị tượng,hơn nữa còn xăm kín người,như mấy tên man tộc đồ đằng vây,vậy ngươi biết hắn là thể chất gì sao."
"Ừm,ta vẫn chưa biết là cái nào thể chất,có chút khó sắc định,trờ tí nữa ta tra thử tư liệu xem."
"Không cần tra,ta biết hắn loại đặc biệt thể chất gì."
Đúng lúc này một giọng nói vang lên đang sau,một lão giả từ từ bước vào phòng.
Là Chu Sinh lão tổ.
"Lão tổ tốt."
"Lão tổ tốt."
Chu Bạch cả nhà,chào hỏi lão tổ một cách lễ phép.
"Ừm."
Lão tổ ngật đầu chào hỏi.
Chu Bạch liền to mò hỏi luôn.
"Vừa rồi lão tổ bảo biết đệ đệ ta là thể chất gì,nói ta cho nghe với."
Chu Sinh cười ,nói.
"có thể,đệ đệ ngươi là《 đấu chiến thánh thể》,được sưng là thể chất luyện thể mạnh nhất a,cơ mà vẫn kém thể chất ngươi một cấp bậc."
Chu bạch nghe vậy sững sờ .
"Ta thể chất,ta thể chất rất ngư bức sao,không phải đâu,nghe tên thể chất của đệ đệ trông rất mạnh a,ta cái kia hai mắt phát sáng mạnh chỗ nào,ngươi không nhầm chứ lão tổ."
Chu Sinh cười cười ,như nhìn thằng ngu một dạng ,nói.
"Thể chất của ngươi đương nhiên là mạnh a,nó tên 《Hỏa Nhãn Kim Tinh》là ngũ đại thần đồng đứng đầu a,ngươi bây giờ thấy không mạnh ,chỉ bởi vì ngươi còn nhỏ thôi,chờ ngươi lớn lên nó sẽ phát huy sức mạnh."
Nghe vậy Chu Bạch lại không vui mừng,chỉ lặng lẽ vào trong thức hải,hỏi.
[Uy hệ thống ,cái thể chất ,mắt đèn pin của ngươi mạnh vậy sao,sao ta không biết.]
[Đinh đinh :tuy ta rất muốn nói dối rằng,thể chất của ta tạo ra rất xịn,nhưng xin lỗi,mắt của ngươi chỉ có thể làm đèn pin,mạnh hơn nữa cũng chỉ là mắt đèn pin sáng hơn,không có uy năng nào khác,vì thế ,có lẽ là ngươi bị hiểu lầm rồi.]
[. . . . . ]
Chu Bạch im lặng một chút,thử mở miệng dò hỏi lão tổ.
"Thật sao ,nhưng ta sao cảm thấy không phải a,các ngươi làm sao xác định được thể chất của ta rất mạnh a."
Chu Sinh có chút không kiên nhẫn nói.
"Đương nhiên là phán đoán,nhưng phán đoán của bọn ta rất chuẩn,bây giờ cả tiên giới ,hư tiên giới đều đồng ý ngươi thể chất là 《Hỏa Nhãn Kim Tinh》thần đồng ,còn có thể sai sao."
Chu bạch im lặng,nói thầm trong lòng.
[Các ngươi thật đoán sai a,thể chất của ta không mạnh như vậy có được không.]
Nhưng hắn còn có thể nói gì,nói là các ngươi sai,sau đó giải thích cho cả gia tộc cách dùng của cái thể chất phen ỉa của hắn này sao.
Đã hiểu nhầm liền hiểu nhầm đi,ta lại không mất gì.
Sau đó hắn hỏi lại vấn đề chính.
"Vậy thể chất của đệ đệ ta dùng để làm gì,hay chỉ trợ giúp tu luyện thể thuật thôi."
Chu Sinh nghe thế lắc đầu giải thích.
"Cũng không phải,thể chất của đệ đệ ngươi rất thích hợp để chiến đấu,có thể hồi phục nhanh tróng hơn bình thường,có thể mạnh lên trong chiến đấu,có vài uy năng thần dị nữa,cơ mà hiện tại thì đệ đệ ngươi cũng như ngươi,chỉ có thể hồi phục nhanh tróng trợ giúp tu luyện thể thuật thôi."
Nghe vậy Chu Bạch chua ,thật nghen nghét a,tai sao ta cùng là cha sinh ,mà đệ đệ thể chất mạnh như vậy,ta thì mẹ hắn.
[Tại ngươi,cộng sự chắc chắn là tại ngươi lúc giúp ta trọng sinh,đã khiến ta tư chất giảm đi phải không.]
[Đinh đinh :có cái rắm ,đó lại tại ngươi ,chấp nhận sự thật đi ,ngươi không phải con cha ngươi.]
Chu Bạch giận tím mặt.
[Cái con mẹ nó,hệ thống ngươi muốn đánh nhau sao,ngươi nói dám nói ta là con hoang,con bà nó.]
Hệ thống không quan tâm ,nàng còn phải tích kiệm năng lượng,không phí thời gian chửi nhau.
Nhưng Chu Bạch thì lại nghĩ hơi miên man.
