Hệ thống tới !
Một gian phòng âm u , ẩm mốc.
" Thiệt là thê thảm quá đó mà ! " Trầm Thiên thở dài, sắc mặt vô cùng khó coi.
Vừa mới nãy thôi, Trầm Thiên như mọi khi mở màn hình nhìn mấy em xinh tươi uốn éo lắc lư, giao lưu kết hợp cùng đối tác để tự xử, đến lúc cao trào, hai mắt tối đen, chân duỗi thẳng , tới .... số !
Không có cái ngu nào bằng cái ngu nào, trực tiếp chết trong tay mình và chính xác là chết bằng chính bàn tay của mình.
" Mẹ pà, chết chưa kịp format điện thoại. Kiểu này ... lưu lại thanh danh không mấy trong sạch." Trầm Thiên thở dài.
Nơi này gọi là Đại Càn, lãnh thổ bao la rộng lớn , nhân số vài chục tỷ người. Tục truyền, thế giới này có cao nhân có thể dời non lấp bể, võ nghệ thông thần, khai sơn tích địa, bên cạnh đó cũng có yêu ma loạn thế ngày đồ một nước.
TIền thân cũng gọi Trần Thiên, là một ngục tốt trong thiên lao, năm nay vừa tròn mười tám, dung mạo tuấn tú, thể phách cường kiện do tập võ từ nhỏ. Nếu đặt ở địa cầu thời đại này thì rõ ràng là một đại soái ca khiến vô số phú bà sẵn sàng móc rỗng hầu bao. Nhưng không hiểu sao mấy tháng gần đây, sức khỏe liên tục sa sút lại thêm hoàn cảnh khắc nghiệt trong thiên lao đã khiến cho tiền thân chết yểu.
" Tiểu tử này... có bệnh thật kỳ lạ !" Trần Thiên ngưng trọng thốt ra.
Võ nghệ tinh thông, thân thể cường tráng , tuổi còn rất trẻ đang thời kỳ phát triển cực tốt sao lại bỗng nhiên trở thành ma bệnh ? Chuyện này tuyệt không bình thường !
Trần Thiên lập tức cảm giác được một sự nguy hiểm vô hình. Hắn cũng không muốn vừa mới xuyên qua lại tiếp tục ợ ra rắm.
" Hack đâu? Hệ thống đâu ? Nhanh ra đây ! " Trần Thiên khẽ thì thào.
Là một tên cuồng tiểu thuyết mạng , Trần Thiên nhớ rõ tiêu chuẩn thấp nhất của người xuyên việt chính là Đẹp trai và Kim Thủ Chỉ.
Đẹp trai đã có , chỉ còn thiếu Kim thủ chỉ.
Đáng tiếc, chờ mòn mỏi vẫn không thấy động tĩnh gì . Ngay lúc Trần Thiên vô cùng tuyệt vọng thì một tiếng mắng to vang lên :
" Trần Thiên ! Thảo nê mã nhà ngươi còn trốn trong đó làm gì nữa hả? Còn không mau cút ra đây làm việc ? "
Lý Tử Lôi ! Trong đầu Trần Thiên đột nhiên hiện lên một cái tên. Người này là tiểu cai ngục trực tiếp quản lý Trần Thiên, dưới tay tên này có khoảng mười mấy ngục tốt như Trần Thiên. Trước đó, vị trí này thuộc về phụ thân của Trần Thiên , chỉ tiếc là lão nhân gia chết quá đột ngột, chưa kịp chuẩn bị gì đã đột tử, vị trí vốn dành cho Trần Thiên lại bị Lý Tử Lôi cướp đi. Vì vậy quan hệ của hai người này vô cùng không hòa hợp. Lý Tứ Lôi ỷ chức lớn hơn liên tục tìm đủ mọi cách chèn ép Trần Thiên.
" Tới liền ! " Trần Thiên nén giận đi ra.
