Chương 01
Chương 01: Mở Đầu, nỗi đau của Diệp Song Song.
Cô đáng ra sẽ có một gia đình hạnh phúc, đầy đủ cả ba mẹ, thế nhưng chỉ vì một thế lực ngầm mà ba mẹ cô cùng lúc qua đời. Diệp Song Song mặc tây trang màu trắng, đôi mắt to tròn, đặc biệt là đôi đồng tử màu tím bạc nhìn rất đẹp và có hồn. Suốt mười lăm năm qua cô luôn sống trong nỗi ám ảnh của tai nạn năm đó. Ba mẹ cô chết trước mặt cô mà cô không thể làm gì được. Cô thật hận khi mình biết được sự thật là chú cô đã âm thầm cùng người cô mà cô rất mực quí trọng để hại chất ba mạ cô khiến cô trở thành trẻ mố côi. Diệp Song Song đã trở lại thành phố mang cho cô rất nhiều nỗi đau, chỉ trong vòng hai năm cô đã trở thành một người mà khi nhắc tới ai cũng hoảng sợ và không muốn đắc tội nhất. Hơn hai năm trước đây vì bị phản bội bởi tình yêu cô luôn coi trọng nên đã đồng ý với ông nội cô rời khỏi thành phố này. Giờ đây cô trở lại với danh phận là Angle của truyền thuyết để trả thù cho ba mẹ mình và những người đã dùng tính mạng của họ để cô được sống đến tận bây giờ.
-Chủ nhân, đã chuẩn bị sẵn sàng chỉ chờ người cho chỉ thị._ Một người đàn ông cao lớn, khuôn mặt tuấn tú mang nét lạnh lùng đặc trưng, cung kính trước Diệp Song Song. Anh lớn hơn cô năm tuổi nhưng là chủ nhân của anh nên anh phải phục tùng, nến là trước đây anh sẽ không cúi đầu trước một ai, nhưng tài nghệ và năng lực của cô bé này đã hoàn toàn đánh bại anh. Anh là người đứng đầu trong một nhóm sát thủ gọi là Tam Thiên, anh theo chủ nghĩa không phục tùng bất kì một ai, nhưng khi được Diệp lão mời để theo và bảo vệ cho cháu gái của ông. Lúc đầu anh đã cự tuyệt, thế nhưng chỉ từ xa mà nhìn cô bé kia anh cũng biết cô là cô gái có tiềm năng. Theo cô hơn hai năm mà anh chưa từng thấy qua nhan sắc của cô, thường thì khi gặp mặt thuộc hạ cô đều đeo mặt nạ, cô chũng ít nói, mọi hành động của cô anh chỉ có thể dựa vào khả năng nhìn vào đôi mắt màu tím bạc của cô, đôi mắt biết nói của cô.
-Làm theo kế hoạch._ Diệp Song Song lên tiếng phân phó, giọng nói nhẹ nhàng mà trầm thấp, nhưng cũng kèm theo khí chất lạnh lùng.
-Vâng, thưa chủ nhân_ Đại Thiên lên tiếng cung kính cúi đầu trước cô.”Đại Thiên tên thật là Hoàng Văn, có khả năng đặc biệt điều khiển các con tàu, máy bay rất thông thạo, ngoài ra anh cũng là một chuyên gia thiết kế các thiết bị súng, có thể lực tốt, giỏi võ” .
-Chủ nhân._ Lần lượt là tiếng chào hỏi nhưng thập phần có vẻ sợ hãi của hai nam hai nữ, dung nhan họ đều là mỹ nam và mỹ nữ.” Ngô Minh Vũ, người được mệnh danh vua thiết bị, anh có khả năng trà trôn vào các thiết bị và hệ thống tăng tiến nhất, có khả năng phá hủy cả một hệ thống của toàn cầu. Hiện anh đang giữ chiếc ghế thứ hai của Thiên, Nhị Thiên. Người thứ ba của thiên được gọi là Tam Thiên, là chuyên gia đào tạo các sát thủ giỏi nhất của tổ chức, Ngô Đông Phi là tên thật của Tam Thiên. Thiên thứ tư được gọi là tứ Thiên, là một cô gái, tên thật là Tề Ngọc Hân, là sát thủ giỏi được chọn để theo sát chủ nhân của mình và bảo vệ chủ nhân, cô có tài xâm nhập hệ thống và giỏi trong các loại vũ khí. Thiên thứ năm là cô gái cuối cùng nắm giữ chiếc ghế Ngũ Thiên, cô là cô gái thông minh trong việc thâm nhập các hệ thống hoặc mạng lưới của quốc gia, có tài trong việc hóa trang rất tốt, nên phần lớn các cảnh sát đều không bắt được cô.” Ngũ Thiên chính là các trợ thủ đắc lực theo bên cạnh Diệp Song Song. Họ biết chủ nhân của họ là ai, người như thế nào nên hết mực tận trung với cô, không có lệnh của cô không ai dám hành động, mặc khác họ là Ngũ Thiên nổi tiếng như bây giờ, mà khi nhắc đến họ ai ai cũng phải kinh sợ. Mà tổ chức Angle truyền thuyết dưới sự dẫn dắt của Diệp Song Song nên mới có thế lực đến như vậy.