[Có khi nào ta thật không phải con lão cha sao,thế không phải mẫu thân cắm sừng lão cha sao,không đúng không đúng,cũng không phải ai cũng giám động vào chúa sơn lâm,chỉ có lão cha có căn đảm đi làm mà còn sống thôi,nên ta chắc chắn là con lão cha không sai,nhưng tư chất của ta tuy tốt ,nhưng sao thể chất lại cùi bắp vậy.]
[Nghen tị quá đi ,ta chỉ là cái mắt phát sáng,còn đệ đệ lại có cái thể chất rõ ngư《đấu chiến thánh thể》nghe là thấy ngầu rồi.]
. . . . . . .
Ban đêm
Đệ đệ của Chu Bạch đã dậy ,và bây giờ đệ đệ hắn cảm thấy cái nhà này rất không bình thường.
Hắn nhìn về cái ổ chó trên mái nhà,hắn lúc đầu hắn thấy kì lạ ,tại sao ổ chó lại trên mái nhà,rồi hắn cứ nghĩ là,nhà mình có nuôi linh thú dạng chó,nên mới có cái ổ trên mái nhà ,tuy để ở trên đó hơi bất thường,nhưng cũng không quá quái dị.
Nhưng hắn đã lầm,đêm đó.
"Ra ngoài ngủ."
Hai giọng nói cùng đồng thời vang lên.
Đó là mẫu thân hắn,cùng Yên a di.
Chu Thanh Sơn mặt đầy cầu khẩn,hối lỗi ,nịnh nọt nói.
Thôi mà,hai mẹ của con nó,tiểu Chu Chu vừa mới sinh,cho ta vào ngủ cùng không được sao."
"CÚT"
Cả hai người cùng hét nói ,sau đó.
"Đùng."
"Cạch cạch."
Yên a di cầm ra một cái chiến phủ to vô vùng đập dưới đất,mẫu thân hắn trang bị một đôi quyền sáo nặng nề hình mặt quỷ.
Thế là một màn quái dị xảy ra trước mặt hắn,phụ thân hắn lủi thủi lui khỏi phòng,sau đó dùng tiên khí nâng lên bản thân,thuần thục chui lại ổ chó.
Trẻ sơ sinh khóe miệng giật giật,hắn thấy được cái gì,mẫu thân với Yên a di,đuổi lão cha hắn ở ổ chó,nhưng còn chưa hết ,lúc này cái kia ca ca hắn thanh âm vang lên.
"Đại thanh ăn cơm ,mau lên ăn cơm."
Trẻ sơ sinh mặt một quắt.
Mà Chu Thanh Sơn thì nộ hống.
"Chu Bạch ,tiểu tử ngươi chấn sống sao,dám gọi ta kiểu cho chó ăn."
Đang cho một con chim màu xanh ăn, Chu Bạch mộng bức,vội vang nói.
"Không phải ,phụ thân người nhầm rồi ta không nói ngươi,ta nói con chim ta mới bắt được sau núi a."
"KHÔNG BIỆN HỘ GÌ HẾT ,NHẬN LẤY PHẪN NỘ CỦA TA ĐI."
Sau đó ,sáng hôm sau nhà hắn có một nồi cháo chim.
Ca ca hắn khóc om sòm.
"Phụ thân ,ngươi quá đáng,tiểu thanh ta vừa mới nuôi mấy ngày,tình cảm thắm thiết,ngươi lại bắt trộm nấu canh,ngươi phải đền ta,nếu không ngươi muốn ở ổ chó phải thu tiền."
Chu Thanh Sơn mặt một mộng.
"Tại sao ta ở ổ chó của ta ,mà ta phải trả tiền cho ngươi."
"Bởi vì ta là người xây a,ổ là ta xây ,bây giờ ta không cho ngươi ở nữa ,trừ khi ngươi nộp tiền,hoặc đền cho ta cái khác tiểu thanh."
Chu Bạch một mặt kiêu ngạo nói.
"Mơ đi ,ta sẽ không trả tiền,càng không đền cho ngươi,người đánh được ta sao."
Chu Thanh Sơn tuyệt không chịu thua,hắn cũng tuyệt không chuyển ra ổ chó,đó là nơi cuối cùng hắn có thể che mưa che nắng ,tuyệt không thể bỏ.
"Được ,ngươi chơi xấu phải không,vậy ta sẽ tìm một cái khuyển làm thú nuôi sau đó ,xây thêm cái ổ để nó ở cùng ngươi."
Chu Thanh Sơn giận tím mặt.
"Ngươi được lắm tiểu tử ngươi gan to rồi phải không,ta hôm nay phải đánh ngươi."
"Ai sợ ai đến a."
Nhưng bọn họ vừa đứng dậy.
"Đông ."
"Đông."
Liêu Như Yên thu hồi búa nói.
Ngồi xuống ăn cơm ,cấm cãi nhau,cấm luôn đánh nhau,nếu không Chu bạch ngươi sẽ được ngủ cùng phụ thân."
"Rõ thưa mẫu hậu."
"Rõ thưa phu nhân."
Thế là hai người lại làm hòa,như không có gì xảy ra.
Mà trẻ sơ sinh mặt co quắt,nghĩ.
[Cái ,nhà này không có người bình thương sao.]
《Cầu hoa tươi》
Đăng bởi | tregia |
Thời gian | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 67 |