Truy tìm – Chương cuối
Sáng ……………………….
- Cậu cũng thông minh lắm Cảnh Phong, còn biết đưa thêm một đống người đồng phạm đến cùng chịu tội nữa, đã vậy tôi sẽ xử tất, mấy tháng nay chăm chỉ đọc sách tôi cũng có khối trò muốn chơi cùng các cậu
Mới sáng ra cậu ta đã đem đến tất cả : Joo, Ray, Ken, còn có cả Phương Nhi và anh nữa
- Hoàng Ngọc, mình làm vậy hoàn toàn có lý do – Cậu ta vẫn cứng họng nói lại
- Được, có gì cậu cứ nói, coi như lời trăng trối trước khi xuống chầu Diêm Vương vậy
Cả bọn rùng mình nhìn tôi nói, mặt mày ai cũng tái mét, xanh lét như tàu lá chuối
- Hoàng Ngọc à, thực ra em chính là vợ của Cảnh Phong mà, vợ chưa cưới
- Anh muốn là người đầu tiên vào nhà xác đúng không?
Anh tôi lập tức im bặt nhưng … anh ấy nói vậy là ý gì?
- Vợ yêu àk…anh làm vậy cũng là vì em mà…
Tôi ngớ người, hắn ta đang nói gì vậy?, không phải tôi đang mơ chứ mà có mơ cũng không nên mơ những cái vớ vẩn như vậy.
- Đồ điên, cậu ăn nhầm thuốc hay sao mà dám nói với tôi như vậy hả?
- Anh nói thật mà vợ yêu, chúng ta đã được đính ước với nhau từ hồi bé tí rồi
- Hả??????????////
- Cho vợ xem cái này, ngoan ngoãn lên phòng và mở ra đọc, đọc xong thì chồng sẽ lên nói chuyện với vợ, ok . Được rồi, vợ lên đi…
Hắn vừa nói vừa đẩy tôi lên phong, tôi thì đang nai vàng ngơ ngác nên cứ thế theo cậu ta lên phòng
Sau khi đọc xong bức thư, cậu ta bước vào, tôi liền chạy lại cậu ta hỏi
- Sao không nói cho tôi biết trước?
- Chồng vốn định nói cho vợ nghe sau khi kết thúc kế hoạch
- Nói sớm không tốt hơn sao?
- Anh muốn từ từ chinh phục em
Nói xong cậu ta tiến lại, đặt lên môi tôi một nụ hôn ngọt ngào, không hiểu sao tôi không phản kháng ngược lại còn muốn đáp trả nữa…hihii….xấu hổ quá
Nội dung bức thư
” vợ yêu à…(ôi không hiểu sao mỗi khi gọi da gà da vịt gì gì đó của mình nổi lên bằng hết).
Hai chúng ta được đính ước từ bé bởi ba tớ và ba cậu, nhưng còn mẹ tớ thì không muốn tí nào. mẹ tớ đã nói rằng bà chỉ chấp nhận một cô con dâu thông minh học giỏi, biết những thứ mà chồng thích. Mà cái chồng thích thì là bắn súng với mấy môn thể thao đó
Anh biết thể nào một con bé với tính cách lưu manh như em thì làm sao chịu theo khuôn khổ mà rèn luyện những cái đó chứ. vậy là I & H họp bàn, làm cách nào để em có thể làm được, vậy là kế hoạch được bắt đầu
Anh đã thích em ngay từ cái lần đầu tiên, vậy nên anh lúc nào cũng dầu têu cả bọn phóng phi cơ sang thăm em, anh chọn cách lạnh lùng chỉ mong thu hút được em nào ngờ em lại nghĩ anh ghét em rồi khóc bù lu bù loa lên. Viện cớ Hoàng Nam mất tích cũng chỉ để em cố găng học hành nào ngờ em chỉ tiếp nhận học mà không tiếp nhận kiến thức làm bọn anh lại một phiên đau đầu, lại cho ra bọn tổ chức BLACK, cái đó cũng không giúp em được nhiều. Anh cố gắng vun đắp cho hai ta. tình yêu cứ thế mà tiến thêm từng bước, nào ngờ, khi anh ra đi em lại chăm chỉ học đến như vậy, vậy là anh cũng biết được em yêu anh như thế nào. tuyệt thật. đối với anh việc em thích ah được coi là một việc kì diệu. anh vui lắm. rất vui
ANH YÊU EM . HOÀNG NGỌC, ANH YÊU EM… FOREVER
Đăng bởi | Mr. Robot |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 1 |