Thói Quen Xã Giao
Mà điều kiện trở thành hội viên cấp sao, một là ảnh chụp chân thật được đăng lên, một là chứng nhận chân thật của số điện thoại di động.
Nói cách khác, cô gái mỉm cười và chị búp bê đều đã được chứng thực, đương nhiên, chị búp bê có nhiều bạn thân hơn 68 người, dọa chết người.
"Ai..."
Trong đầu Giang Siêu thủy chung hiện lên bộ dáng cô gái mỉm cười, chính mình đã để lại lời cho nàng, hi vọng nàng có thể trả lời.
...
Ngày thứ hai.
Giang Siêu và tiểu đồng bọn lần nữa đi vào quán net.
Tiểu đồng bọn hấp tấp mở QQ ra, tiếp tục tiến độ học tập của mình, Giang Siêu lại không có tâm tư xem tin tức, trực tiếp sờ soạng câu lạc bộ bạn bè.
Khi cậu nhìn thấy [Tin tức] chớp động, trong lòng không khỏi vui vẻ.
Nữ hài mỉm cười trả lời!
"Xin chào, tôi rất thích phong cách chụp ảnh của cậu, hy vọng có thể hiểu thêm về cậu."
Trả lời: "Cảm ơn, cũng hy vọng hiểu thêm về cậu."
Giang Siêu sắp xếp lại ngôn ngữ, cố gắng nói nhã nhặn: "Tôi học đại học ở thủ đô, rất thích phim, có cơ hội cùng đi xem Trân Châu Cảng đi."
Cậugửi xong liền muốn tránh, ai ngờ đối phương lại online, rất nhanh trả lời: "Vậy chắc không có cơ hội rồi, Trân Châu Cảng tôi vừa xem xong."
"A? Vậy thì thật là đáng tiếc."
"Ừm, hôm qua ta đi xem một mình, có chút cô đơn."
":("
":( Là ý gì? "
"Cậu nghiêng đầu qua, có phải giống một khuôn mặt không vui không?"
"..."
Giang Siêu nghiêng đầu sang bên trái, a, thật đúng là, trả lời: "Lần đầu tiên tôi gặp cái này, thật hay, cậu nhất định là một cô gái nội tâm phong phú lại thú vị."
"Cảm ơn đã khen, tôi cũng hy vọng có thể tìm một bằng hữu nội tâm phong phú lại thú vị, có thể để cho tôi mỗi ngày đều :)"
Lần này Giang Siêu không cần dạy, đầu lại nghiêng một cái, đó là một khuôn mặt tươi cười.
"Được rồi, tôi phải đi ăn cơm, sau này lại nói tiếp."
"Ừm, 886."
Giang Siêu gõ chữ xong rồi nhìn chăm chăm màn hình một lúc lâu. Nội tâm có một cảm giác ngọt ngào bao quanh, một cảm giác mà ngay cả chính bản thân cũng không nhận ra được đang từ từ nảy nở trong lòng.
A! Nàng ấy nhất định là một cô gái ngoan!
Cậu lại nhìn bạn thân của đối phương, vẫn là 0, trong lòng lại không hiểu sao lại an toàn một chút. Vốn muốn đi, dừng một chút, chạy đến [Ước hẹn cùng thành] nhìn xem.
Sau đó giật nảy mình!
Ngày hôm qua lúc cậu đến, còn chỉ vẹn vẹn có mười mấy hai mươi tin tức, lúc này tới, một trang, hai trang, ba trang... Vậy mà đều đầy!
"Sinh viên đại học vừa tới kinh thành, muốn đi xem cảnh điểm nơi này, tìm kiếm bạn bè cùng nhau du lịch, giới tính không giới hạn, chi phí chia đều."
"Ma Đô Nhân Dân Tộc, thích uống cà phê, tìm kiếm bạn nữ hứng thú hợp nhau."
"Dương Thành, đơn vị phát hai vé xem phim, một mình một người, tìm kiếm người hữu duyên cùng đi xem, hoặc là có thể chuyển nhượng."
"Kinh thành, Nhất Dạ Tình, chỉ một đêm, tuyệt không dây dưa."
Còn có khi Lý Ngang phát:
"Cảm giác hôm nay người thật nhiều! Ta là xem quảng cáo nên vào đây, cảm thấy rất thú vị nên đăng ký."
"Tôi là bạn bè đề cử, trước kia chưa từng thấy thứ này, trên mạng còn có thể làm câu lạc bộ kết bạn."
"Xin hỏi đặt thế nào? Tôi dùng số điện thoại di động của mẹ tôi để đăng ký, tối qua có một người đàn ông gọi điện thoại cho cô ấy, vừa đi lên đã nói thuê phòng, mặt bố tôi tái mét, bây giờ tôi không dám về nhà!"
"Có một số người thật sự không có tố chất, đây là câu lạc bộ giao hữu tin nhắn! Tôi thì còn tốt, hôm nay nhận được mấy tin nhắn, đều rất lễ phép."
"Sao ngay cả diễn đàn cũng không có, đề nghị làm chủ diễn đàn, như vậy có chỗ tưới nước."
Mà trong rất nhiều tin tức, một tin nóng nhất:
"Người sáng mắt không nói chuyện mờ ám, tôi đại diện mọi người hỏi một câu: Ai hẹn được chị búp bê? Sảng khoái không?"
Diêu Tiểu Ba đâu thể cam tâm với việc website ế ẩm. Sau vài ngày gọi điện thoại bàn bạc, cậu lao vào công việc như thiêu thân.
Website số 12 chính thức ra mắt. Tối nào Diêu Tiểu Ba cũng cặm cụi đăng quảng cáo lên các diễn đàn lớn, phòng chat đông người. Bị đá khỏi phòng này, cậu ta lại lủi thủi mò sang phòng khác, kiên trì bất khuất.
Cậu ta hồi hộp theo dõi số liệu. Ngày đầu tiên có 669 lượt truy cập. Con số khiêm tốn khiến Diêu Tiểu Ba thấp thỏm bất an, lo sợ chẳng ai chịu móc hầu bao.
Sự thật phũ phàng như tát một gáo nước lạnh vào mặt. Bảng thống kê của Tom và mạng Internet cho thấy, chỉ vỏn vẹn hai người đăng ký sử dụng dịch vụ, thu về 51 tệ.
Diêu Tiểu Ba thầm rủa thầm. Các tác giả mạng khác, hễ thấy lượt xem chạm mốc 10 vạn là y như rằng mở bán vip ngay. Còn cậu ta, sau bao nhiêu công sức, kết quả lại thảm hại đến mức không dám ngẩng mặt nhìn thẳng.
Nhân viên phụ trách liên minh cố gắng nhắn tin an ủi, bảo chuyện khởi đầu nan là lẽ thường, cứ từ từ rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi.
Đăng bởi | T-Rng |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 62 |