Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nô lệ

Phiên bản Dịch · 2044 chữ

Có rất nhiều loại nô lệ, bọn họ có trí thông minh thấp hoặc trung bình, cũng có vài năng lực thiên phú, có thể nhận sai khiến từ người khác. Nô lệ sản xuất thì có phạm vi hoạt động ở trong các thành phố lớn, còn nô lệ chiến tranh thì có thể đi đánh thuê cho người chơi.

Nhiếp Ngôn không cần nô lệ chiến tranh, vì nô lệ không giống như sinh vật triệu hồi, chết là chết luôn.

Hắn chuẩn bị thuê 3 tên nô lệ giúp quản lý mấy cửa tiệm trong thành, xử lý vài việc dùm mình.

Thị trường giao dịch nô lệ vô cùng bẩn thỉu, dựng một vài cái lều cũ, hai bên đường đặt mấy cái cũi lớn. Trong cũi là một đám NPC uể oải, già có trẻ có, ánh mắt chết lặng, có vài tên nô lệ cường tráng một chút thì bị trói bằng dây thừng.

Tên chủ nô thân thể cường tráng quơ quơ roi da, khó chịu với tên nô lệ nào liền quật roi, tiếng chửi bậy và tiếng la khóc vang lên không ngớt.

Nhiếp Ngôn có chút không thích ứng được cảnh này. Hắn suy nghĩ một hồi, thế giới ma pháp chính là tàn khốc như thế đấy, Tín Ngưỡng đã đem vài tình huống thực tế phô ra cho mọi người xem, trong hoàn cảnh vậy, ngươi không kiên định thì còn làm được gì nữa?

Đây chính là quy tắc mà Tín Ngưỡng đặt ra, ngươi phải tuân thủ!

Nhiếp Ngôn xem vài thông tin về nô lệ, phần lớn thiên phú với năng lực đều như cớt, chỉ có thể làm mấy chức vụ bình thường như quản gia này nọ. Vài tên cường tráng, thể trạng vạm vỡ thì có thiên phú chiến đấu không tệ, có thể giúp chủ nhân chiến đấu.

Nhiếp Ngôn không cần nô lệ chiến tranh, hắn cứ đi thẳng tới, quan sát mấy cái cũi hai bên nhằm chọn được nô lệ tốt. Hắn cần một người có thiên phú tốt, tốt nhất là có năng lực đặc thù, chứ năng lực bình thường thì không mua sướng hơn.

“Tiên sinh tôn kính, xin hỏi ngài muốn mua nô lệ phải không? Chỗ của ta là nơi bán nô lệ tốt nhất.”

Một tên chủ nô mập mạp đi ra, ánh mắt bị mỡ che chỉ còn một đường chỉ, lúc nói chuyện gương mặt nung núc làm người ta chán ghét.

Nhiếp Ngôn nhăn mặt, vừa chuẩn bị cự tuyệt thì thấy trong lòng có một thân ảnh quen thuộc, chính là đứa bé Tạp Luân Tư ban nãy.

Tạp Luân Tư đứng cùng 2 người bạn khác, đó là một cô bé nhỏ con nhưng bộ dạng vô cùng thanh tú, tuổi không sai biệt lắm với Tạp Luân Tư. Một người khác là nam, hơi lớn hơn Tạp Luân Tư, khoảng tầm 15, 16 tuổi, vóc người cường tráng, cơ bắp lộ ra ngoài, chắc là loại chiến đấu.

Tạp Luân Tư thấy Nhiếp Ngôn, mắt liền sáng lên, đi đến bên thành cũi.

Tạp Luân Tư cung kính nói: “Xin chào tôn sinh tôn kính.”

“Tại sao ngươi lại ở đây?” Nhiếp Ngôn có chút khó hiểu, ban nãy hắn đã cho nó 1000 kim tệ, theo đạo lý mà nói thì hẳn nó không lâm vào tình trạng này mới phải.

Tạp Luân Tư dùng ánh mắt thù hận nhìn tên chủ nô mập Bối Lý Khắc bên cạnh Nhiếp Ngôn, nói: “Tên Bối Lý Khắc hèn hạ, hắn đoạt tiền của ngài rồi nhốt ta vào đây.”

“Tiên sinh, đừng nên tin lời một tên nô lộ, hắn là một tên cướp giựt, lừa gạt.” Ánh mắt chủ nô Bối Khắc Lý hiện lên một tia hung tàn, đợi Nhiếp Ngôn đi thì thằng nhóc Tạp Luân Tư này thảm rồi.

Nhiếp Ngôn đại khái cũng hiểu được tình huống, tên chủ nô này ít nhất là Tinh anh level 80, Nhiếp Ngôn cũng không rãnh đi quản việc này.

