Thế giới song song, hệ thống kéo cừu hận
Đầu tháng 9, mùa tựu trường.
Đại học Ma Đô chào đón một loạt tân sinh viên tràn đầy sức sống.
Hôm trước nhập học, hôm sau là 10 ngày huấn luyện quân sự.
Dưới cái nắng hè oi ả, ai nấy đều mặc bộ quân phục vừa xấu vừa bí bức, đứng nghiêm trên sân bóng.
Có thể nói là một ngày như bằng một năm.
Từ Mục Ca cũng đứng đó như mọi người, trong lòng suy nghĩ miên man, có chút hoảng hốt.
Hôm nay là ngày thứ ba hắn xuyên không đến thế giới song song này.
Hắn thấy thế giới song song này giống với kiếp trước đến 80%, điểm khác biệt chủ yếu là ở phương diện tiểu thuyết, phim ảnh, game.
"Được rồi, mọi người nghỉ ngơi một lát đi."
Nghe thấy câu này của huấn luyện viên, tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, cả người cứ như quả bóng bay căng đầy hơi bị chọc thủng, từ căng thẳng chuyển sang thả lỏng.
Mọi người tùy tiện tìm một chỗ râm mát, ngồi bệt xuống đất.
Lúc này, niềm vui duy nhất có lẽ là nghịch điện thoại ngắm gái xinh.
"Qua quan sát của ta, trong số các nữ sinh của khoa chúng ta, xinh nhất vẫn là Chử Duyệt lớp mình, ta xin phong là hoa khôi khoa, còn có phải là hoa khôi trường hay không thì còn phải xem xét."
"Này, đây mới gọi là chuyên nghiệp!"
"Thật không giấu giếm, tại hạ người xưng Lãng Lý Tiểu Bạch Long, Chử Duyệt này sớm muộn gì cũng bị ta chinh phục."
Mọi người cười phá lên.
Chử Duyệt ngồi cách đó không xa cũng nhận thấy ánh mắt của rất nhiều nam sinh.
Trong lòng nàng không hề dao động.
Vì từ nhỏ đến lớn đều như vậy, nàng đã quen rồi.
Trời nóng nực, huấn luyện viên bèn gọi hai người đi mua ít đồ uống về chia cho mọi người.
"Hôm nay đúng là hơi nóng, ta mời mọi người uống nước."
Mọi người vui mừng khôn xiết.
Rơi nước mắt, không ngờ lại có huấn luyện viên tốt như vậy.
Từ Mục Ca và bạn cùng phòng mỗi người xách một thùng nước đi chia.
Bạn cùng phòng phụ trách bên nam, Từ Mục Ca phụ trách bên nữ.
Vừa nhìn hắn đã thấy Chử Duyệt trong đám đông, dù sao nàng ấy cũng rất xinh đẹp, dáng người cao ráo, nổi bật.
Từ Mục Ca và Chử Duyệt bốn mắt nhìn nhau.
Chử Duyệt mỉm cười dịu dàng, đoan trang xinh đẹp.
Nàng cho rằng Từ Mục Ca chắc chắn sẽ đưa cho nàng một chai trước.
Đây là sự tự tin của nàng về nhan sắc của mình.
Vì xinh đẹp, lại học giỏi, từ cấp 2, đi đến đâu nàng cũng là người được mọi người vây quanh.
Hôm qua lúc nhập học, rất nhiều nam sinh năm 2 năm 3 tranh nhau xách hành lý, xin phương thức liên lạc của nàng.
Vì vậy, nàng cho rằng.
Nam sinh đẹp trai chia nước này, để thể hiện sự ga lăng hoặc lấy lòng mình, chắc chắn sẽ trực tiếp đưa chai nước đầu tiên cho nàng.
Nào ngờ đâu.
Lúc này, Từ Mục Ca hoàn toàn không có tâm trạng để ý đến nàng.
Bởi vì ngay lúc đó, trong đầu Từ Mục Ca đột nhiên vang lên một giọng nói máy móc khô khan.
"Ting, hệ thống đang khóa lại...."
"Hệ thống khóa lại hoàn tất."
"Xin chào kí chủ."
Cái gì? Hệ thống??
Ta bị say nắng nên xuất hiện ảo giác à?
Từ Mục Ca quay đầu nhìn xung quanh, cũng không có ai nói chuyện.
"Kí chủ đừng hoảng hốt, ngươi không có ảo giác đâu, ngươi thật sự đã kết nối với bàn tay vàng thường thấy trong tiểu thuyết là hệ thống, chỉ cần suy nghĩ trong lòng là có thể nói chuyện với ta."
Chuyện này......
Sau khi bình tĩnh lại, Từ Mục Ca thử giao tiếp với hệ thống một hồi, cuối cùng cũng hiểu được đôi chút về nó.
Tên đầy đủ của hệ thống là "Hệ thống lên trời xuống đất thiên địa vô cực đạo pháp vô thường hữu cầu tất ứng."
Một đống chữ dài dòng hoa mỹ.
Gọi tắt là "Hệ thống kéo cừu hận."
Còn về tác dụng của nó, nói đơn giản là.
Từ Mục Ca có thể thông qua lời nói việc làm của mình để kéo cừu hận, khiến người khác sinh ra cảm xúc tiêu cực với hắn, như vậy hắn có thể nhận được một số điểm nhất định.
