Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại dự ngôn

Phiên bản Dịch · 2196 chữ

Cư dân ở cứ điểm Hi Nhĩ Đốn mỗi ngày đều thảo luận chủ đề có liên quan đến Núi lửa An Phất Lợi Đặc, ngay cả việc Ám Hồng Chi Kim cũng là từ Núi lửa An Phất Lợi Đặc mà ra.

Nhiếp Ngôn hơi nghi ngờ, vừa nãy hắn có để ý, Tạp Luân Tư chỉ là một NPC level 20, làm sao đi qua một đống map nguy hiểm như vậy để đến Núi lửa An Phất Lợi Đặc lấy Ám Hồng Chi Kim? Đây là một câu đố mà không ai giải được.

Tạp Luân Tư mặc dù chỉ là một đứa nhỏ nhưng ánh mắt nó lại toát lên nét tinh ranh.

Núi lửa An Phất Lợi Đặc, Nhiếp Ngôn lầm bầm liên tục cái tên này, rốt cuộc hắn đã bỏ sót điểm nào?

Lúc này suy nghĩ của Nhiếp Ngôn vô cùng hỗn loạn, hắn hình như cảm giác được mình đã bỏ sót gì đó, nhưng nghĩ mãi cũng không ra.

Nhiếp Ngôn gắng nhớ lại hết tất cả tin tức có liên quan đến cứ điểm Hi Nhĩ Đốn. Cứ điểm Hi Nhĩ Đốn sau khi bị ma vật bao vây, nhân khẩu giảm mạnh, thì mỗi lần người chơi tiến vào cứ điểm sẽ nhận được một thông báo hệ thống nói các người chơi phải tham gia cuộc chiến bảo vệ cứ điểm Hi Nhĩ Đốn…

“Dung nham núi lửa phun ra từ mặt đất, đó là điềm báo kiếp nạn đã đến, vô số ma vật sẽ tập trung về cứ điểm Hi Nhĩ Đốn, biến thành thị to lớn này thành phế tích hoang vu. Các dũng sĩ, hãy dùng sức mạnh của các ngươi tiêu diệt ma vật, gầy dựng ai thành trì anh hùng này, nguyên cho linh hồn những người đã chết được yên nghỉ, nguyện ý chí Bất Hủ trường tồn…”

Dung nham phun trào, kiếp nạn đến, đúng, chính là kiếp nạn!

Nghĩ tới đây, bỗng Nhiếp Ngôn hiểu ra mọi việc. Hắn mừng như điên, sau khi liên kết xâu chuỗi mọi việc lại, tất cả đều rõ ràng.

‘Dung nham núi lửa phun từ đất lên’ chính là nói về Núi lửa An Phất Lợi Đặc. Theo lịch sử game, lúc đầu Núi lửa An Phất Lợi Đặc đang yên lặng đột nhiên thức tỉnh, một lượng dung nham khổng lồ phun từ dưới đất lên. Vì né tránh dung nham mà vô số ma vật dưới đất chạy ra khỏi hang động đang sống, tiến lên mặt đất. Sau đó bọn chúng ra sức tấn công về phía cứ điểm Hi Nhĩ Đốn, so với lần đó, lần này ma vật còn công kích mạnh hơn, vây thành 5, 6 ngày làm cứ điểm Hi Nhĩ Đốn tổn thất trầm trọng. Hơn nữa viện binh từ các thành thị lớn khác lại đến chậm khiến cứ điểm Hi Nhĩ Đốn xém chút nữa đã thất thủ.

Núi lửa An Phất Lợi Đặc Sơn thức tỉnh chính là dấu hiệu kiếp nạn bắt đầu!

Nếu có thể tiên đoán ra kiếp nạn này, để người chơi ở cứ điểm Hi Nhĩ Đốn chuẩn bị sẵn thì có thể tránh được rất nhiều tổn thất.

Nhiếp Ngôn là một Đại học giả, trong lịch sử của Cách Lâm Lan và Tát Đặc Ân, Đại học giả là một người có kiến thức uyên bác, bọn họ nhận được sự sủng ái ủa thần, có vài năng lực đặc thù mà người thường không tưởng được, bọn họ chính là tồn tại cao thượng. Trên Đại học giả chính là Đại tiên tri, hắn là một Đại học giả, chỉ cần hắn tiên đoán thành công vài sự kiện lịch sử của đế quốc Cách Lâm Lan hoặc Tát Đặc Ân, tránh cho hai đế quốc gặp phải tổn thất thì sẽ được tăng lên thành Đại tiên tri.

Địa vị của Đại tiên tri càng cao hơn Đại học giả, ở Thần miếu đế quốc Tát Đặc Ân và Thánh đường đế quốc Cách Lâm Lan, Đại tiên tri có quyền hạn cực cao, gần như ngang hàng với quan chấp chính.

Nếu hắn tiến cấp thành Đại tiên tri thì bất kể nơi nào trong hai đế quốc hắn cũng có thể đi ngang!

Nhiếp Ngôn đã có danh hiệu Đại học giả, chỉ cần tiên đoán thành công mấy lần là có thể lên Đại tiên tri rồi!