“Tiên sinh tôn kính, mong ngài có thể cứu chúng ta ra, chúng ta nguyện ý làm nô lệ của ngài, có thể vì ngài làm mọi chuyện.” Tạp Luân Tư khẩn cầu, Nhiếp Ngôn chính là cọng rơm cứu mạng cuối cùng của nó.

Nhiếp Ngôn nhớ lại, dưới tình huống này mà mua một nô lệ thì độ trung thành sẽ rất cao, khoảng chừng hơn 90. Bình thường mua một nô lệ, độ trung thành chỉ chừng 70 mà thôi, nếu chủ nhân không tốt thì có thể còn xuất hiện tình huống làm phản. Xác suất nô lệ tạo phản tuy thấp nhưng vẫn có.

Nhiếp Ngôn xem thiên phú của Tạp Luân Tư một chút.

Né tránh: Tạp Luân Tư có năng lực né tránh kinh người, không lo bị quái vật gây thương tổn.

Chạy trốn: Tạp Luân Tư am hiểu chạy trốn, tốc độ chạy trốn là 528.

Sưu tầm: Tạp Luân Tư dễ tìm thấy vật phẩm bí ẩn và quáng mạch hơn người khác.

Nhiếp Ngôn lặng im một hồi, Tạp Luân Tư này có ba thiên phú lạ thường, vô cùng hiếm thấy. Tạp Luân Tư không phải loại NPC chuyên sống trong thành mà thường hay ra ngoài, thậm chí lăn lộn ở map cao cấp, nhưng hắn lại không có bao nhiêu năng lực chiến đấu, càng không am hiểu chiến đấu.

Nhiếp Ngôn nhìn hai người bạn của Tạp Luân Tư một chút. Cô bé gầy yếu kia tên là Đại Nhĩ Phỉ Ni Á, thiên phú là Tránh né, Hội họa và Thân hòa. Thân hòa là am hiểu phối hợp với các NPC khác, Hội họa là vẽ các loại bản đồ, bản vẽ…

Thấy thiên phú Hội họa, Nhiếp Ngôn liền khẽ động tâm. Nếu vậy Đại Nhĩ Phỉ Ni Á có thể phục chế bản vẽ, bản vẽ bình thường tầm vài tiếng là xong, còn bản vẽ cao cấp thì chắc phải đợi 1, 2 ngày. Như như mấy cái bản vẽ Băng sương Đầu thạch ky vậy, nếu có thể phục chế thì đối với Bộ Lạc Ngưu Nhân, cô mang một ý nghĩa rất quan trọng.

Thấy thiên phú của Đại Nhĩ Phỉ Ni Á, Nhiếp Ngôn liền hạ quyết tâm phải mua cho bằng được hai đứa nó!

Nhìn đứa còn lại, đứa nhỏ thân thể khá cường tráng gọi là Bá Nạp Địch Ân, mặc dù tuổi nhỏ những thân thể rất lớn, toàn thân ngăm đen như than cốc vậy.

Lúc đầu, Nhiếp Ngôn còn tưởng Bá Nạp Địch Ân là nô lệ chiến trang, sau khi xem tin tức hắn mới biết nó không ngờ cũng là một nghề nô lệ sản xuất, thiên phú là Tránh né, Chạy trốn và Đào bới.

Bá Nạp Địch Ân am hiểu Đào bới, nếu có thể tìm cho hắn một cái mỏ tốt, hắn liền có thể đào ra khoáng thạch.

Nhiếp Ngôn nhìn sang Bối Lý Khắc, hỏi: “Bối Lý Khắc tiên sinh, xin hỏi 3 tên nô lệ này giá bao nhiêu.”

Con ngươi Bối Lý Khắc đang đảo đảo thì Nhiếp Ngôn đã giành nói trước: “Bối Lý Khắc tiên sinh, ta hy vọng ngươi có thể đưa ra một giá tiền hợp lý. Ta nghĩ quan chấp chính đại nhân sẽ không cho phép một Ác ma liệp sát giả, Đại học giả chịu bất kỳ một sự lừa gạt nào ở cứ điểm Hi Nhĩ Đốn đâu.”

Bối Lý Khắc cười xấu hổ, nói: “Ác ma liệp sát giả tôn kính, Đại học giả tiên sinh, chỗ ta bán nô lệ tuyệt đối công bằng, ba tên này tổng cộng 120 kim tệ.” Tạp Luân Tư chỉ tay vào Bối Lý Khắc mắng, khuôn mặt vì tức giận mà đỏ lên: “Bối Lý Khắc hèn hạ, vừa rồi có người đến hỏi giá ngươi nói chỉ cần 60 kim tệ!”

