Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

tác giả lười không mún ghi tên :)

Tiểu thuyết gốc · 1728 chữ

Suy nghĩ mông lung, Hàn Lịch thiếp đi lúc nào không hay. Hôm sau khi cô thức dậy đã là lúc 6h sáng cũng là ngày an táng cho bố cô. Sau khi vệ sinh cá nhân, cô thay bộ váy đen tuyền dài tay. Lúc ra khỏi phòng cô có gặp qua ba vị hôn phu kia... Nhưng bây giờ, cô còn đâu tâm trạng mà trưng cái bộ mặt lấy lòng để chào hỏi họ nữa chứ, cho nên cô cứ vậy mà đi thẳng qua như chẳng nhìn thấy. Còn bọn họ khi thấy cô có biểu hiện khác mọi khi liền bất ngờ, " Chẳng phải năm cô ta 8 tuổi, mẹ cô ta mất nhưng vẫn chào hỏi chúng ta bình thường hay sao?! ", " Chẳng lẽ ấm đầu rồi?! ". Hai người một trong số họ lẩm bẩm. Ba người tiến xuống bếp ăn sáng. Vậy mà trong bữa cơm lại chẳng thấy mặt Hàn Lịch đâu. ngoại trừ Lý Yên và Lý Na Na vẫn ung dung ăn sáng ra, 3 người vẫn cứ thấp thỏm không yên, thỉnh thoảng lại nhìn ra cửa sổ tìm kiếm bóng dáng Hàn Lịch.

Mà Hàn Lịch lúc này lặng lẽ đi tới quan tài của bố cô, khẽ đặt một bông hoa cúc xuống. Thấy người đàn ông trung niên nằm bên trong vẫn giữ nguyên bộ mặt nghiêm túc thường ngày, cô bật khóc. " Bố à, Lịch Nhi xin lỗi bố! Con biết bản thân con đã không tốt đối với bố khi bố còn sống, con thật sự xin lỗi, biết rằng đã quá muộn, cho nên, con cũng sắp tới với bố mẹ rồi. Bố mẹ chờ con nhé! Bố... bố ơi...con...con... " Như muốn nói thêm gì nhưng cổ họng cô nghẹn lại, điều cuối cùng cũng chỉ có thể nghĩ thầm mà thôi.

Một giọt nước mắt lặng lẽ rơi xuống má của Hàn Luân nhưng lại chẳng ai biết. Sau đó, Hàn Lịch cứ ngồi mãi trước quan tài của Hàn Luân. Thẫn thờ nhìn về phía bố mình. Cô cứ ngồi mãi ở đấy đến khi mọi người tới. Lý Na Na lúc này như đổ thêm dầu vào lửa, " Mọi người đừng hiểu lầm, chị Lịch không cố ý vào phòng bố để tráo thuốc đâu~ ". Xung quanh nghe lời nói "bênh vực" đến từ Lý Na Na liền buông những lời nhục mạ cùng chỉ trích thậm tệ dồn về phía Hàn Lịch. Hành động không chỉ dừng lại ở đó mà họ còn dùng những hòn sỏi gần đó ném về phía Hàn Lịch, máu chảy thấm vào lớp váy đen nhưng lại không ai hay biết.

Ngồi dưới nền cỏ đọng những hạt sương sớm lạnh lẽo, Hàn Lịch cảm nhận được cơn đau buốt truyền từ da thịt nhưng cô lại không nói gì, cứ ngồi mãi ở đó. Vậy cứ xem như đây là hình phạt cho bản thân cô đi, nhưng như vậy vẫn chưa đủ, chỉ cần nghĩ tới trưa nay cô sẽ chết, sẽ đi cùng bố mẹ cô là Hàn Lịch đã bỏ được phần nào gánh nặng.Đang chìm trong dòng suy nghĩ, Hàn Lịch bất chợt bị một lực mạnh kéo về hướng chiếc Bentlay xám ở bên đường. Nhìn người con trai đang nắm chắc cổ tay mình, Cố Minh Hạo à... Hàn Lịch nở nụ cười khổ. Lúc cần nhất thì lại chẳng thấy đâu, nhưng chỉ khi không cần lại cứ tới.

