Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 62:Quái Y Tiên Sinh.

Tiểu thuyết gốc · 1795 chữ

Đông hải,Anh Hoa đảo.

Nơi này quả như tên,khắp nơi là hoa cỏ,dược liệu,linh dược.

Mà Chu Bạch đã đến đây, để tìm vị Quỷ Y Tiên Sinh,để chữa thương,thì lại ngặp phải phiền phức.

"Ngươi nói gì,Quỷ Y Tiên Sinh chết được mấy tháng rồi."

Chu Bạch nhìn trước mắt tên béo,ngạc nhiên hỏi.

"Đúng vậy,ngươi không biết sao."

Tên béo trước mặt Chu Bạch ,kì quái nhìn hắn trả lời.

Chu Bạch nghe tên béo này nói ,có vẻ không tin hiện trên mặt.

Tên béo thấy hắn không tin,liền chỉ vào xung quanh sau đó,nói.

"Không tin ngươi nhìn,cả hòn đảo này chỉ có ta và vợ ,cùng hai người các ngươi đến chữa bệnh,còn lại không có ma nào tới nữa cả."

Linh Mộng nghe vậy ,cảm giác có chút không đúng.

"Đã Quỷ Y Tiên Sinh đã chết mấy tháng rồi,vì sao ngươi còn tới đây,còn có nếu quỷ y tiên sinh chết rồi,người đang đỡ đẻ trong nhà tranh là ai."

Tên béo nhìn bọn họ cành kì dị hơn.

"Các ngươi tới đây mà cái gì cũng không biết là sao còn tới đây,Tiên Sinh tuy đã quy thiên,nhưng hắn lúc còn sống có một vị đệ tử,mà người đó chính là người trong phòng đó."

Chu Bạch ngạc nhiên cùng tò mò, liền chen miệng vào.

"Nếu đã có đệ tử của vị Tiên Sinh kia,ngoại trừ ngươi ta,tại sao không có ai tới chữa bệnh."

Tên béo nghe vậy,lại không trả lời thẳng mà thở dài.

"Haiz,nói ra rất dài,tí ngươi chữa bệnh sẽ hiểu,ngươi chỉ cần biết,người ta đặt cho vị này một biệt danh vi"Quái Y Tiên Sinh"."

Chu Bạch thấy hắn trả lời lập lờ rất khó chịu,nhưng là lúc này bên trong nhà tranh,một thanh âm vang lên,đánh ngãy cuộc nói chuyện.

"Y sư,con ta sao rồi,nó khỏe mạnh chứ."

Một giọng nữ mệt mỏi phát ra từ nhà tranh.

"Hừm,không tốt lắm,nó khá nhỏ,chưa đủ lớn ,nếu lấy ra bây giờ,chỉ sợ sẽ làm con ngươi có sức khẻo yếu hơn những đứa trẻ bình thường."

Giọng nữ nghe vậy ngấp ngáp .

"Sao sao lại vậy,không phải y sư ngài nói ta sắp sinh ,liền nên để ngươi mổ cho ta sao."

Giọng nam binh tĩnh trả lời.

"Có lẽ là do ngươi hấp thu chưa đủ dinh dưỡng,nên thời gian để con ngươi trưởng thành lâu hơn dự tính,nên bây giờ tính là sinh non."

Giọng nữ nghe vậy ,kém chút khóc lên,nức nở nói.

"Vậy bây phải,phải làm sao,con ta cũng không thể sinh non được."

Giọng nam vẫn rất bình tĩnh,từ từ đưa ra kiến nghị.

"Không sao,tuy ta đã mổ hắn ra ,nhưng ta có thể nhét hắn lại,sau đó khâu bụng lại cho ngươi,rồi để ta kê mấy đơn thuốc để uống,sẽ khỏi lại như mới."

Giọng nữ.

[ . . . . .]

Tên béo.

[ . . . . .]

Thai nhi.

[. . . .. . ]

Chu Bạch cùng Linh Mộng

[ . . . . .]

Giọng nữ có chút khó tin,hỏi.

"Còn ,còn có thể như vậy sao,sẽ không ảnh hưởng đến con ta chứ."

"Không ảnh hưởng,tuyệt đối như mới."

Giọng nam quả quyết ,chắc chắn .

Giọng nữ hơi do dự,một chút,nhưng vẫn nói.

"Được,vậy nhơ ngài,cho con ta vào lại."

Chu Bạch bên ngoài nghe vậy,đậu đen rau muống.

[Con đã kéo ra đến rồi,vẫn có thể nhét lại ,không ngờ truyện trong truyền thuyết này lại có thật,thật sự là thần tiên y thuật nha,nhưng mà,cái này y thuật nó là lắm.]

Sau đó,vài phút,một thai phụ mệt mỏi đi ra,bên cạnh nàng là một người thanh niên,đỡ nàng đi đến trước tên béo,tên béo mặt cứng đơ nhìn bụng như mới của vợ mình một chút,rồi đỡ lấy nàng.