Nhiếp Ngôn không muốn dây dưa với Bối Lý Khắc nữa, loại người này khiến người ta rất chán ghét. Hắn đưa 120 kim tệ cho Bối Lý Khắc, nói: “Đây là kim tệ, bọn họ thuộc về ta!”

Bối Lý Khắc thấy Nhiếp Ngôn sảng khoái trả tiền liền ảo não vì mình không đưa ra giá tiền cao hơn. Nhưng giao dịch đã xong rồi, hắn nhận 120 kim tệ, đi đến mở khóa cũi ra, nhìn lượt qua đám 3 người Tạp Luân Tư, nói: “Các ngươi có chủ nhân mới rồi, cút đi!”

Ba người trợn mắt nhìn hắn, hận không thể xông vào đánh hắn một trận nhưng bọn họ cũng hiểu một sự thật, đó là bọn họ căn bản không phải đối thủ của Bối Lý Khắc.

Nhiếp Ngôn nói với Tạp Luân Tư: “Chúng ta đi thôi.”

Nhiếp Ngôn đi ra ngoài chợ nô lệ, mua 3 nô lệ là đủ rồi. Hắn chợt phát hiện, độ trung thành của 3 nô lệ đều hơn 95. Độ trung thành của Tạp Luân Tư là cao nhất, 99 điểm, Đại Nhĩ Phỉ Ni Á là 96 còn Bá Nạp Địch Ân là 95, độ trung thành cao như vậy nói lên bình thường sẽ không xuất hiện tình huống làm phản.

Phải tìm cách dùng 3 nô lệ này thật tốt mới được, cô bé Đại Nhĩ Phỉ Ni Á phụ trách sao chép bản vẽ là được rồi, Tạp Luân Tư cùng Bá Nạp Địch Ân thì sưu tầm đào quáng bên ngoài, thỉnh thoảng làm chân chạy cho hắn đến các thành phố lớn khác là được. Bộ Lạc Ngưu Nhân xem như có thêm ba nghề nghiệp sản xuất đặc thù.

Sau khi đi ra khỏi chợ nô lệ, Nhiếp Ngôn luôn trầm tư. Nghề nghiệp sản suất của Bộ Lạc Ngưu nhân ngày càng đông, Tinh Không dược điếm phát triển không tệ, cho ra rất nhiều Cao cấp Dược tề sư, mà mấy nghề sản xuất khác của Bộ Lạc Ngưu Nhân cũng cũng nhanh chóng phát triển theo, số lượng nhân viên không ngừng tăng lên đến một trình độ kinh người. Bọn họ mỗi ngày đều làm một công việc khác nhau, bận rộn vô cùng.

Trên thực tế, các ngành sản xuất đều có liên hệ chặt chẽ với nhau, về sau, chế tạo một vật phẩm không phải chỉ cần một Dược tề sư, một Cơ giới sư hay là một Luyện kim sư là có thể hoàn thành mà phải cần vài chục người, vài ngành nghề mới hoàn thành được. Tỷ như Địa tinh Ma đạo hỏa pháo, Băng sương Thiết giáp Đầu thạch ky…

Một ý nghĩ hình thành trong đầu Nhiếp Ngôn, đó là tại sao không dứt khoát đêm tất cả nghề nghiệp tập trung một chỗ, thành lập một cái công hội sản xuất? Công hội đó gòm tất cả những người làm nghề sản xuất, tốt nhất là xây dựng một kiến trúc, bên trong chia ra làm mấy khu, như khu Dược tề, khu Luyện kim… vừa phân công vừa hợp tác, làm gì cũng tiện.

Dĩ nhiên, tạo một kiến trúc như thế tốn rất nhiều của cải, ít nhất phải mấy vạn kim tệ. Bất quá bỏ nhiêu đó tiền ra đảm bảo xác đắng, nhiều ngành sản xuất như vậy tập trung lại một chỗ sẽ tạo ra hiệu ứng như thế nào? Nhất định có thể kéo giá đất đai xung quanh lên cao, khiến nhiều nguồn tài nguyên tập trung về.

Nhiếp Ngôn quyết định sẽ tạo một kiến trúc như thế gần Tinh Không dược điếm. Dù sao xung quanh đó còn có 2, 3 khu đất trống chưa xây dựng, người chơi bình thường thuê không nổi, mà Nhiếp Ngôn lúc trước vẫn chưa biết dùng làm gì nên mới tùy tiện xây một cái cửa hàng cấp 1, tránh cho bị hệ thống thu hồi. Hiện tại có mục tiêu rồi, cứ trở về rồi làm thôi.

Nhiếp Ngôn dần dần hoàn thiện kế hoạch này, một cái ý nghĩ to lớn dần dần hình thành trong đầu hắn.

Bạn đang đọc Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ của Phát Tiêu Đích Oa Ngưu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tuanbui
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 343

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.