Nghiền ép
Nhìn đến đây, vị Trưởng Lão này nhìn về phía Trương Tiểu Phàm không ngừng than thở: “ Không nghĩ tới, không nghĩ tới, nguyên lai đệ tử họ Trương của Đại Trúc phong mới là một trong những con ngựa ô lớn nhất của kỳ hội võ lần này a!”
Mặc dù nói Thanh Vân môn mỗi lần tại kỳ Thất Mạch hội võ liền sẽ xuất hiện không ít đệ tử phong hoa tuyệt đại, nhưng… lần này cũng không khỏi quá nhiều đi.
Không nói đến mấy người ở thành danh đã lâu như Tề Hạo, Văn Mẫn, Tống Đại Nhân,… lần này quả thật xuất hiện không ít thiên tài đi, Lục Tuyết Kỳ, Lâm Kinh Vũ, Tăng Thư Thư, Điền Linh Nhi,… và bây giờ lại có thêm Trương Tiểu Phàm đầu ngựa ô vô cùng yêu nghiệt này.
Khi vị Trưởng Lão này còn than thở thì ở trên đài, tiên kiếm của Lý Dịch nháy mắt ép tới nhưng dù hắn có thoi động toàn bộ nội lực của Thái Cực Huyền Thanh Đạo vào tiên kiếm cũng không thể đem bức đồ án Âm Dương Thái Cực này xuyên phá, Lý Dịch cũng chỉ có thể bắt lấy một cái kiếm quyết để Hoàng Minh tiên kiếm một lần nữa trở về.
Nhìn Lý Dịch thu hồi tiên kiếm, Trương Tiểu Phàm liền làm một động tác mà khiến cho tất cả mọi người ở đây liền rơi vào khó hiểu, chỉ thấy hai màu trắng đen Âm Dương Thái Cực xen lẫn thanh khí theo sự thoi động của Trương Tiểu Phàm mà chậm rãi biến mất.
Một chiêu vừa rồi khiến người khác biết được, tu vi của Trương Tiểu Phàm đã hoàn toàn nghiền ép Lý Dịch, thế thì vì sao hắn lại không thừa thắng xông lên mà lại đi thu tay trở lại.
Hắn rốt cuộc muốn làm gì?
Rất nhanh Trương Tiểu Phàm liền cho bọn hắn được câu trả lời, Trương Tiểu Phàm hai tay bắt lấy pháp quyết, nội lực của Thái Cực Huyền Thanh Đạo tức thì trở nên sinh động, chỉ thấy trước người hắn từng đạo từng đạo thanh khí tựa như đại hải mà bùng phát.
Thanh khí nháy mắt hội tụ hóa thành một đạo dài hơn mười mét kiếm ảnh, Trương Tiểu Phàm pháp quyết lưu chuyển, sau đó hướng về Lý Dịch hô: “ Sư huynh cẩn thận rồi, đi!”
Hai tay pháp quyết lập tức đẩy ra, dài hơn mười mét kiếm ảnh kéo theo thanh quang chói mắt vô cùng lăng lệ sắc bén mà hướng về Lý Dịch mà vọt tới.
Tất cả mọi người chỉ thấy một trận thanh quang chói mắt lóe lên khiến cho bọn hắn không tự chủ được mà nhắm mắt lại, một khắc sau thanh quang mới dần dần tản đi, tràng diện trên Càn vị lôi đài một lần nữa liền hiện ra trước mắt của bọn hắn.
Chỉ thấy trên đài Trương Tiểu Phàm đạo bào trắng tinh vẫn như cũ không nhiễm bụi, mà phía đối diện Lý Dịch không biết từ bao giờ đạo bào trên vai đã có thêm vô số huyết hoa, Lý Dịch khó khăn nâng lên cánh tay phải đang run rẩy, nói: “Trương…Trương sư đệ kỳ tài ngút trời, sư…sư huynh cam bái… hạ phong!”
Nỗ lực đem mấy câu nói nói ra, thân thể Lý Dịch lắc lư mấy lần, Hoàng Minh tiên kiếm quang mang ảm đạm cắm trên mặt đất, “đông” một tiếng Lý Dịch liền ngã xuống mặt đất mà bất tỉnh nhân sự.
Trên đài lẫn dưới đài, toàn bộ đệ tử liền rơi vào yên tĩnh, mỗi người đều đưa mắt nhìn về phía đồng bạn của mình, ánh mắt liền nói lên mọi thứ, cả kinh không nói nên lời.
Một chiêu!
Một chiêu liền ngay lập tức định thắng thua!
Chấn kinh.
Ngoài Tống Đại Nhân từ nhỏ đã sống chung với Trương Tiểu Phàm biết được một hai, còn những người khác nhìn về phía Trương Tiểu Phàm, toàn bộ ánh mắt đều hiện ra vẻ chấn kinh không nói nên lời.
