Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trò Chơi Cày Vàng

Phiên bản Dịch · 1495 chữ

Quá quen thuộc, đơn giản là quá quen thuộc.

Trần Vũ nhớ kiếp trước, mình là một tay chơi "hardcore" (chơi game điên cuồng) có tiếng.

Không ngờ, ngày đầu tiên sống lại, cậu đã gặp ngay lúc game Truyền Kỳ ra mắt.

Ngày 28 tháng 9 năm 2001.

Không sai, đây là ngày đầu tiên game Nhiệt Huyết Truyền Kỳ ra mắt.

Bất giác, Trần Vũ liền hướng thẳng đến tiệm net Liên Tưởng.

"Vương Béo, mở cho tao một máy."

"Hả?"

"Hả cái gì hả, mở máy đi."

"À, đây rồi."

Ông chủ tiệm net Liên Tưởng tên Vương Đông, vì tướng mạo béo tốt nên mọi người gọi hắn là Vương Béo.

Kiếp trước Trần Vũ không biết đã thức bao đêm ở tiệm net Liên Tưởng của Vương Béo rồi.

Bởi vì Vương Béo khi ấy cũng thích chơi Truyền Kỳ, thường xuyên qua lại nên quen thân với Vương Béo lắm.

Có điều bây giờ Vương Béo hiển nhiên không nhận ra Trần Vũ, gặp Trần Vũ tự nhiên gọi ngoại hiệu của mình, Vương Béo có chút chưa quen. Nhưng đã làm ăn thì có lý nào lại không mở máy.

"Ấy, đằng sau không còn máy trống rồi, ngồi tạm đây đi, máy số 3, tao mở máy cho, mà mày chơi mấy tiếng?"

"Hai tiếng."

"Được, để tao ghi vào sổ."

Lúc này lên mạng khác hẳn kiếp trước.

Bởi vì chưa có phần mềm quản lý tiệm net, tạm thời phần lớn các tiệm net đều dùng sổ ghi chép.

Còn về thời gian, chắc chắn sẽ không tự động khóa máy, mà ông chủ tiệm net sẽ trực tiếp nhắc nhở: "Này này này, cậu hết giờ rồi đấy... mau xuống máy đi."

"Mẹ kiếp, Trần Vũ, sao mày lại tới đây?"

Vừa ngồi xuống, bên cạnh có người đi đến, vỗ vai Trần Vũ, ngạc nhiên hỏi.

"Á đù, Trương, Trương..."

"Trương cái gì Trương, đỗ cấp ba rồi không nhận ra tao nữa à?"

"Đâu có, Tiện Ca, mày cũng tới chơi à?"

Cẩn thận lục lại trí nhớ, Trần Vũ mới nhận ra người trước mắt là ai.

Trương Kiến Minh, bạn học cấp hai của Trần Vũ.

Kiếp trước Trần Vũ học hành cũng được, thi đỗ cấp ba, nhưng Trương Kiến Minh chỉ học trung cấp chuyên nghiệp.

Sau đó tốt nghiệp cấp ba, lên đại học, tuy cũng gặp nhau mấy lần, nhưng liên lạc ngày càng ít đi.

Không ngờ, ngày đầu tiên sống lại đã gặp ngay ở tiệm net Liên Tưởng.

"Mày là học sinh giỏi còn đến được, tao đây đội sổ sao lại không thể tới? Sao, chơi QQ à?"

"Híc, tao còn chưa có số QQ."

"Chưa có số QQ á, tao nhớ hồi lớp 9 tao xin cho mày một số rồi mà."

"Để không không đăng nhập, quên số rồi."

"Không sao, tao xin lại cho."

Trương Kiến Minh thấy bên cạnh có máy trống, bèn ngồi xuống, nói với Vương Béo mở một máy.

"À mà, Tiện Ca, sao mày không đeo kính?"

"Kính á, tao có đeo kính bao giờ?"

"Không đeo á?"

"Hôm nay mày bị sao thế, tao từ nhỏ đến lớn chưa từng đeo kính."

"À, có thể sau này sẽ đeo đấy."

Trong ấn tượng của Trần Vũ, Trương Kiến Minh có đeo kính.

Không ngờ thời niên thiếu lại không đeo, đây cũng là nguyên nhân Trần Vũ nhất thời không nhận ra Trương Kiến Minh.

"Ơ, Truyền Kỳ sao vẫn chưa bắt đầu?"

Vừa nói, Trần Vũ vừa nhấp chuột vào biểu tượng game Nhiệt Huyết Truyền Kỳ.

Ngày đầu mở server, cậu đang rất muốn vào chơi thử.

Chỉ là sau khi mở, ngoài việc có thể đăng ký tài khoản, lại không vào được trò chơi.

"Mày ngốc à, Truyền Kỳ còn chưa mở thử nghiệm."

"Không phải nói hôm nay mở thử nghiệm sao?"

"Là hôm nay, nhưng 6 giờ tối cơ, bây giờ mới hơn 5 giờ, còn nửa tiếng nữa."

"Sao mày biết?"

"Ca đây là người chơi thử nghiệm nội bộ của Truyền Kỳ đấy nhé."

Trương Kiến Minh mặt đầy kiêu ngạo: "Nói cho mày biết, trò chơi này hay cực. Tao hôm nay chính là tới chơi Truyền Kỳ, không ngờ mày cũng ở đây."

"Ừ, tao cũng định chơi thử."

"Được, lát nữa tổ đội."

"Ok, tao chọn pháp sư."

"Tao chọn đạo sĩ. Mà thật ra tao muốn chọn chiến binh hơn."

