Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vợ anh sao lại hung dữ thế

Phiên bản Dịch · 1123 chữ

Giang Ly dìu Tiểu Tiểu bước ra ngoài, trông như một cô gái nhỏ bé ngoan ngoãn, khiêm nhường.

“Ê, đi đâu mà vội vậy? Các cô vu oan cho bọn tôi, chuyện này tính sao đây?”

Hai người phụ nữ cao ngạo chặn đường bọn họ.

Giang Ly cao 1m68, còn hai người phụ nữ kia lại cao hơn cô nửa cái đầu.

Ngước mắt lên nhìn họ, ánh mắt Giang Ly đầy vẻ hoảng hốt, “Các người muốn làm gì?”

Hai người phụ nữ cười khẩy, lại gặp thêm một con mồi dễ bắt nạt đây mà.

Cô gái tóc đỏ đẩy mạnh Giang Ly: “Cô làm bẩn quần áo của chúng tôi, đền tiền đi.”

“Đúng rồi, đền tiền, đền tiền.”

Bị đánh mà còn phải đền tiền sao?

Mặc dù Giang Ly và Tiểu Tiểu trông đáng thương như vậy, nhưng những người xung quanh chỉ dám đứng xem mà không dám can thiệp. Đến nhà hàng này ăn uống, ai nấy đều là kẻ có tiền có quyền, chẳng ai muốn rước họa vào thân.

Toàn thân Giang Ly run rẩy, cắn chặt môi, không nói lời nào.

Cô gái tóc đỏ thấy Giang Ly yếu đuối như vậy lại càng hung hăng.

Cô ta đẩy mạnh Giang Ly.

Giang Ly làm bộ như không có đường thoát, từ từ lui vào trong nhà vệ sinh.

Cô gái tóc đỏ thấy thế thì mừng rỡ, lập tức đuổi theo. Nhà vệ sinh không có camera, thật tiện để xử lý cô ta một trận.

Vừa đến cửa, cánh cửa nhà vệ sinh đột ngột đập mạnh vào mặt cô ta.

Cô gái tóc đỏ choáng váng, mắt nổ đom đóm, chiếc mũi đã qua phẫu thuật thẩm mỹ bị lệch hẳn, ngã lăn ra đất, phát ra tiếng hét thảm thiết.

Giang Ly bước ra từ nhà vệ sinh, cúi đầu kiểm tra lại quần áo của mình.

Cô gái tóc đen thấy cảnh tượng đó thì hét lên, lao về phía Giang Ly.

Giang Ly lại lẩn vào nhà vệ sinh.

Chỉ một lát sau, cô gái tóc đen bước ra với khuôn mặt dính đầy nước bẩn và một cây lau nhà chọc vào người cô ta.

Cô gái tóc đen loạng choạng lùi lại, giẫm lên người cô gái tóc đỏ đang nằm dưới đất, trẹo chân và cũng ngã xuống, đau đến mức khóc thét.

Giang Ly thở hổn hển, quăng cây lau nhà sang một bên.

Tiểu Tiểu nhìn Giang Ly với ánh mắt đầy ngưỡng mộ: “Không hổ danh là chị đại mà mình luôn tôn sùng.”

Hai người phụ nữ kia cao lớn, nếu đối đầu từng người một thì Giang Ly chắc chắn không địch nổi.

Cô cố ý tỏ ra yếu thế để dẫn dụ bọn họ vào nhà vệ sinh, rồi giải quyết từng người một.

“Ai là người đã đánh cậu?”

Tiểu Tiểu chỉ tay về phía cô gái tóc đỏ.

“Đi, tát cô ta đi.”

Tiểu Tiểu ngập ngừng, cắn môi rồi tiến lên cho cô ta một cái tát.

“Âm thanh nhỏ quá, phải thế này.” Nói rồi, Giang Ly vung tay tát mạnh vào mặt cô gái tóc đỏ.

Tiếng thét của cô gái tóc đỏ vang vọng khắp nhà vệ sinh.

Giang Ly phì cười: “Hét cái gì mà hét, trả cả vốn lẫn lãi cho cô đó.”

Nói xong, cô kéo Tiểu Tiểu rời đi.

