Bái Sư
Chương 4 : Bái Sư
Võ Cửu trong cơn mơ tỉnh dậy , lúc này trời mới rạng sáng nhưng trong mắt võ Cửu tinh mang chói Loà , hắn không biết rằng bản thân đã vượt qua cánh cửa đầu tiên bước vào thế giới kỳ môn , hắn chỉ biết rằng bản thân bây giờ nhìn ra được rất nhiều thứ bất hợp lý trong căn phòng nhỏ này , nhờ những điểm bất hợp lý đó khiến cho căn phòng này trở nên tươi sáng hơn , thuận với tự nhiên hơn
Đoản kiếm sao lại ở đây ! – bất chợt hắn cảm thấy một luồng khí lạnh như băng truyền đến cơ thể hắn , không ngờ lại là thanh đoản kiếm mà hắn cất vào dù từ ngày hôm qua , lúc này lại nằm trên bụng của hắn
Thanh đoản kiếm ẩn hiện tinh mang đã tắt lịm , nằm im trên bụng hắn lúc này luồng khí lạnh mà hắn cảm giác lúc nãy cùng biến mất , cuối cùng hắn cũng khôi phục lại trạng thái bình thường , bước xuống giường chuẩn bị cho lễ bái sư hôm nay
Tiểu sư đệ ! Hôm nay ngươi không phải đi chặt trúc , sư phụ bảo hôm nay có thể nghỉ một bữa – bên ngoài một giọng nói ồm ồm vang lên , không ai khác chính là giọng của tống đai nhân
Vâng ! Đại sư huynh – một giọng nói khác đáp lại lời của tống đại nhân , cùng lúc đó là tiếng bước chân đi lại
Tiểu sư đệ ngươi dậy chưa ? – lúc này phòng của tiểu Cửu có tiếng gõ cửa , đồng thời một tiếng nói vọng vào
Ta đã dậy , mời sư huynh vào – võ Cửu bước nhanh ra ngoài mở cửa , trước mắt hắn chính là vị trung niên cao lớn ngày hôm qua hắn từng gặp
Thôi ! Sư phụ đang chờ ngươi – tống đại nhân từ chối đi vào , đồng thời nhắc hắn một tiếng rằng điền bất dịch đang chờ hắn
Ta biết rồi , ta sẽ tới ngay – võ Cửu trở lại phòng rồi lấy thanh tiểu kiếm dắt vào trong người , lúc này hắn mới cảm thấy yên tâm rời khỏi tiểu trúc , bảo bối mà tất nhiên hắn sợ mất
Đi thôi ! Sư phụ đang chờ - tống đại nhân thấy hắn chậm chạp nên thúc dục hắn , cũng phải nói giờ này trong đại trúc phong ai cũng đã rời giường , chỉ có vị tiểu sư đệ này vẫn lười nhác như vậy
Vâng ! – võ Cửu bước theo tống đại nhân rời tiểu trúc , đi tới thủ tĩnh đường . Lúc này thủ tĩnh đường có thêm vài người đang đứng đợi hắn , có cả lão đạo nhân , Mỹ phụ xinh đẹp và vị tiểu cô nương khả ái kia cũng ở đó , ngoài ra còn có vài người xa lạ nhưng cũng biết mặt
Tiểu sư đệ ! Ngươi tới muộn – sau khi hai người tới nơi thì một bóng người nhỏ con lúc này mới xuất hiện , cậu bé này khoảng mười một tuổi , thân hình có chút đen đúa nhưng cơ thể phát triển khá tốt
Sư phụ , sư nương đồ nhi tới muộn – vị tiểu đại sỹ kia khom người nói rồi trở về vị trí của mình
Lão thất ! Tu vi của ngươi như thế nào rồi – bỗng dưng điền bất dịch nổi hứng hỏi
Sư phụ ! Đệ tử tu hành chậm chạp chưa thể vào tầng thứ nhất – vị tiểu đạo sỹ ái ngại nhìn điền bất dịch rồi đáp
Không sao ! đại đạo rất sẽ có con đường dành cho ngươi – điền bất dịch có vẻ không vui lắm , nhưng vẫn tỏ ra bình thường rồi nói , chỉ có điều chuyện này không thể qua mắt được võ Cửu , hắn biết lão thật sự thất vọng , cùng chán chường
Tiểu Cửu ! Ngươi tới – tô như đường như hiểu tính nết của điền bất dịch , nàng sợ rằng để lão nói tiếp nói không chừng doạ cho vị đệ tử sắp nhập môn này chạy mất , thật sự khó khăn lắm mới có người muốn bái nhập đại trúc phong làm môn hạ , hơn nữa hắn lại là người ngoại giới
