Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lưu Lạc

Phiên bản Dịch · 2081 chữ

Chương 1 : Lưu Lạc

Cứu … cứu với … có ai không cứu với – trong một căn nhà trúc nhỏ trên đại trúc phong , không gian đang yên tĩnh bỗng dưng một tiếng la thất thanh vang lên

Trên giường một đứa trẻ không ngừng truy hô cứu mạng , hắn tay đập tay đập chân dường như hi vọng bám vào được một thứ gì đó nhưng không thể , hắn cứ thế như lâm vào tuyệt vọng mà la hét không ngừng

Sư huynh ! Nó bị làm sao vậy – lúc này bên cạnh chiếc giường đang có hai người , một vị đạo nhân mập mạp , thân thể béo lùn đang nắm lấy bàn tay đưa trẻ kia bắt mạch , người còn lại là một vị mỹ phụ xinh đẹp , vị mỹ phụ này nhìn thấy đứa trẻ có vẻ đau đớn nên khó kìm lòng được nên hỏi

Chắc là nó gặp ác mộng ! – vị đạo nhân quan sát đứa trẻ một chút rồi trả lời , đồng thời tay không ngừng dò xét huyệt đạo của vị thiếu niên kia

Sư muội ! Muội đi lấy một ít thanh tâm tán tới đây – sau khi trả xét một lượt linh mạch , lão đạo nhân hơi thoáng ngạc nhiên kèm theo một chút phẫn nộ , sau đó quay lại nói với vị Mỹ phụ

Vâng ! – vị Mỹ phụ nhanh chóng rời tiểu ốc , một chút sau đã quay lại , lúc này trên tay nàng cầm một cái tĩnh , mùi hương từ chiếc tĩnh không ngừng bay ra không trung , lan ra cả căn phòng . Nàng đặt chiếc tĩnh xuống ngay bên giường của vị thiếu niên ấy rồi lui xuống

Đứa trẻ trên giường sau khi ngửi thấy mùi hương từ chiếc tĩnh tràn tới , lúc này nó cơ vẻ như thả lỏng tâm thần , tiếng la hét cũng từ đó mà nhưng hẳn , rồi chìm vào giấc ngủ sâu

Sư huynh ! Sao rồi – vị Mỹ phụ vẫn lo lắng không ngừng , với lại nàng cũng không hiểu những tiếng truy hô kia có nghĩa là gì , càng như vậy nàng lại càng cảm thấy lo lắng

Mạch tượng đã ổn định , không nguy hại tới tính mạng , chỉ có điều tiềm chất tu luyện đã bị phá vỡ , huyệt khí Hải trong có thể nó không thể hấp thu được linh khí, nó dường như bị kẻ địch phá nát khiến cho cả đời này không thể tu luyện đạo pháp được – vị đạo nhân mập thu tay lại rồi nói với vị Mỹ phụ , đồng thời trong mắt lão chợt xuất hiện một tia hung mang

Thủ đoạn thật tàn độc , phải chăng là người của ma giáo làm ? – vị Mỹ phụ bên cạnh cũng trở nên tức giận , “với một đứa trẻ mà chúng cũng không tha , hành động này chắc chắn là ma môn làm ra” nàng thầm nghĩ trong lòng như vậy không tự chủ được mà nắm chặt tay lại

Ma giáo yêu nhân bây giờ hoạt động mạnh hơn trước , mới vài ngày trước hai trăm nhân mạng thôn thảo miếu đã bị giết sạch , không biết tương lai còn có chuyện gì xảy ra nữa – vị đạo nhân mập lắc lắc đầu nói , vốn lão cũng không quá căm ghét ma môn , đều là người tu đạo nên lão cũng hiểu những uẩn khúc trong đó , nhưng với một đứa trẻ cũng không tha , thật sự đã khiến lão tức giận

Bây giờ phải làm sao ? Chẳng lẽ để nó xuống núi – vị Mỹ phụ không biết xử lý thế nào , nếu nói huyệt khí hải của nó không bị vỡ thì nàng sẽ khuyên chồng mình thì hắn làm môn hạ , dù sao có thêm một đứa cũng chẳng sao , nhưng bây giờ Đan điền của nó không thể hấp thu được linh khí , tu đạo dường như là không thể , vậy làm sao giữ nó lại trên núi