Thậm chí không cần xuất kiếm, một chiêu liền đánh bại Thông Thiên phong đệ tử Lý Dịch, không nói đến mọi người mà ngay cả vị Trưởng Lão bên dưới cũng chỉ cảm nhận được một trận kiếm ý tràn ngập, sau đó là một trận thanh quang lóe lên, đợi đến khi thanh quang tán đi thì Lý Dịch đã trực tiếp bị Trương Tiểu Phàm đánh bại.
Nhìn thấy dưới đài mấy vị đệ tử lẫn Trưởng Lão nhìn chằm chằm, Trương Tiểu Phàm có chút lúng túng nghĩ thầm: “ Có phải hay không mình có chút quá tay?”
Mặc dù một chiêu vừa rồi, Trương Tiểu Phàm đã cố ý né tránh chỗ yếu của Lý Dịch, nhưng Ngự Kiếm Thuật tinh túy không sử dụng kiếm cũng chỉ có thể phát ra được ba thành uy lực mà thôi, Lý Dịch cuối cùng hẳn là vẫn không thể chịu nổi gánh nặng mà ngã xuống trực tiếp hôn mê đi!
Nhìn về phía Trưởng Lão đang đắm chìm trong ngơ ngác, Trương Tiểu Phàm liền thiện ý nhắc nhở: “ Vị Trưởng Lão này, người đã có thể đem kết quả tuyên bố rồi đó!”
Lúc này vị Trưởng Lão mới hồi thần trở lại, nhanh chóng nhảy lên lôi đài hướng về Lý Dịch xem xét một hồi rồi khẽ gật đầu, tiếp theo liền đứng dậy ánh mắt tán thưởng nhìn về phía Trương Tiểu Phàm hô lớn: “ Đại Trúc phong Trương Tiểu Phàm, chiến thắng!”
Cảm tạ Trưởng Lão một phen, Trương Tiểu Phàm mặc kệ ánh mắt của chúng đệ tử của Thông Thiên phong mà xuống đài đi tới bên cạnh Tống Đại Nhân cười nói: “ Đại sư huynh, đệ thắng!”
“ Ha ha ha! Tiểu sư đệ, đệ quả thật luôn làm cho người khác kinh ngạc a! Đi thôi, huynh và đệ mau đi đến Ly vị xem Linh Nhi sư muội đi, nếu để muội ấy biết chúng ta kết thúc sớm mà không qua cổ vũ thì muội ấy sẽ giận cho mà xem!” Vỗ vai Trương Tiểu Phàm vài cái, Tống Đại Nhân cười nói.
…
Hai người một trước một sau chạy về phía lôi đài Ly vị, mấy người Điền Bất Dịch nhìn thấy hai người Trương Tiểu Phàm liền hỏi thăm một chút sau đó liền không tiếp tục để ý, chiến thắng của Trương Tiểu Phàm bọn họ mà nói là điều hiển nhiên.
Thử nghĩ một chút, Trương Tiểu Phàm tu vi Thái Cực Huyền Thanh Đạo đạt tới Ngọc Thanh cảnh tầng tám viên mãn cùng một vị đệ tử chỉ mới đạt tới Ngọc Thanh cảnh tầng bốn thi đấu, nếu thua thì mới là chuyện lạ.
Trên lôi đài Ly vị, Điền Linh Nhi một thanh váy đỏ thân hình uyển chuyển mà thoi động Hỗn Phách Chu Lăng liên tục va chạm với một thanh tiên kiếm màu xám dài ba thước. Đối thủ của nàng so với nguyên tác không hề thay đổi, là một vị sư huynh đến từ Triêu Dương phong gọi là Thân Thiên Đẩu.
Điền Linh Nhi vẻ mặt nghiêm túc mắt đẹp liên tục lấp lóe lên tinh quang, ngọc thủ liền tục bắt lấy pháp quyết thoi động Hỗn Phách Chu Lăng mà công kích về phía Thân Thiên Đẩu, Thân sư huynh.
Nàng lơ lửng trên không trung, hai đoàn ngọc thủ bắt thành hình hoa lăng đan chéo trước ngực, miệng nhỏ hô: “ Phược Thần!”
Hổ Phách Chu Lăng khẽ ngừng, rồi một tiếng lanh lảnh vang dội, ráng tà đại thịnh, gặp gió trải mãi ra, trong chớp mắt không biết là dài thêm bao nhiêu lần, phủ kín trời, lao đi cực nhanh, lúc cuộn tròn lên, lúc luồn xuống dưới, lại phá đất chui ra, muôn vạn dải nhỏ lao đến Thân Thiên Đẩu, vây hắn vào giữa.
Thân Thiên Đẩu tiềm lực bạo phát, thế như mãnh hô hai tay cầm lấy tiên kiếm phá tan lụa đỏ nhưng đồng thời sắc mặt cũng trở nên tái nhợt, rồi cuối cùng bị Điền Linh Nhi dùng Hỗn Phách Chu Lăng thúc một cái mà rơi xuống lôi đài.
P/S: Hai vị đạo hữu "DatdocthanDo" đã đề cử và "sai1000" đã đẩy kim phiếu, lão Ma xin đa tạ hai vị !!!!!!!
Đăng bởi | LamDiễmMaQuân |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 6 |
Lượt đọc | 109 |