Chẳng phải họ vẫn đối cô bộ mặt lạnh nhạt, nói những lời lẽ thô thiển hướng về cô hay sao? Hiện tại, cô đã nghĩ kĩ, sớm chẳng còn cảm giác gì với họ nữa. Cho nên, cứ kệ!!!

Hàn Lịch khéo léo rút tay của mình ra khỏi tay Cố Minh Hạo. Mà Cố Minh Hạo bên này cảm giác được cánh tay trống rỗng, bước đi dần chậm. Không đợi Cố Minh Hạo nói, Hàn Lịch bắt chuyện trước, " Tôi có thể tự đi được, không cần đụng chạm! ", sau đó liền thong thả bước qua Cố Minh Hạo. Còn đang đứng hình với câu này của Hàn Lịch, Cố Minh Hạo bị bỏ lại đằng sau. Nhanh chóng lấy lại phong thái, Cố Minh Hạo bước nhanh hơn thường, cố gắng bắt kịp Hàn Lịch. Hai người sau khi vào xe cũng không có ai nói gì thêm, Hàn Lịch như có điều suy nghĩ, nhìn đồng hồ, liền nói, " Tôi sắp chết rồi, thời gian sống cũng chỉ còn 1 tiếng cuối! ".

Mọi người sau khi nghe câu này của Hàn Lịch cũng nửa tin nửa ngờ, nhưng đáy mắt vẫn có thập phần sửng sốt. Chiêu Giang hỏi " Chẳng lẽ cô biết mình sắp chết nhưng lại không đi khám ư, thật khó tin? ", Trịnh Hải Đằng trưng ra bộ mặt " Tôi cũng nghĩ vậy! " cho cô xem, riêng Cố Minh Hạo im lặng. Hàn Lịch sớm đã biết sẽ chẳng có ai thèm tin cô, bởi trước đây cô đã dùng đủ thứ chiêu trò do Lý Na Na đưa ra để lấy hảo cảm của họ nên chẳng có gì lạ khi mọi người không ai tin cô, nhưng Hàn Lịch vẫn quyết định đưa ra lời thanh minh cuối cùng cho bản thân trước khi chết, "

Này, suy nghĩ một cách nghiêm túc đi, những trò mà trước đây tôi dùng để lấy lòng các anh, có trò nào liên quan tới tính mạng của tôi chưa? Làm người phải sáng suốt lên chứ!? Hơn nữa, tôi sắp chết vì trúng độc, mà loại độc này sớm đã bắt đầu phát tán khắp cơ thể, độc ăn vào tới xương rồi. Tôi đi khám để cho bác sĩ biết tôi sắp chết mà thương hại à? Đừng ngại tin lời tôi một lần. Ừm... còn gì nữa nhỉ?...À, phiền đưa tôi về Đế Vương Thự, cảm ơn! " - Đế Vương là dinh thự lớn nhất Nam Hạ, dành cho đại gia tộc của Chủ Tịch Nước, có thể nói đây là nhà của Hàn Lịch.

Mọi người trên xe sớm đã ôm hoang mang trong bụng rồi. Đế Vương Thự...

Hàn Lịch mặc đại một chiếc sơ mi lụa màu đen, ngồi ở góc tối trong phòng, trên tay cầm một điếu vape bạc hà, khuôn mặt không hiểu nhìn về phía 3 tên điên đang ngồi trên chiếc giường lớn, " Mấy người lại làm sao? ". Không biết có phải trùng hợp hay không, họ đồng thanh " À.... Chúng tôi chỉ muốn xem cô chết kiểu gì thôi, cứ coi như tụi này không có ở đây đi! Ừm...còn nữa, cô đừng có hút thuốc được không? ", cô khuôn mặt có chút tùy tiện " Vì sao vậy? Đây là phòng của tôi và tôi có thể làm điều mình muốn? ", bọn họ chính là không cam tâm tình nguyện, vẻ mặt khó chịu nhìn về phía cô. Hàn Lịch ngồi dưới sàn đá thạch anh Taicera, ngắm nhìn điếu thuốc trên tay, cô thầm nghĩ " Đây có lẽ là lần cuối hút vape... " rồi cười khổ.