Nhưng vừa xoay người lại, cô liền chạm mặt Trạm Lục Hành đang đứng đó, nheo mắt nhìn cô.

Ánh mắt anh ta dừng lại trên chiếc áo sơ mi nam cô đang mặc.

Giang Ly thoáng ngạc nhiên, nhưng ngay lập tức coi anh ta như không khí, tiếp tục bước đi.

Đột nhiên, Tiểu Tiểu hét lên ngã ngửa ra sau. Hóa ra cô gái tóc đen đang bị đánh nằm dưới đất, nét mặt méo mó, hung tợn, đang túm lấy tóc Tiểu Tiểu.

“Tiểu Tiểu!” Giang Ly vội vàng đến đỡ bạn, giơ tay định tát vào mặt cô gái tóc đen.

Một bàn tay từ trên cao chụp lấy cổ tay cô, Giang Ly quay đầu lại, khó tin nhìn Trạm Lục Hành.

Anh bảo vệ Lưu Nhã Kỳ thì cũng thôi, giờ lại còn bênh cả đám ong bướm ngoài kia sao?

Phía Tiểu Tiểu vẫn đang khóc nức nở, trong khi Giang Ly bị giữ chặt, không thể nhúc nhích, đành giơ chân đá vào cô gái tóc đen.

Cô gái kia thấy Giang Ly bị Trạm Lục Hành khống chế, liền buông Tiểu Tiểu ra, xông tới, giơ tay tát mạnh vào mặt Giang Ly.

“Chát!” Một âm thanh vang lên, Giang Ly bị tát lệch cả đầu, gương mặt lập tức sưng đỏ lên.

Không chỉ cô, ngay cả Trạm Lục Hành cũng sững sờ trước tình huống đột ngột này.

Giang Ly không thể kìm nén cơn giận, định trả đũa, nhưng Trạm Lục Hành vẫn không có ý định buông tay cô ra.

Mắt cô đỏ hoe, giận dữ hét lớn với anh, “Buông tôi ra! Buông ra ngay!”

Anh thản nhiên nói, “Đừng đánh nữa, về thôi.”

“Anh bớt lo chuyện của tôi đi!” Giang Ly phát điên, vùng vẫy muốn thoát khỏi sự kiềm chế của anh, nhưng anh vẫn bất động như núi.

Giang Ly phẫn nộ đến mất lý trí, cúi xuống cắn mạnh vào cổ tay anh.

Trạm Lục Hành đau đớn, cuối cùng cũng buông tay.

Giang Ly loạng choạng lùi lại vài bước.

Bạch Tiểu Tiểu vội vàng chạy tới giữ chặt tay cô, “Giang Giang, bỏ qua đi, chúng ta đi thôi.”

Giang Ly tức đến nổ tung, căm phẫn trừng mắt nhìn Trạm Lục Hành.

Bạch Tiểu Tiểu sợ cô sẽ lao tới, vội kéo cô đi.

Nhìn bóng lưng rời đi của Giang Ly và Bạch Tiểu Tiểu, hai người phụ nữ vừa rồi liền chỉnh trang lại vẻ ngoài, ngọt ngào bước đến.

Lúc nãy thấy Trạm Lục Hành bảo vệ mình, trong lòng họ đắc ý vô cùng.

Cả hai cùng khoác tay anh, ỏn ẻn gọi, “Trạm tổng à~”

Người phụ nữ tóc đen nũng nịu nói, “Vợ anh sao lại hung dữ thế~”

Trạm Lục Hành đột nhiên bóp chặt cổ cô ta, bàn tay nổi gân xanh, ánh mắt sắc lạnh như dao, “Biết cô ấy là vợ tôi mà còn dám động vào?”

Người phụ nữ tóc đen bị siết đến đỏ bừng cả mặt, mắt trợn ngược, hoảng loạn cào cấu tay anh.

“Hừ.” Trạm Lục Hành hất mạnh cô ta xuống đất.

Người phụ nữ tóc đỏ đứng cạnh sợ đến run lẩy bẩy, không dám lại gần.

Bạn đang đọc Trọng Sinh Tôi Bị Chồng Cũ Cưỡng Ép Đoạt Lại của Hải Thượng Hải
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.