Thanh niên nhìn tên béo nói

"Vợ ngươi theo ta tính toán lại,có lẽ còn 2 tháng nữa mới sinh,lầm này ta không thư phí xem bệnh,lần sau nếu vợ ngươi trở dạ có thể tìm ta."

Tên Béo vẫn không nói gì,chỉ đờ đẫn ngật đầu,nhưng khi nghe tới lần sau còn tới liền bế vợ lên,chạy ra khỏi đảo,không nói một lời.

Thanh niên nhìn tên béo chạy như vậy,lại như không có gì,nhìn về phía Chu Bạch,hỏi.

"Các,ngươi cũng đến xem bệnh sao,nếu phải thì vào trong."

Chu Bạch nhìn hắn,vẻ ngoài của Thanh niên này khoảng 22, tóc đen dài rối bời,dưới viền mắt hơi đen,tràn đầy sự mệt mỏi,nhìn như thiếu ngủ tên nghiện game,thân hình trung bình không gầy không béo,mặc một cái áo nâu,khuân mặt bị tóc che thấy không rõ lắm.

Nghe thanh niên nói vậy,Chu Bạch hơi do dự một chút,nhưng cuối cùng vẫn cùng Linh Mông đi vào nhà tranh,thương thế hắn quá nặng,sẽ ảnh hưởng sức chiến đấu,vẫn là chữa trị cành sớm cành tốt,hơn nữa,hắn liếc nhìn Linh Mộng một chút.

[Nếu ta không chữa bệnh kịp,không biết chừng Linh Mộng lại sẽ nhân cơ hội nào ,đó lén lút (chữa trị)cho ta thì sao.]

Trong nhà tranh khá bừa bộn,Thanh niên ngồi ở một cái bàn gỗ,chỉ vào chỗ đối diện,ra hiệu Chu Bạch gồi xuống,thanh niên bắt mạnh cho hắn,một tay khác sáng lên,như máy in,in vào một tờ giấy.

"Y sư,ta đến để trị. . . "

Chu Bạch liên muốn nói chút thương thế của mình,nhưng lại bị cản lại.

"Không cần nói,ta biết,ngươi manh thai rồi."

Linh Mộng sững lại,đột nhiên nói.

"Là con của ta sao,ngươi vậy mà lại giấu ta,ta làm cha.. . .không đúng làm mẹ lúc nào vậy,hay là ngươi lăng nhăng."

"NGƯƠI CÂM MIÊNG."

Chu Bạch não đều nóng,chửi to một tiếng Linh Mộng,sau đó nàng vậy mà thật im lặng,hắn nhìn tên thiếu niên,sững sờ,mặt đều cứng ngắc.

[ . . . . .]

Im lặng trong ba giây.

Chu Bạch mặt bình tĩnh nói.

"Ta vừa lục tìm trong kí ức của cả đời ta,ta xin chắc chắn ràng ta chưa từng tới nữ nhi quốc,tiện nói luôn,TA LÀ NAM NHÂN."

Chu Bạch cắn chặt câu cuối,nhưng tên thanh niên vẫn mặt không đổi sắc lấy ra những giấy tờ vừa được hắn ( in )xong ,nhìn sau đó,nhìn hắn nói.

"Nhưng theo ta y thuật ,hải kĩ,ngươi thật sự có thai rồi."

Chu Bạch cố giữ bình tĩnh hỏi.

"Hiện tại cả thiên hải giới ,có trường hợp nào NAM NHÂN CÓ THAI sao."

"Không có."

Thanh niên vẫn mặt lạnh trả lời.

Chu Bạch hỏi tiếp.

"Vậy ta có đủ cơ quan để mang thai sao."

Vẫn là câu trả lời bình tĩnh.

"Không có."

Chu Bạch tiếp tục.

"Vậy ta là người của tộc namek sao."

Thanh niên hơi kì quái.

"Namek là cái gì người."

Chu Bạch đập bàn,thét.

╰༼=ಠਊಠ=༽╯"TA CŨNG ĐẾCH BIẾT ,TA CHỈ MUỐN BIẾT NGƯƠI DỰA VÀO ĐÂU NÓI TA CÓ THAI."

Thanh niên nhìn hắn,vẫn mặt lạnh trả lời.

"Bởi vì y thuật hải kĩ của ta kiểm tra ra vậy."

Chu Bạch giân tím mặt.

ヽ༼ ಠ益ಠ ༽ノ"VẬY NGƯƠI NÊN KIỂM TRA LẠI Y THUẬT CỦA MÌNH ĐI."

Thanh niên vẫn như trước.

"Không thể nào,y thuật của ta sẽ không sai được."

"NHƯNG Y THUẬT CỦA NGƯƠI,CŨNG CÓ THỂ NHẦM LẪN,KHÔNG PHẢI SAO."

"Càng không thể có khả năng ,ta vừa mới trỉnh lại nó xong,không thể nào lại nhầm được."

Chu Bạch não đều cháy lên rồi,đi chữa bệnh ,chưa kịp làm gì bị nói có thai,cái @#$ gì đây.

\(`0´)/"VẬY TA MỘT ĐẠI NAM NHÂN, CÓ THAI LÀ CÓ KHẢ NĂNG SAO."