"Sao lại muốn chọn chiến binh?"

"Chiến binh PK mạnh. Nhưng tiếc là chiến binh lên cấp chậm, trang bị lại đắt. Lúc thử nghiệm nội bộ, một cây Quyết Chiến Định mà bán 5000 đồng cơ."

"Bán lấy tiền á?"

Trong đầu Trần Vũ lóe lên một tia sáng.

"Đúng vậy, mày không biết đâu, tuy thử nghiệm nội bộ chỉ có mấy tháng ngắn ngủi, nhưng bên trong nhiều người có tiền lắm. Vì một món v·ũ k·hí, một cái nhẫn, mấy đại gia kia mấy nghìn tệ, mấy chục nghìn tệ cũng ném vào. Nghe nói, đã có người lập tổ đội cày game, chỉ chờ Truyền Kỳ mở cửa, sẽ vào game đánh trang bị bán lấy tiền."

"Game thủ chuyên nghiệp à."

Câu nói này đã bắt đúng ngay tia sáng trong đầu Trần Vũ.

Đúng vậy, mình có thể chơi game kiếm tiền.

So với Trương Kiến Minh tự tin về Truyền Kỳ, Trần Vũ biết rõ, Nhiệt Huyết Truyền Kỳ vừa ra mắt đã làm chấn động toàn bộ giới Internet Trung Quốc.

Mình có thể không biết những thứ khác, nhưng chơi game là sở trường.

Huống chi, với kinh nghiệm mấy chục năm của kiếp trước, mình hiểu về Truyền Kỳ có khi còn sâu sắc hơn cả người làm ra nó.

Ít nhất bây giờ người làm ra Truyền Kỳ không biết, tương lai Truyền Kỳ sẽ nổi tiếng đến mức nào.

Còn nữa, trong đầu mình còn có cả đống bí kíp Truyền Kỳ của kiếp trước.

Nào là bí kíp tăng cấp.

Bí kíp săn đồ.

Bí kíp PK.

Đương nhiên, còn có bí kíp cày tiền của tổ đội chuyên nghiệp.

Có những kinh nghiệm này, coi như ngày mở server có những tổ đội cày tiền khác, Trần Vũ tin rằng, cậu tuyệt đối có thể kiếm được mẻ lưới đầu tiên trong Truyền Kỳ.

Có điều, bây giờ chỉ có một mình, muốn kiếm được mẻ lưới đầu tiên thì hơi khó. Nhưng nhìn sang Trương Kiến Minh bên cạnh, Trần Vũ vỗ đầu, sao lại ngốc thế, bên cạnh chẳng phải còn có một tay chơi "hardcore" hay sao.

Nhớ năm đó, Trần Vũ và Trương Kiến Minh tạo thành tổ hợp đạo sĩ - pháp sư, đã cày lên cấp 40 ngay tại tiệm net.

Phải biết, lúc ấy độ khó luyện cấp của Truyền Kỳ rất cao, đừng nói cấp 40, cấp 30 cũng phải mất hơn nửa tháng.

Mà khi ấy Trần Vũ và Trương Kiến Minh cũng không có máy tính, phải dựa vào việc thức đêm ở tiệm net.

"Tiện Ca, dám chơi lớn không?"

"Ý gì?"

"Tao nói là, chúng ta vào Truyền Kỳ đánh trang bị bán lấy tiền, thế nào?"

"Mày nói hai đứa mình á?"

"Sao, không được à?"

"Thôi đi, đừng đùa, chúng ta đâu phải game thủ chuyên nghiệp."

"Ai bảo không phải game thủ chuyên nghiệp thì không thể đánh trang bị bán lấy tiền."

Trần Vũ lắc đầu, nói: "Mày xem, bây giờ là ngày 28 tháng 9, ngày đầu tiên mở thử nghiệm, tất cả mọi người đều ở cùng vạch xuất phát. Hơn nữa, ngày mai ngày mốt là hai ngày nghỉ, ngày kia là quốc khánh, lại được nghỉ 7 ngày, nói cách khác, chúng ta có 10 ngày nghỉ. Tao tính kỹ rồi, 10 ngày này chúng ta không đi đâu cả, 24 giờ cắm rễ ở tiệm net. Tao chơi 12 tiếng, mày chơi 12 tiếng, thay phiên nhau, ai mệt thì nghỉ ngơi, không mệt thì chơi tiếp. Tao dám cá, với cách chơi như vậy, chúng ta tuyệt đối có thể lọt vào top 100 toàn server. Chỉ cần chúng ta giữ được lợi thế trong 10 ngày này, chúng ta có thể kiếm đậm một mẻ."

"Mẹ kiếp, Trần Vũ, mày nói thật đấy à?"

"Đương nhiên là thật."

Nói xong, Trần Vũ lập tức đứng dậy: "Vương Béo, tôi muốn bao đêm."

"Bao đêm á, bây giờ còn chưa đến giờ bao đêm."

"Mặc kệ, tôi bắt đầu bao đêm từ bây giờ, không, không chỉ bao đêm, máy tính này 24 giờ đều phải mở."

"Vậy cũng được. Bao một đêm 6 đồng, cộng thêm ban ngày, một ngày tính cậu 20 đồng."

"OK, đây là 200, tôi bao 10 ngày."

Lấy ra 200 đồng tiền tiêu vặt, Trần Vũ kiên định nói.

Bạn đang đọc Trọng Sinh Làm Internet Tranh Bá (Dịch) của Thiên Hạ Đệ Nhất Bạch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bach_nguyetquang
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 82

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.