Cứ tạm thời giữ nó ở lại , sau khi nó khỏe hẳn rồi mới tính đi – lão đạo nhân có vẻ mệt mỏi , lão nói một câu rồi bước ra ngoài , đồng thời phân phó một vị thanh niên bên ngoài điều gì đó rồi trở về phòng của mình

Đại nhân ! Tất thư hai ngươi phân chia chăm sóc nó một vài hôm , còn nữa phải để ý tới quá trình tu luyện của tiểu sư đệ - tô như bước ra ngoài cửa , nhìn thấy một đám đệ tử nên lên tiếng phân phó

Sư nương ! Không phải đệ tử lười biếng nhưng mà việc bếp núc quá nhiều khiến cho đệ tử xoay sở không kịp , hay là người phân phó một vị sư huynh khác đi – một vị thiếu niên đứng ra nói , trên tay hắn vẫn đang cầm một cái chảo , lúc này để biện minh cho mình , hắn cầm luôn cái chảo đưa lên cao

Lục đệ ! Cẩn thận – lúc này mấy người bên cạnh hô lớn , sợ rằng cái chảo lại rơi trúng đầu mình thì nguy

Vậy thì … đại tín ! Ngươi thay tất thư làm việc này , chắc ngươi không từ chối nhỉ - vị Mỹ phụ nhìn về một vị thiếu niên khác , vị thiếu niên này dường như muốn tránh né ánh mắt của nàng , nàng biết điều đó nên lên tiếng đe dọa

Vâng ! Sư nương – lữ đại tín biết bản thân sẽ không thoát khỏi việc này , thế nên hắn chấp nhận

“ dù sao cũng khỏe hơn việc bếp núc , với lại chỉ có vài ngày kia mà , cố gắng đi vậy” hắn suy nghĩ vậy nên cũng thoải mái hơn nhiều

Còn những người khác đi tu luyện đi ! Hay để lão nương dạy các ngươi cách thức tu luyện – vị Mỹ phụ lúc này cười cười rồi hét lớn , khiến cho đám đệ tử sợ mất mật

Vâng thưa sư nương ! – đám người còn lại hét lớn rồi chuồn mất , quả thực trong lòng họ vị sư nương này còn hơn cả cọp

Đại nhân ! Tình hình tiểu phàm như thế nào rồi – Mỹ phụ dường như nhớ ra điều gì nên hỏi vị trung niên cao to một chút

Tiểu sư đệ rất chăm chỉ luyện tập , mỗi ngày đều lên núi chặt trúc không trễ nải bữa nào, những vậy còn phụ lục sư đệ làm cơm – tống đại nhân bất ngờ nhận được câu hỏi nên thật thà đáp lại

Ta hỏi tu vi của tiểu sư đệ - vị Mỹ phụ có vẻ không kiên nhẫn lắm

Tiểu sư đệ tu vi có vẻ chậm tiến , nay chưa vào tầng một – tống đại nhân ngập ngùng nói

Ừ ! Ta biết rồi , ngươi lo chăm sóc tiểu sư đệ thật tốt , với lại chăm chỉ tu hành , sắp sửa đại tái tới nơi rồi – vị Mỹ phụ nói xong thì cũng rời đi

Sư nương yên tâm ! Đệ tử nhớ rõ - tống đại nhân nói với theo

Trời về chiều , lúc này đại trúc phong lại một lần nữa trở nên yên tĩnh , trong tiểu trúc nhỏ lúc này ngoài vị thiếu niên trên giường bây giờ đã xuất hiện tới ba thân ảnh

Ngứa … Ngứa quá … - vị thiếu niên trên giường đang say giấc ngủ bất chợt hắn cảm thấy lỗ mũi mình bị ngứa , hắn đưa tay gãi gãi mấy cái rồi tiếp tục ngủ

Khúc khích - cạnh vị thiếu niên lúc này xuất hiện một vị tiểu cô nương , vị tiểu cô nương này khả ái , trên tay nàng cầm một chiếc bông lau , một bên không ngừng cọ cọ vào mũi của vị thiếu niên , một bên lại cười khúc khích không thôi

Ngươi – vị thiếu niên khó chịu quá mức nên tỉnh dậy , đập vào mặt hắn là một cô bé có má lúm đồng tiền , hắn khá tức giận nói