Bên ngoài là một nam tử mắt tam giác, sắc mặt vàng như nến đang âm trầm nhìn Trần Thiên.
" Uy , sao hôm nay gọi tiểu tử ngươi lại dễ dàng như vậy chứ ? Xem ra chỉ cần trừ lương tháng là ngươi không chịu nổi phải nghe lời thôi đó mà." Lý Tứ Lôi nheo mắt lại, có chút ngoài ý muốn nhìn Trần Thiên.
Trước đây, mỗi khi gọi Trần Thiên làm việc toàn là phải chờ đợi cả nửa ngày. Lý Tứ Lôi liền lợi dụng chuyện đó , cắt giảm lương tháng của Trần Thiên, cho đến bây giờ đã là ba năm. Trong thiên lao chất béo vô cùng phong phú, cấp thấp nhất nguc tốt mỗi tháng cũng có thể cầm vào tay hơn 30 lượng, ba năm trời ít nhất cũng hơn ngàn lượng. Đây là một khoản tiền lớn chứ không nhỏ, đoạn người tài lộ như giết phụ mẫu của người , tiền thân đối với Lý Tứ Lôi đương nhiên là thù hận rất sâu.
" Có gì mau nói !" Trần Thiên lạnh giọng,.
" Ngươi...... chó vẫn không bỏ được thói quen đớp cứt. Vẫn dám có thái độ bất kính với lão tử sao hả ? Hôm nay trước khi kết thúc công việc, đem tất cả các phòng giam dọn dẹp sạch sẽ hết cho lão tử . Trong đó tuyệt đối không được để lại một chút gì , cứt đái, xác chết, mùi xú uế đều phải làm sạch sẽ cho ta. Nếu không , lão tử lại trừ lương ngươi một năm ! " Lý Tứ Lôi nổi trận lôi đình gào lên.
Thiên lao Đại Càn chia làm bốn khu Giáp , Ất , Bính , D(inh. Mỗi một khu đều có hàng vạn phòng giam . Lý Tứ Lôi bắt Trần Thiên phải làm hết tất cả trong ngày là chuyện không thể nào, cho dù là 100 người cũng không thể làm nổi trong một ngày, nói gì chỉ một mình Trần Thiên.
" Ai.... tiểu Trần lại bị họ Lý để mắt tới rồi a. Thật là một tiểu hỏa tử đáng thương. "
" Hừ ! Họ Lý này thật sự là không có liêm sỉ mà. Đoạt vị trí cai ngục của tiểu Trần rồi còn liên tục đi theo chèn ép. Ta phi ! "
"...."
Lý Tứ Lôi gào thét làm không ít ngục tốt chú ý đến, cũng không ít người bất bình thay Trần Thiên.
Không thể nhịn nổi nữa thì không cần phải nhẫn. Vốn là một ngoan nhân tự tay bóp chết chính bản thân mình há có thể nhẫn nhịn cái loại rác rưởi một mực chèn ép chứ ? Trần Thiên đưa tay chụp cổ Lý Tử Lôi giở lên cao, lực siết ngày càng gia tăng, gầm gừ:
" Con mẹ ngươi !"
" A... thả... thả ta ra ! Trần Thiên ! Ngươi không thể ....giết ta. Nếu không ngươi sẽ phạm thượng..... phải chết .. ặc ặc.." Lý Tử Lôi khó nhọc thều thào, đũng quần đã ướt nhẹp tự bao giờ.
Lý Tứ Lôi thấy được sát khí trong mắt Trần Thiên mới chợt nhớ lại rằng Trần Thiên vốn là một võ phu, huyết tính có thừa liền vội vàng xin tha.
Bạch !
Trần Thiên tung cước đạp thẳng vào bụng Lý Tứ Lôi đá hắn bay ra ngoài.
Hộc hộc!
Trần Thiên cúi xuống thở dốc, tuy võ nghệ đầy mình nhưng hắn mới vừa chết một lần , trở nên vô cùng suy yếu. Một phút bộc phát giận dữ thôi mà khiến hắn có cảm giác như muốn đôt tử.