"Đúng đó,bởi vì ta y thuật, hải kĩ của ta nó kiểm tra ra như vậy."

[. . . . .]

Ba giây im lặng.

Chu Bạch nâng trán,bóp bóp thái dương,có trấn tĩnh nói.

"Được rồi,không tranh luộn với ngươi nữa,khám lại cho ta thêm lần nữa đi,hơn nữa đổi có hải kĩ ngu đần của ngươi đi."

Thanh niên nhìn Chu Bạch,vẫn trước sau như một nói.

"Không được,hải kĩ của ta chỉ có một,hơn nữa một ngày chỉ dùng để xem bệnh hai lần nếu dùng thêm sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe của ngươi."

Chu Bạch,không nhân nhượng .

"Không kiếm tra lại sẽ ảnh hưởng đến tinh thần của ta."

Thanh niên,nhìn hắn.

"Ta có kinh nghiệm chữa bệnh rối loạn lo âu cho người khi manh thai."

Chu Bạch nghe vậy,điên tiết.

ヽ༼ ಠ益ಠ ༽ノ"TA ĐÃ NÓI TA ĐÉ@ MANG THAI,NGƯƠI ĐIẾC SAO,LÀ Y THUẬT CỦA NGƯƠI CÓ VẤN ĐỀ ĐÓ."

"Không thể nào,ta vừa rồi mới trỉnh nó xong,không thể nhầm được."

Thanh niên lập lại những gì vừa nói.

"VẬY CHỈ CÓ THỂ LÀ Y THUẬT CỦA NGƯƠI NHƯ @#$ RỒI,NGƯƠI BẮT ĐẦU ĂN NÓI LUNG TUNG ,HỦY HOẠI THANH DANH CỦA NGƯỜI KHÁC."

Thanh niên thấy hắn nóng giận tiếp,vẫn là như cũ,trời sập không đổi.

"Ta không hủy hoại thanh danh ngươi làm gì cả,ngươi ta lại không quen,Thẩm tiên sinh,ngươi phải tin vào y thuật của ta."

"TA TIN NGƯƠI CÁI @#$,TA MỘT ĐẠI NAM NHÂN CÓ THAI ĐƯỢC SAO,NGƯƠI NÓI TA LÀM SAO TIN VÀO Y THUẬT CỦA NGƯƠI.NGƯƠI CÁI TÊN . .. ."

"Đợi đã,ai là Thẩm tiên sinh."

Thanh niên nhìn lại tờ giấy trên tay,nhìn lại Xhu Bạch.

"A ,người không phải Thẩm Đại Nương sao."

Chu Bạch mặt đều có ngân xanh,nghiến răng đáp.

"TA NHẤN MẠNH LẠI LẦN NỮA,TA LÀ NAM,NGƯƠI THẤY NAM NHÂN NÀO,TÊN THẨM ĐẠI NƯƠNG SAO,TA TÊN CH. .KHÔNG ĐÚNG LÀ LƯU PHI,LƯU, TRONG LƯU GIỮ,PHI TRONG PHI, PHI VŨ."

Thanh niên nghe vậy,lật lại một tờ giấy khác đàng sau.

"A,Lưu tiên sinh,ngươi bị thương nặng toàn thân,đặc biệt là @#$ của ngươi có dấu hiệu bị dập."

Linh Mộng thở nhẹ,có chút thất vọng nói.

"Vậy là ta vẫn chưa được làm cha sao."

Chu Bạch,nghe vậy mặt đều hắc,cảm giác không có muốn chữa bệnh ở đây chút nào,nhưng là hắn chưa kịp nói,thì Chu Xích đã chiếm quyền.

"Ok vậy,ngươi chữa cho ta đi,nhân tiện."

Chu Xích,vươn tay.

"Ngươi có muốn làm thuyền viên của ta không,thuyền ta đang cần một y sư."

[Chu Xích,ngươi cái @#$,điên sao,tên này căn bản là cái lăm bam,cho hắn chữa trị đã quá lắm rồi,còn cho hắn làm y sư riêng điên sao.]

Chu Xích bình tĩnh giảng giải.

[Thì sao,ta chính là cần một bác sĩ trên thuyền,chúng ta phải thám hiểm thế giới này lâu dài,cần một bác sĩ,nếu không Linh Mộng có thể sẽ thay vào đó đấy,thiếu niên này lại lăm bam cũng không đến mức chết người,nhưng Linh Mộng thì có đó.]

Chu Bạch,im lặng,hắn không phản bác được,hắn lúc đầu không cả Chu Xích ra khơi,cũng vì cần thử dò thám thế giới này,xem làm sao về Hư Tiên giới,bây giờ thêm một cái bác sĩ,trên đường đi cũng không tệ,dù hắn rất lăm băm.

Thanh niên hơi trầm tư,trả lời.

"Không hứng thú,ta chỉ ở lại đây chữa bệnh thôi."

《Cầu hoa tươi.》

Bạn đang đọc Trọng Sinh :Bắt Đầu Với Hố Hệ Thống Mắt Ta Thành Đèn Pin sáng tác bởi tregia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tregia
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.