Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hoài Nguyệt Lâu!

Phiên bản Dịch · 1036 chữ

Chương32:

  "Chủ tịch, Kim Ngôn thiếu gia."Chu Thanh Tuyết quy quy củ củ chào hỏi cùng hai cha con. Bên ký hợp đồng với công ty giải trí của nàng, chính là ông chủ phía sau tập đoàn bảo an Thiệu thị, cho nên đối với Chu Thanh Tuyết tới nói, hai cha con này mới thật sự là ông chủ lớn.

   Thiệu Chính Nghiệp nói: "Thanh Tuyết, một hồi em đi Hoài Nguyệt Lâu bồi khách."

   Nghe được "Bồi khách", Chu Thanh Tuyết đương nhiên biết có ý tứ gì. Sắc mặt nàng tái nhợt, mang theo cầu khẩn nói: "Chủ tịch... Em...... Vừa làm xong giải phẫu."

   Thiệu Chính Nghiệp còn không có lên tiếng, Thiệu Kim Ngôn đã ngây ngẩn cả người.

  "Giải phẫu cái gì?"Hắn hỏi.

   Mấy ngày trước hắn vừa mới ở nhà vệ sinh la hán đẩy xe bò với Chu Thanh Tuyết, nếu là trên người con bitch có bệnh gì, mình không phải xúi quẩy sao. Cho nên hắn vội vã muốn biết là bệnh gì.

   Cha của hắn thấy vậy cười ha ha một tiếng: "Chính là giải phẫu triệt sản, đây là ý tứ Nghiêm lão, không phải chuyện của con."

   Thiệu Kim Ngôn an tâm, tán dương: "Thủ thuật này tốt! Nghiêm lão chính là Nghiêm lão, làm việc rất chú ý trước sau!"

   Đối với những phú hào bọn họ, phiền nhất chính là vô ý hạ giống. Giải phẫu triệt sản tương đương là tuyệt hậu, đương nhiên chả ai thích điều đó. Mà sau khi triệt sản, phụ nữ sẽ còn chu kỳ kinh nguyệt, như vậy tương đương có thể làm việc 24/24. Thiệu Kim Ngôn trong lòng dự định tốt, nhất định phải thúc đẩy hoạt động này cho các nữ nghệ sĩ ở công ty dưới trướng.

   Hai cha con vừa nghĩ vừa vui vẻ ra mặt, Chu Thanh Tuyết cúi đầu xuống, tóc dài cắt ngang trán che khuất con mắt.

  "Chủ tịch, em không muốn làm, em muốn về nhà......"

   Ba!

   Nàng còn chưa dứt lời, liền bị Thiệu Kim Ngôn quất một cái bạt tai vào trên mặt.

   Thiệu Chính Nghiệp gấp, nổi giận nói: "Phá gia chi tử! Đừng đánh mặt a!"

   Thiệu Kim Ngôn rụt rụt tay: "Cha,con sai rồi!"

   Hắn đánh người thành quen, quên mất mặt của nữ nhân này rất đáng tiền.

   Thiệu Chính Nghiệp đem Chu Thanh Tuyết kéo qua, để nàng ngồi trên chân của mình, sau một hồi giở trò, mới an ủi nói: "Thanh Tuyết bảo bối, chỉ là một cuộc giải phẫu nhỏ mà thôi, không nên quá để ý.

   Công ty vì nâng đỡ em đã phải bỏ ra bao nhiêu tiền của, em cũng không thể để công ty bị thâm hụt tài sản a.

   Mà lại hiện tại Nghiêm lão coi trọng em, về sau em sẽ lên như diều gặp gió, trở thành chân chính đại minh tinh. Kiên trì một chút! Muốn tiến tới đỉnh cao thì phải phấn đấu a, đúng hay không?"

   Chu Thanh Tuyết cố gắng một chút gật đầu, nước mắt cộp cộp rơi xuống.

  "Lúc này mới ngoan."Thiệu Chính Nghiệp thay nàng lau khô nước mắt, khen ngợi một phen, từ trong ngăn kéo xuất ra một cái bình nhỏ, nhét vào trong tay Chu Thanh Tuyết, ra lệnh, "Tìm cơ hội bỏ vào trong rượu của khách, sau đó em không cần phải quan tâm."

   Chu Thanh Tuyết tiếp nhận cái bình, rất quen thuộc, đây là một loại thuốc cực mạnh. Có đôi khi hai cha con này cũng sẽ ở trong văn phòng dùng với nàng.

   Nàng nắm thật chặt bình nhỏ.

  "Em hiểu được."

   Du Hướng Thần chở Tôn Tượng, trên đường đi không ngừng lốp bốp đánh vô số cuộc điện thoại hô bằng gọi hữu. Nửa giờ trôi qua, cũng gọi được một đống cẩu bằng hữu đến tiếp đón"Tôn thần y".

   Hắn làm như vậy, tự nhiên là vì đục nước béo cò. Nếu là một đối một mời khách, sau đó Tôn Tượng biến mất, Du Tiếu Nguyệt khẳng định sẽ tìm tới trên đầu của hắn. Lần này hô đến hơn hai mươi người, chỉ cần nửa đường mình rời trận, sau đó ai biết được Tôn Tượng đi với ai nha.

   Sau nửa giờ, xe dừng ở cửa Hoài Nguyệt Lâu tại vùng ngoại thành Tân Hải.

   Hoài Nguyệt Lâu này mặc dù tại vùng ngoại thành, nhưng là động tiêu tiền nổi danh Tân Hải. Bề ngoài tuy xấu xí, nhưng bên trong có một cái hộp đêm khác. Người bình thường dù là muốn vào xem một chút, cũng sẽ bị năm trăm ngàn phí hội viên cự tuyệt ở ngoài cửa.

   Cái Hoài Nguyệt Lâu này chính là sản nghiệp của Thiệu Chính Nghiệp, thương nhân hắc đạo lập nghiệp, làm một chuyến này cũng không kỳ quái. Ngược lại bởi vì bối cảnh hai đạo hắc bạch, làm ăn cũng khá là phát đạt. Lúc nửa đêm, đèn đuốc Hoài Nguyệt Lâu sáng trưng, xe sang trọng ngoài cửa xếp thành một hàng dài.

   Du Hướng Thần tự nhiên khinh thường làm bạn cùng đám nhà quê này, chỉ thấy hắn vẫy tay, một tiểu ca tiếp khách lập tức tiếp nhận chìa khóa xe, đem xe của Du Hướng Thần lái đi, một tiểu ca khác cúi đầu khom lưng, đem hai người dẫn tới phòng lớn riêng tư của Du Hướng Thần.

   Cái phòng này là hắn hảo huynh đệ Thiệu Kim Ngôn đặc biệt lưu lại cho Du Hướng Thần, dù là lúc đông khách cũng sẽ không vận dụng. Hôm nay vừa vặn có đất dụng võ.

   Trong đại sảnh, mấy người bằng hữu của Du Hướng Thần đã sớm một bước chờ ở đây, thấy chính chủ tới, tranh thủ thời gian vây tới bày tỏ lòng hiếu khách.

   Du Hướng Thần không nhịn được hô quát đạo: "Chính chủ của hôm nay là vị Tôn thần y này, để tôi nói trước, nếu hôm nay mà các người không bồi Tôn thần y cho tốt, đó chính là không cho Du Hướng Thần tôi mặt mũi!"

Bạn đang đọc Tu Chân Giả Cuối Cùng Tại Địa Cầu của Meo Thần Trảo Trảo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi gietkochet
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.