Lần này, hắn có thể tiên đoán ma vật bao vây cứ điểm Hi Nhĩ Đốn!

Cái này cũng không phải tiên đoán gì, Nhiếp Ngôn đã sớm biết tiến trình lịch sử của game, chỉ cần hắn thông báo cho lãnh đạo của cứ điểm Hi Nhĩ Đốn là được rồi!

Lần tiên đoán này chắc chắn chính xác!

Nhiếp Ngôn tìm trong bảng kỹ năng của mình ra kỹ năng Đại Dự Ngôn Thuật, chuẩn bị tìm nơi hẻo lánh thi triển.

Hắn muốn dùng Đại Dự Ngôn Thuật để xác minh suy đoán của mình!

Một luồng sáng nhẹ nhàng hiện lên trừ lòng bàn tay hắn, càng ngày càng chói mắt.

Một đạo thần quang từ trên trời giáng xuống, lúc thần quan xuyên qua thiên địa, Nhiếp Ngôn đứng giữa cột sáng, nghe thấy một âm thanh của hệ thống.

Thần thánh phán rằng: ngọn lửa mãnh liệt, sau đó năm ngày tai nạn sẽ phủ xuống.

Thần quang biến mất, một đạo thần quang này khiến toàn bộ dân cư ở cứ điểm Hi Nhĩ Đốn kinh động, rối rít bàn tán.

(Sói: chỗ này tác giả nhầm thành thành Tạp La Nhĩ, mình tự sửa lại.)

Sau khi Nhiếp Ngôn nhận được thần thánh phán xét liền rời đi, biến mất trong hẻm nhỏ.

Câu phán xét đó có chút không rõ ràng, nếu bình thường thì hắn cũng đọc không hiểu. Nhưng lúc này, câu phán xét đó không nghi ngờ gì đã xác minh suy đoán trong lòng nhiếp ngôn, khoảng cách đến lúc ma vật bao vây thành chỉ còn 5 ngày!

Nhiếp Ngôn muốn nói tiên đoán của hắn cho quan chấp chính của cứ điểm Hi Nhĩ Đốn nghe!

Quan chấp chính của cứ điểm Hi Nhĩ Đốn chính là một Cao cấp đốc quân, bình thường không xuất hiện, chỉ có dùng phương pháp đặc thù mới tìm ra. Nhiếp Ngôn suy nghĩ một chút, có lẽ hắn có thể thông qua Cao cấp đốc quân Bố Lôi Khắc Tư Bì Nhĩ để tìm quan chấp chính của cứ điểm Hi Nhĩ Đốn.

Làm một Đại học giả, lời nó của Nhiếp Ngôn vẫn có chút uy quyền. Chỉ cần quan chấp chính cứ điểm Hi Nhĩ Đốn tin lời hắn thì đây tính là một lần tiên đoán thành công!

Nghĩ tới đây, Nhiếp Ngôn liền động lòng.

Rất nhanh, Nhiếp Ngôn đã đến quân doanh phái nam của cứ điểm Hi Nhĩ Đốn. Chỗ này tường cao bốn phía, võng lều san sát, phía ngoài đường cái còn có một kiến trúc màu trắng thật lớn, đó là một y quán.

Nhiếp Ngôn đi vào kiến trúc này, bên trong có rất nhiều gian phòng, trong mỗi phòng đều có một lượng lớn người bị thương và Y sư. Nhiếp Ngôn kiểm tra từng phòng, rốt cuộc cũng tìm được một gương mặt quen thuộc, Y sư Bố Lai Văn Tư, cũng chính là lão giả thả câu ở Hồ Đa!

Lão đang dùng Băng Vãi băng bó cho người khác, sau khi thấy Nhiếp Ngôn liền kinh ngạc, đi tới nói: – Ác ma liệp sát giả tôn kính, Đại học giả, Đại đạo tặc Niết Viêm tiên sinh, chào mừng ngài trở lại.

Lần đầu tiên Y sư Bố Lai Văn gặp Nhiếp Ngôn, hắn không có bất cứ danh hiệu nào, vẫn chỉ là một người thường, level lại thấp. Mà lúc này, Nhiếp Ngôn có ba danh hiệu tượng trưng cho thân phận, thành tựu của hắn đủ khiến cho Bố Lai Văn giật mình. Lúc này địa vị của Nhiếp Ngôn đã hơn hẳn lão khiến lão không đám có chút vô lễ.

“Bố Lai Văn tiên sinh, ngài vẫn khỏe chứ, gặp lại ngài thật cao hứng.”

Nhiếp Ngôn cũng mỉm cười chào hỏi. Bây giờ tình huống có chút khác với lần đầu gặp nhau, hắn không cần cung kính như trước.

Bố Lai Văn hỏi: “Không biết ngài tìm ta có chuyện gì?”

Nhiếp Ngôn hỏi: “Bố Lai Văn tiên sinh, ta chỉ muốn hỏi thăm ngài chút chuyện. Xin hỏi ở cứ điểm Hi Nhĩ Đốn có nơi nào bán da lông thú và bản vẽ may mặc không? Ta muốn mua một ít da lông thú và bản vẽ may mặc cao cấp.”