Mỗi người mỗi giờ có thể cung cấp cho hắn số điểm tích lũy từ 1-1000.
Có thể dùng điểm tích lũy để quay thưởng trong hệ thống.
Phần thưởng từ công nghệ tương lai đến đặc sản dị giới, từ kỹ năng tiêu hao đến đồng hồ hàng hiệu, xe sang đều có đủ cả.
Chỉ cần hắn không nghĩ ra, không có gì là hắn không quay trúng.
Quay thưởng có ba cấp bậc, một là quay thưởng thường, một vạn điểm tích lũy là có thể quay một lần, phần lớn đồ quay trúng đều tương đối bình thường.
Còn có quay thưởng cao cấp, mười vạn điểm tích lũy một lần, phần lớn đồ quay trúng đều là hàng cao cấp.
Cuối cùng là quay thưởng siêu cấp, một trăm vạn điểm tích lũy một lần, phần thưởng quay trúng phần lớn đều là những thứ tốt độc nhất vô nhị.
Từ Mục Ca lướt qua phần thưởng của ba vòng quay, nhìn đến chảy nước miếng.
Đặc biệt là quay thưởng cao cấp và quay thưởng siêu cấp, những thứ có thể quay trúng quả thực là thứ mà ai cũng mơ ước.
Lúc đầu nghe nói phải kéo cừu hận chọc tức người khác mới có thể nhận được điểm tích lũy, Từ Mục Ca còn hơi phản cảm.
Dù sao chuyện kéo cừu hận này làm không tốt sẽ bị người ta đánh.
Nhưng sau khi xem phần thưởng.
Phải nói là, Từ Mục Ca động lòng.
"Làm! Về sau có tiền thuê ba năm chục vệ sĩ theo sát, xem ai dám động vào ta!!"
Tất cả chỉ diễn ra trong vài giây.
Từ Mục Ca hoàn hồn, cầm chai nước đi tới.
Chử Duyệt thậm chí đã giơ tay ra.
Thế mà Từ Mục Ca lại đưa chai nước đầu tiên cho nữ sinh bên cạnh nàng.
Nữ sinh này cũng hơi bất ngờ, tưởng rằng Từ Mục Ca sẽ đưa cho Chử Duyệt trước, nàng nhận lấy nước vội vàng cảm ơn.
"Cảm ơn."
"Không có gì."
Chử Duyệt vẫn giữ nguyên tư thế giơ tay, vẻ mặt ngơ ngác, rất xấu hổ.
Nàng không ngờ, Từ Mục Ca lại hoàn toàn không có ý đưa cho nàng trước.
Điều này khiến lòng tự ái của nàng bị tổn thương.
Ngay sau đó.
Trong lòng nàng bèn dán cho Từ Mục Ca cái mác thẳng nam.
Rất nhiều bạn học xung quanh đều đang nhìn.
Trong đó có một bạn cùng phòng của Từ Mục Ca vậy mà còn giơ điện thoại lên quay phim, vốn định quay cảnh chia nước, không ngờ lại quay được cảnh này.
"Móa! Thằng nhóc này ngốc thật đấy! Vậy mà không đưa nước cho Chử Duyệt trước để lấy lòng?"
"Cơ hội tốt như vậy mà nó cũng bỏ lỡ! Chắc chắn ế vợ!"
"Là tấm gương cho chúng ta!"
Lúc này, trong đầu Từ Mục Ca vang lên âm thanh nhắc nhở.
+101 điểm tích lũy
Quả nhiên là được!
Vốn dĩ Từ Mục Ca chỉ định thử xem sao, không ngờ thật sự kiếm được điểm tích lũy.
Điều này khiến hắn nảy ra một ý tưởng táo bạo.
Từ Mục Ca lại lấy một chai, đi vòng qua Chử Duyệt, đưa cho nữ sinh bên cạnh nàng.
+233 điểm tích lũy
Chử Duyệt tức giận vô cùng.
Khốn kiếp!! Vậy mà vẫn chưa đưa cho ta!! Hắn bị mù à!!
Từ Mục Ca cứ như quên mất nàng, chia hết chai này đến chai khác, chỉ còn lại chai cuối cùng.
Từ Mục Ca cầm chai nước duy nhất còn lại, đi đến trước mặt Chử Duyệt, vặn nắp chai.
Chử Duyệt đang thất vọng tức giận bỗng nhiên tỉnh ngộ.
"Hì hì, thì ra là vậy, đúng là sáo lộ, cũng mới mẻ đấy."
Lúc này, các bạn học xung quanh cũng hiểu ra.
Thì ra Từ Mục Ca đang chờ đến lúc này!!
"Là chúng ta quá ngây thơ, hắn ta làm vậy là để hoa khôi nhớ đến mình, nước đi này của hắn ở tận tầng khí quyển!"
"Đây là cao thủ!"
"Học được, học được."
Ngay lúc Chử Duyệt đắc ý đưa tay ra định nhận lấy chai nước.
Từ Mục Ca đột nhiên thu tay về, uống ừng ực mấy ngụm.
"Ngươi sẽ không thật sự cho rằng ta muốn đưa cho ngươi chứ? Không thể nào không thể nào."
Chử Duyệt: "???"
+666 điểm tích lũy
Đăng bởi | Syaoranxz |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 2 |