" Phù... thân thể này so với thân thể trước kia suốt ngày " xúc cát" còn tệ hơn. " Trần Thiên âm thầm phiền muộn.
Lúc này Lý Tứ Lôi bò dậy, chỉ mấy tên ngục tốt gào lên the thé :
" Bắt lấy hắn ! Bắt hắn lại cho lão tử ! Đem hắn nhốt vào phòng số 10 khu Đinh cho ta ! "
Mấy tên ngục tốt do dự một thoáng rồi tiến đến gần Trần Thiên.
" Tiểu Trần, đắc tội! "
" Nể mặt lão Trần chúng ta sẽ không làm khó ngươi đâu hả. "
" Hy vọng ngươi không khiến chúng ta khó xử !" Đám ngục tốt vô cùng bất đắc dĩ , người nói một câu.
Dù sao thì Lý Tứ Lôi cũng là cấp trên của họ, không thể không nghe lệnh.
" Ta hiểu ! " Trần Thiên khẽ gật đầu.
Lúc nãy ra tay là Trần Thiên đã cân nhắc qua hậu quả. Chuyện này là lý Tứ Lôi gây chuyện nên Trần Thiên nổi giận mất kiểm soát đập Lý Tứ Lôi một trận cũng có thể hiểu được. Cho dù đem chuyện náo lên trên cũng sẽ chẳng có gì lớn , cùng lắm là nhốt vài ngày là cùng.
Sau một lúc, Trần Thiên bị đưa đến một gian phòng vô cùng âm u , mùi tử khí nồng nặc , trong đó xuất hiện mấy thi thể đã thối rữa.
" Tiểu Trần, đây là do họ Lý bắt buộc. Chúng ta không có cách nào khác, chỉ có thể ủy khuất ngươi rồi. " Mấy tên ngục tốt vô cùng áy náy nói.
Trần Thiên phẩy tay khẽ cười : " Không sao ! Không liên quan gì đến các ngươi cả . "
Không lâu sau đó, đám ngục tốt rời đi. Trần Thiên khẽ nhíu mày, che mũi bắt đầu dọn dẹp. Ít nhất cũng phải đem mấy cái thi thể này dọn dẹp lại một chỗ cho gọn rồi dùng cái gì đó che lại nhìn cho nó thoải mái chút chứ suốt ngày ngồi chung rồi nhìn mấy cái xác chết thì biến thái quá.
Ngay khi Trần Thiên chạm tay vào tử thi thì một âm thanh máy móc vang lên:
" Booonggg ! Kiểm tra thấy túc chủ thành công chạm vào một thi thể. Sờ Thi Hệ Thống bắt đầu kích hoạt...... "
" Kích hoạt thành công ! Chúc mừng túc chủ đã khóa hệ thống !"
" Chúc mừng túc chủ thu được một gói quà tân thủ ! "
Một màn sáng chỉ một mình Trần Thiên có thể thấy xuất hiện trước mắt hắn.
[ Sờ Thi Hệ Thống .
【 túc chủ: Trần Thiên 】
【 tuổi thọ: 18/88 】
【 cảnh giới: Hậu Thiên nhất trọng (3%) 】
【 thể phách: 1(vô cùng rác rưởi - rác rưởi còn phải mất mặt giùm) 】
【 ngộ tính: 1(vô cùng rác rưởi - tệ hơn cả rác rưởi) 】
【 căn cốt: 2(vô cùng rác rưởi - rác rưởi còn tốt hơn ngươi ) 】
【 linh hồn: 10( vừa đủ rác rưởi - không làm mất mặt chữ rác rưởi ) 】
【 võ học: Man Ngưu Công (tầng 1-Sơ nhập 5% ) ,Mãnh Hổ
Quyền ( tầng 1 - sơ nhập 6% 】
Đăng bởi | tranphong |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 18 |