Bố Lai Văn là một Y sư, nhưng dù sao lão cũng là dân bản xứ ở đây, sẽ biết vài cửa hàng bí ẩn.

Bố Lai Văn trầm tư trong chốc lát, nói: “Cứ điểm Hi Nhĩ Đốn có hơn 50 cửa hàng chuyên bán da lông, trong đó có 3 chỗ bán vật phẩm cao cấp nhất, về phần da lông hi hữu và bản vẽ may mặc cao cấp thì… Xin hỏi ngài muốn tìm cửa hàng da Y Cách Nội Tu Tư sao?”

Nhiếp Ngôn nhìn về phía Bố Lai Văn, hỏi lại: “Cửa hàng da Y Cách Hội Tu Tư?”

“Y Cách Nội Tu Tư là một lão già tính tình cổ quái, nhưng địa vị của hắn ở đây rất cao, rất nhiều Cao cấp đốc quân thích mang da lông bọn họ săn được bán cho lão. Nhưng cửa hàng của lão nằm ở chỗ rất vắng vẻ, người bình thường không kím được. Hơn nữa phải cần một dân bản địa tiến cử mới có thể đến đó mua trang bị.”

“Chính là hắn.”

Nhiếp Ngôn gật đầu, mặc dù hắn chưa từng tới cứ điểm Hi Nhĩ Đốn nhưng vẫn từng nghe một chút tin tức, người bán da lông là một lão đầu lùn, tính cách cổ quái.

“Y quán công việc bề bộn, ta không thể nào bỏ đi nên ta chỉ có thể đưa cho ngài một tấm bản đồ. Còn về phần tiến cử thì ta có thể giúp ngài, ta chính là dân bản xứ.”

Bố Lai Văn nói, hắn rất nhiệt tình với Nhiếp Ngôn, một phần vì Nhiếp Ngôn từng giúp hắn, một phần vì danh hiệu của Nhiếp Ngôn.

Bố Lai Văn mở ngăn kéo lấy giấy bút ra vẽ một tấm bản đồ cho Nhiếp Ngôn, sau đó lại viết một phong thư tiến cử: Y Cách Nội Tu Tư tiên sinh tôn kính, ta là Y sư Bối Lai Văn…

Nhiếp Ngôn nhìn bản đồ đơn giản mà Bố Lai Văn vẽ, không ngờ cửa tiệm đó lại nằm ở trong góc phía đông nam của cứ điểm Hi Nhĩ Đốn, đúng là nơi đó rất vắng vẻ, bình thường người chơi rất ít khi chui vào mấy góc đó. Mà dù bọn họ có tìm được đi nữa thì không có sự tiến cử của dân bản xứ, họ cũng không thể mua bán gì.

Có bản đồ, Nhiếp Ngôn liền có thể dễ dàng tìm cửa tiệm này.

“Cảm ơn ngươi, Bố Lai Văn tiên sinh.”

Y sư Bố Lai Văn hỏi: “Trợ giúp từng Mạo hiểm giả chính là chức trách của cư dân ở đây, xin hỏi ngài còn cần gì không?”

Nhiếp Ngôn khỏi: “Ta còn muốn hỏi một chuyện, đó là đầy tớ giao dịch thị trường ở đâu?”

“Đầy tớ giao dịch hèn hạ.”

Y sư Bố Lai Văn lộ ra vẻ mặt chán ghét, sau đó nhìn Nhiếp Ngôn, áy náy nói: “Thật xin lỗi Niết Viêm tiên sinh tôn kính, ta có chút kích động mà thôi.”

Nhiếp Ngôn gật đầu, nói: “Ta hiểu, nhưng từ lâu chúng ta cũng không có năng lực ngăn cản những thứ đáng ghê tởm đó. Ngài là một người nhân từ.”

Y sư Bố Lai Văn bùi ngùi thở dài, nói: “Ta thừa nhận ngài nói rất đúng, đầy tớ giao dịch thị trường ở phía Tây cứ điểm Hi Nhĩ Đốn. Ở đó có một tòa tháp Tử Quang, đầy tớ giao dịch thị trường đang ở bên cạnh.”

“Cảm ơn ngài đã nói cho ta biết những điều này.”

Nhiếp Ngôn nói, hắn đã lấy được hai tọa độ chính xác, hơn nữa còn lấy được thư tiến cử để mua bán ở cửa hàng Y Cách Nội Tu Tư.

“Không cần khách khí, nguyện thánh quang phù hộ ngài.”

Nhiếp Ngôn từ biệt Bố Lai Văn xong liền đi đến cửa tiệm Y Cách Nội Tu Tư, trước khi đến chỗ Cao cấp đốc quân Bố Lôi Khắc Tư, hắn muốn làm cho xong hai chuyện này. Như vậy sau khi nhận phần thưởng của nhiệm vụ ‘Đánh chết Vonh linh vu sư truyền kỳ’ ở chỗ Bố Lôi Khắc Tư xong, hắn có thể trở về thành Tạp La Nhĩ.

Bạn đang đọc Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ của Phát Tiêu Đích Oa Ngưu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tuanbui
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 362

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.