Tiểu Cửu bái kiến sư mẫu , sư nương và tám vị sư huynh sư tỉ - võ Cửu tiến tới rồi quỳ xuống làm lễ ra mắt
Tốt ! Dâng trà đi – tô như nói tiếp , đồng thời lúc này tống đại nhân mang một chiếc bình trà tới đem cho võ Cửu , võ Cửu rót ra hai chén trà rồi hai tay dâng lên , vừa dâng lên hắn vừa dùng gối bước đi , đây là hành động chỉ sự kính nhường với bậc tiền bối
Mời sư phụ ! Sư nương dùng trà - hắn biết hai vị này một là môn chủ của đại trúc phong , sau này cũng là sư phụ của hắn , một là vợ của phong chủ cũng sẽ là sư nương của hắn , tên hai người này hắn cũng sớm đã biết
Ngẩng đầu lên đi , trong thiên hạ này ngoài cha mẹ mình ra không cần phải cúi đầu trước bất kỳ ai – điền bất dịch nhận lấy chén trà rồi nhấp một ngụm nói
Công ơn dưỡng dục của sư phụ sư mẫu cũng như là công ơn sinh thành của cha mẹ , nên một Lạy này cũng không quá đáng - võ Cửu nhanh miệng đáp lại
Tốt ! Quả nhiên có học thức - điền bất dịch có chút vui mừng , quả nhiên tên này không phải dạng đơn giản , học thức cũng không thua kém ai
Được rồi ! Ngẩng đầu lên đi ! – tô như một bên thấy hai thầy trò diễn kịch , trong lòng có chút không thoải mái nói
Vâng ! Thưa sư nương , chỉ có điều sư phụ chưa cho phép , đệ tử không dám – võ Cửu ương ngạch đáp , “muốn ta bái sư ta đã bái sư , vậy phần tiền lãi cũng nên đưa ta rồi” hắn thầm nghĩ trong lòng nên nói
Được rồi ! Đây là khẩu quyết tầng thứ nhất của thái cực Huyền thanh đạo, ngươi về tham ngộ cho kỹ , cố gắng học tập đạo pháp cho tốt – điền bất dịch lấy ra một tờ giấy , trên rời giấy ghi liền mấy chữ rồi đưa cho hắn và dặn dò , trong lòng lão lại cười lạnh không thôi “được lắm tiểu tử , rồi ngươi sẽ hối hận cho xem” lão nghĩ vậy rồi cười thầm trong bụng
Tạ sư phụ ân điển – võ Cửu cũng không hề do dự nhận lấy tờ giấy , hắng biết một người tu đạo như điền bất dịch sẽ không lấy ra mấy từ khác để hí lộng hắn , nên hắn chắc chắn đây là công pháp thật , nhưng nếu vậy thì khó khăn phía sau là gì đây , chẳng phải nói mình không thể tu luyện thì thôi sao ? Chẳng lẽ còn có uẩn khúc khác
Nhận được tâm quyết đạo pháp có nghĩa là bây giờ ngươi chính thức gia nhập thanh Vân môn ta , phận làm môn nhân thanh Vân tông những giới luật ngươi phải có nghĩa vụ thực hiện , nếu phạm phải điều nào thì ta sẽ cho ngươi hối hận – điền bất dịch hừ một tiếng nói
Đệ tử tuân mệnh – võ Cửu vẫn chưa thấy điều gì khúc mắc , trong lòng hắn thầm nghĩ lão đạo này cố hí lộng mình , phải biết rằng gia nhập bất kỳ tôn môn. Môn phái nào đều có những luật lệ chặt chẽ , điều này là không thể tránh khỏi , tuân thủ luật lệ chính là theo môn quy hành sự , còn chuyện môn quy tất nhiên hắn sẽ được biết sau đó , mà chuyện về môn quy chắc chắn ai cũng làm theo chứ không riêng gì hắn
Còn một điều nữa , từ nay ngươi sẽ theo thất sư huynh ngươi lên núi chặt trúc , nhớ chặt cho đủ để cho cả Sơn môn dùng , còn chuyện chặt ở đâu , như thế nào đại sư huynh ngươi sẽ chỉ dẫn tận tình – điền bất dịch nheo nheo mắt nói
Ha ha – bỗng lúc này điền linh nhi cười lớn , tiếng cười thanh thót làm rung động lòng người , đồng thời những đệ tử khác cũng mỉm cười theo
Linh nhi ! – tô như trừng mắt nhìn điền linh nhi một cái khiến nàng ngưng bặt , những đệ tử khác cố gắng bịt miệng tránh cho cười thành tiếng