Đột nhiên dưới họng tràn lên một chất lỏng đỏ tươi, Hàn Lịch khó chịu lững thững đứng dậy, không kìm chế nổi lập tức từ miệng, chất lỏng ấm chảy ra sàn đá thạch anh. Sau khi cô ho ra máu, khuôn mặt khó chịu, như đã biết trước, cô lại thong thả hút thuốc. Lưu Âm Duật gào lên " Đây là lúc nào rồi mà cô còn hút thuốc được nữa hả? ", hành động này khiến Hàn Lịch thực sự khó chịu, " Này, đây vốn là chuyện của tôi, đừng có xen vào, không phải muốn xem tôi chết thế nào à, vậy mau ngoan ngoãn lên giường ngồi đi!!!".

Hàn Lịch đột nhiên thấy nóng ran, liền cởi mọt nút áo, thế nào lại vào mắt 3 tên đỉa đực đứng đằng kia. Cố Minh Hạo ngượng ngùng ho khan, Trịnh Hải Đằng lắp bắp " Này...này ...cô tính làm... làm gì thế? ".Chiêu Giang lén úp mặt vào tường. Biểu hiện của đám này khiến cô không khỏi kinh ngạc "Gì thế? Tôi chỉ là thấy nóng quá thôi!". Nghe xong, 3 người thở phào, thầm nghĩ " Dù sao cũng mới 24 tuổi, vẫn chưa muốn có con a~~~ "

Quay lại tình trạng của Hàn Lịch, khắp cơ thể cô đều nóng như lửa thiêu. Nóng tới toát mồ hôi, môi hồng nay đã trắng bệch không còn chút huyết sắc. Tiếp theo, một ngụm máu tươi bị phun ra ngoài. Mỗi giây mỗi phút, tình trạng chuyển biến dần xấu. Hàn Lịch bất lực nằm dưới sàn, khuôn mặt đỏ hồng vì đau đớn. Cô lại phun một ngụm máu, nhưng lại không còn là máu tươi, nó có màu đỏ thẫm, tiếp tục thêm một ngụm, máu dần chuyển thành màu đen. Một lúc sau, Hàn Lịch mắt nhắm nghiền đi, tay chân run rẩy, miệng lẩm bẩm "Lịch Nhi xin lỗi, Lịch Nhi hối hận rồi!!!" 3 người kia lại chỉ có thể trơ mắt nhìn cô cứ phun máu ra "Mới nãy... mới nãy còn tốt mà...?!", chỉ có thể xin cô đừng đi, chỉ có thể ôm cô mà khóc. 5 phút sau đó, Hàn Lịch bất động, mọi người đã cố gắng làm cho cô tỉnh lại, nhưng cô đi rồi. Không thể cứu vãn được nữa... Hôm đó, bầu trời bỗng đen kịt. Sau đám tang của cô, cả 3 người họ ai cũng nằm mơ một giấc mơ kì lạ, trong mơ, Hàn Lịch lạnh mặt quay đi, lại không có nhìn lại lấy một cái. Giấc mơ lặp lại nhiều lần khiến họ sợ hãi, ngủ không đủ giấc.

Nguồn://nhomtruyentu.blogspot.com// mình đăng bên này trước rồi mới đnăg bên truyện yy ai có nhu cầu xem trước có thể qua xem

Lưu ý bọn mình sẽ ko chắc phần chính tả mong mọi nguòi bỏ qua!

Bộ truyện mình hoàn toàn ko hề reup hay ăn cắp bản quyền mọi thứ đều dc tác giả cho phép và đồng ý mới tiến hành xin cam mơn!

Bạn đang đọc Trùng sinh chi cảnh sáng tác bởi moon_tea
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi moon_tea
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.