Mẫu thân! Hắn tỉnh rồi – vị tiểu cô nương nhìn thấy hắn trương mắt nhìn mình , nàng giật thót một cái rồi chạy ra phía sau người mỹ phụ nói

Ngươi tỉnh rồi – vị Mỹ phụ lúc này nở một nụ cười , nhìn về phía tiểu cô nương trừng mắt một cái rồi nói

Hoa ngữ ? – vị thiếu niên trên giường không đáp ngày lập tức , lòng hắn cực kỳ băn khoăn chẳng lẽ bản thân bị dạt sang tới tận trung hoa , nhưng nghĩ lại thì chuyện này cũng có thể xảy ra

Vốn là một nông dân làm muối , hắn cũng từng có một thời gian làm ăn cùng với thương lái người hoa , nên hắn cũng biết được một chút hoa ngữ , “trong trường hợp này hắn phải dùng tiếng hoa thôi” hắn nghĩ vậy nên điều chỉnh lại cách phát âm của bản thân một chút

Xin hỏi … nhị vị ! Đây … là đâu – võ Cửu nhìn về vị Mỹ phụ , hắn thầm nghĩ nàng thật sự xinh đẹp , nàng còn đẹp nhiều hơn mấy vị nữ minh tinh hoa ngữ nữa , hắn nhìn nàng bất chợt nhìn thấy nàng cũng đang nhìn hắn nên hắn ấp úng hỏi

Đây là đại trúc phong trên thanh Vân môn thuộc trung thổ - lúc này một vị trung niên cao lớn bên cạnh lên tiếng ,giọng hắn ồm ồm như là trâu rống nhưng trong giọng nói có vẻ tự hào

Thanh Vân môn ! Chưa nghe qua bao giờ - hắn thuận miệng nói , đồng thời quan sát phản ứng của họ một chút , trong trí nhớ của hắn quả thực chưa bao giờ nghe tên môn phái này , hắn chỉ nghe tới hoa Sơn , Nga mi , thiếu lâm … là những môn phái lớn của trung hoa , đúng là chưa từng nghe tới có môn phái nào tên là thanh Vân cả

Chưa nghe qua ??? – vị Mỹ phụ cũng có chút bất ngờ , Thanh Vân môn bên ngoài tiếng tăm lừng lẫy , bất kỳ ai nghe tới Thanh Vân môn đều muốn quỳ lạy một hai cái mà vị thiếu niên này bảo chưa từng nghe qua

Thật chưa từng nghe qua ! – hắn gật đầu khẳng định , đồng thời len lén nhìn nàng một cái

Cũng có thể ! – nàng nghĩ một chút rồi cũng không ngần ngại nói , nếu quả thực vị thiếu niên này không sống gần đây thì có thể không biết thật , hơn nữa thành Vân môn mấy năm nay cũng không hoạt động quá nhiều nên tiếng tăm cũng ngày một giảm sút , điều đó cũng là đương nhiên

Thế ngươi dự định sẽ làm gì ? – vị Mỹ phụ tiếp tục hỏi

Tất nhiên là trở về quê hương ! – hắn thật thà đáp lời

À mà xin hỏi nhị vị ! Từ đây về Việt Nam liệu có xa không ? Đại sứ quán của Việt Nam ở đâu , với lại nơi này có tàu hỏa không ? – võ Cửu dường như nhớ ra đều gì , hắn hỏi liền ba câu hỏi

Linh nhi ! Đi gọi cha tới , đại nhân con ra ngoài đóng cửa lại , bảo những người ở ngoài giải tán – vị Mỹ phụ lúc này mặt mày chợt căng thẳng , nàng đồng thời ra lệnh cho điền linh nhi đi gọi trượng phu , cùng với đó là kêu tống đại nhân ra ngoài canh cửa , dường như sự việc vượt quá dự đoán của nàng

Chuyện gì sảy ra vậy – võ Cửu trông thấy nàng khẩn trương như vậy thì cũng cảm thấy căng thẳng theo , chẳng lẽ người ở đây không thích người việt , muốn giết người diệt khẩu sao

Bạn đang đọc Tru Ma Ký của kiemtien laphong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kiemtienlaphong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.