Có chút cổ quái ! – trong lòng võ Cửu dường như cảm thấy có điều chẳng lành sắp diễn ra , hắn thầm nghĩ nhưng vẫn không thể nào nghĩ ra đáp án
Thôi kệ ! Thuật pháp tới tay là ổn rồi , hơn nữa hình như còn có vị thất sư huynh nào đó cũng phải đi chặt trúc với hắn kia mà , cũng không sợ lão đạo nhân dở trò gian trá . Với lại chặt trúc thôi có gì mà khó khăn – trong lòng hắn thầm nghĩ vậy nên cũng yên tâm phần nào
Đại nhân ! Giới thiệu đồng môn một chút cho tiểu sư đệ - tô như cảm thấy không khí có chút trầm mặc , nàng lúc này lên tiếng
Tiểu sư đệ ! Ta là đại sư huynh của ngươi – tống đại nhân giọng nói ồm ồm thân hình to lớn , cầm lấy một thanh đại kiếm to lớn đưa về phía trước nói
Đại sư huynh – hắn nhìn vị đại nhân cao lớn khôi Ngô này, trong lòng thầm nghĩ vị này chắc cao gần thước tám, nếu mà trong thời hiện đại chắc sẽ là một mỹ nam không chừng, nhưng nhìn dáng vẻ người này có chút ngốc nghếch thì phải, tất nhiên hắn nghĩ vậy nhưng không dám nói ra, chỉ có thể thản nhiên cúi đầu đáp lễ
Đây là nhị sư huynh của ngươi ! Ngô đại nghĩa – nói xong tống đại nhân chỉ về một nhân vật mặc bộ y phục màu xám , thân hình bình thường mặt mày có chút khôi Ngô , lúc này thấy đại sư huynh chỉ đến mình hắn cũng cúi đầu đáp “tiểu sư đệ”
Nhị sư huynh tốt – vị thứ sư huynh thứ hai này không có gì nổi bật, ngoài chiều cao có vẻ lý tưởng và thân hình có chút săn chắc ra thì hoàn toàn không có gì nổi bật cả
Đây là Tam sư huynh của ngươi Trịnh đại lễ - tống đại nhân chỉ về phía người thứ ba nói , người này thần chính nghiêm minh , hai chân đứng thẳng cũng nghiêng người ra lễ “tiểu sư đệ”
Tam sư huynh tốt – hắn cũng cúi đầu đáp lễ
Đây là tứ sư huynh của ngươi ! Hà đại trí sư huynh – tống đại nhân chỉ tới người thứ tư , người này văn nhã lễ độ trên tay còn cầm một cây bút , thể hiện một người có học thức sâu rộng
Tứ sư huynh hữu lễ - hắn nhìn người này một cái trong lòng thầm hô “đại văn nhân , chính khí bừng bừng nếu có cơ hội nói không chừng sẽ tỏa sáng rực rỡ , hơn nữa khí tượng này dường như không thể che mờ” hắn thầm hô kinh ngạc nên phần lễ càng lớn thêm một chút, đây cũng là một trong bốn người tại đại trúc phong khiến hắn để ý nhất
Lại nói tứ sư huynh của ngươi là một tu sĩ thiên tư hơn người , trên tay hắn cầm chính là Giang Sơn bút , một nét vẽ có thể phác họa cả thiên địa , một pháp bảo hệ thổ hiếm có trong thiên hạ . Không thể khinh thường – đại sư huynh nói thêm
Không dám ! Sao bằng thập hổ tiên kiếm cả đại sư huynh được , mỗi kiếm chém ra mang theo dư ảnh của mười con hổ dữ , Giang Sơn bút của đệ sao sánh bằng – hà đại trí tươi cười đáp lại
Vị này là đỗ tất thư , lục sư huynh của đệ - tống đại nhân chỉ tới người thứ sáu , người này trên tay vẫn dính dầu mỡ chắc hẳn rằng vừa nấu ăn xong
Tất thư sư huynh hữu lễ - võ Cửu lên tiếng chào hỏi trong lòng thầm hô kinh ngạc , người này hoàn toàn kiểu mẫu nam sinh Hàn quấc, thân thể gầy gò cao ráo có chút điểm trai, chắc chắn là một idol rồi
Thực ra lục sư đệ tên thật là đỗ đại thư , nhưng sau này bị sư nương ép đổi lại tên – tống đại nhân nói tiếp
Đăng bởi | kiemtienlaphong |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 1 |