Trong thành phố G lớn nhất hiện nay có nhiều thế lực ngầm muốn đứng đầu thế giới, đó là ba thế lực của Diệp gia và Phó gia trong giới hắc đạo, trong bạch đạo có Ngôn gia. Mà trong đó Diệp gia là thế lực mạnh nhất, người đứng đầu là Diệp thiên Minh, ông có ba người con, con trai đầu là Diệp Thiên Tuấn, con thứ hai là Diệp Thiên Bảo, và cô gái út là Diệp Thiên Thiên. Thế nhưng con trai đầu của ông không tốt nên đã qua đời hơn mười lăm năn trước cùng vợ. Còn con gái út vì có dính líu với bạch đạo nên bị Diệp lão nhốt trong biệt thự. Chính vì vậy mà Diệp Thiên Bảo, con trai thứ của ông lên nắm quyền hành và còn tạo ra một tập đoàn chuyên rửa tiền.
Tại hoàn đảo lớn cách xa thành phố G với hai ngày đi xe, giữa hoàn đảo chính là kiến trúc kiểu châu âu kiên cố đã xây dựng trong hai năm, nơi này chính là tổ chức Angle bí mật, không một hệ thống nào có thể xâm nhập. Căn biệt thự cao gồm năm tầng, xung quanh đảo còn có các khu hộ vừa, là nơi nghĩ ngơi của các thành viên trong tổ chức mà chủ nhân của họ đã đặc biệt an bài cho họ. Tầng cao nhất của căn biệt thự có căn phòng rộng được trang trí với gam màu trắng. Diệp Song Song đứng trong căn phòng mình nhìn ra biển lớn, đôi con ngươi màu tím bạc biết nói suy nghĩ hiện tại của cô rất dứt khoát.
-Chủ nhân._ Tam Thiên rụt rè sợ hãi lên tiếng thật cẩn thận chào cô, ma anh tại sao lại phải nhận sự giao phó của mọi người vào thông báo tin tức mà anh không dám nghĩ sẽ bị chủ nhân của mình sử phạt như thế nào? Đã rất lâu từ khi họ phục tùng và nghe theo sự chỉ huy của Diệp Song Song thì không ai dám nhắc đến Diệp gia trước mặt cô, đó chính là điều cố kị của chủ nhân họ.
-Chuyện gì?_ Rất lâu sau mới nghe được tiếng của Diệp Song Song vang lên, cô biết trong giọng của Tam Thiên có sự lo lắng và sợ hãi.
-Chuyện là về Diệp gia, Diệp lão mất tích._Tam Thiên lấy hết can đảm để nói ra, không khí ngưng trọng nặng nề, Tam Thiên lén lếc mắt nhìn chủ nhân của mình. Trong lòng Tam Thiên có một đấu tranh, đó là anh đi theo chủ nhân của mình đã hơn hai năm nhưng chưa lần nào thấy được khuôn mặt của chủ nhân, mà không chỉ có anh, toàn bộ thuộc hạ đều không ai biết, họ chỉ biết khi nhìn ánh mắt của chủ nhân họ cảm thấy rất đặc biệt, trong ánh mắt ấy toát lên khí thế rất mạnh mẽ.
-Vào đi!_ Âm thanh trầm thấp phát ra từ miệng của Diệp Song Song, thanh âm của cô rất nhẹ và êm tai. Sau tiếng nói của cô là tất cả bốn người còn lại bước vào trong phòng, xếp hàng theo tứ thự nhất đến ngũ.
-Nói đi._ Lại âm thanh nhẹ nhàng của cô
-Chủ nhân, cách đây hai ngày thông tin từ Diệp gia nói Diệp lão bị mất tích tại trong khuôn viên của Diệp gia, không một ai tìm được dấu hiệu gì cho thấy có người tập kích._ Đại Thiên lên tiếng trả lời sau khi nhận được lệnh của chủ nhân.
-Là ai tự ý tham gia vào chuyện của Diệp gia?_ Co lạnh lùng lên tiếng hỏi, thanh âm tuy rất nhẹ nhưng toát lên hơi thở lạnh lủng của cô khiến bọn Ngũ Thiên toát mồ hôi.
-Xin lỗi chủ nhân._Đồng loạt năm cái đầu cúi thấp xuống cung kính nhận lỗi. Họ không dám ngẩng đầu khi chưa có lệnh của cô.
Nữa tiếng sau:
-Được rồi, chủ bị về thành phố A._ Nhận được lệnh của cô, họ mới thở nhẹ ra.
-Vâng thưa chủ nhân.
Đoàn xe cao cấp rời khỏi căn biệt thự ở giữa đảo tiến vào trung tâm của thàng phố A, thành phố phồn thịnh.Ngồi công vụ lớn và sang trọng, Diệp Song Song nghĩ cô sẽ không muốn về lại cái thành phố đã cướp mất đi hạnh phúc của cô và cả ba mẹ người mà yêu thương cô nhất, nó cũng khiến cô trở thành một con người hoàn toàn khác.
Đăng bởi | minhphiangle95@ |
Thời gian | |
Lượt đọc | 1 |