Khảo thí (4)
Cuối cùng cũng đến ngày thứ bảy. Trải qua bảy ngày xếp hàng chờ đợi tuy có chút mệt mỏ, nhưng đối với những người ở vùng thôn hẻo lánh như bọn hắn được thấy được không biết bao nhiêu thứ mới lạ nên cũng không thấy nhàm chán. Bên này, đám Cơ Vân Vũ đang chờ tới lượt mình. Mạnh Xuyên nôn nóng tới mức còn đanh lảm nhảm đếm còn bao niêu người nữa mới tới lượt hắn.
"Một, hai, ba .... mười lăm. Đại ca còn mười lăm người nữa là đến lượt chúng ta rồi. Đệ không đợi được nữa rồi. Huynh nghĩ tư chất ta đủ điều kiện không?"
Đếm xong Mạnh Xuyên còn quay qua nhắc với cả đám, cũng không quên hỏi Vân Vũ đủ thứ chuyện. Đối với hắn đại ca là người hiểu biết nhất trong thôn.
"Đương nhiên là đủ, ta chuẩn bị nhiều thứ cho ngươi như vậy mà còn không đủ sao? Ngươi coi thường tính toán đại ca à ?"
Cơ Vân Vũ ngồi trong xe mắng nhẹ hắn. Tên Mạnh Xuyên cơ bản đã là Tứ phẩm đỉnh, tốc độ tu luyện lại khá nhanh nhưng mà dù sao cũng sống trong thôn, gặp gỡ ít người nên chưa nhận biết được đại khái tư chất của mình. Lại thấy nhiều người xung quanh rớt như vậy lo sợ là điều vô cùng bình thường dù cho hắn đã an ủi nhưng tên kia vẫn lo sợ không thôi.
"Nhưng mà đại ca, tư chất huynh như thế? Ta thấy đan dược huynh đều đưa cho ta lẫn muội muội, không thấy huynh dùng gì cả? Như thế có ổn không?"
Mạnh Xuyên chợt nghĩ tới vấn đề này liền hỏi, hắn nhớ đại ca tư chất thấp nên tu vi tăng tiến rất chậm, hắn bắt đầu lo lắng. Có khi nào đại ca vì lo cho bọn hắn mà chấp nhận từ bỏ cơ duyên này không.
"Chả phải đệ cùng Vân Nhi bảo làm bảo vệ cho ta sao? Lo mà cố gắng đi. Ta tự có kế hoạch của riêng mình rồi, đệ không phải lo. Dù sao từ đầu ta cũng chả có ý định tham gia khảo thí."
"Việc đệ cần nhớ là làm theo những gì ta dặn là được? Thu cái vẻ như đưa đám đó của ngươi lại, làm mặt tự như tên Bạch Dạ Thiên gì gì đó xem bình tĩnh tự tin lên chứ? Định để Mạnh gia mất mặt hả?"
Trấn an Mạnh Xuyên, Vân Vũ liền lái sang chuyện khác không tiếp tục đề tài này.
"Vâng, để đệ đi tập." Mạnh Xuyên nghe lời liền thực sự nghiêm tục đáp.
Mạnh Xuyên vừa đi, Vân Vũ nhẹ nhàng đánh thức muội muội Vân Nhi đang ngủ say trên đùi hắn.
"Vân Nhi dậy thôi, sắp đến lượt chúng ta rồi".
Vân Nhi lờ mờ tỉnh dậy, đêm qua nàng lén lút tu luyện đến tờ mờ sáng thì bị ca ca phát hiện mắng cho một trận mới lật đật đi ngủ.
Cả đám Vân Vũ đều đã xếp hàng tử tế chờ lượt do để Vân Nhi ngủ nên Vân Vũ để đám trẻ trong thôn lên trước.
Kết quả tuy không tệ như lời Triệu Nam Phong nói nhưng cũng chả hơn bao nhiêu. Chỉ có duy nhất một đứa Tam phẩm. Đứa nào đứa nấy đi về mặt mày buồn thiu. Vân Vũ nhìn cũng không biết nói gì. Dù sao nếu không nhặt được quyển sách đó chính hắn lúc này nói không chừng cũng buồn muốn khóc luôn rồi không chừng.
Nhưng cảm giác bất công nào đó vẫn có, ầm thầm than thở :
"Ài, thật là bất công mà người ta vừa sinh ra liền có tư chất lẫn tài nguyên liền tu luyện, bản thân vừa không có tư chất vừa phải vào sinh ra tử mấy lần mới có được chút ít tài nguyên.
"Huynh không định tham gia thật à."
Mạnh Xuyên không cam lòng quay lại hỏi?
"Không, ngươi nhanh lên đi đừng có lề mề nữa." Vân Vũ thấy hắn chần chừ vậy cũng hối thúc.
Phía bên Vương Bá Thiên cũng hơi ngạc nhiên một chút hỏi những người xung quanh.
"Là người của gia tộc nào mà đến trễ vậy."
Những người khác vốn không chú ý, nghe Vương Bá Thiên hỏi mới quay sang nhìn.
"Không quen mắt lắm, cũng không biết là của gia tộc nào?"
"Ta cũng không biết. Tên đó có gì đặc biệt à?"
Chu Đông Viễn cũng vô cùng tò mò lên tiếng:
"Bộ quần áo ba người đó mặc là do Chu gia ta làm ra, nguyên liệu làm ra là từ con yêu thú cỡ Khai Mạch tu sĩ giá cả cũng khá đắt, tuy có tác dụng hỗ trợ tu luyện, bảo vệ cơ thể...Nhưng người bình thường thì thường lấy số linh thạch đó đi mua đan dược, thông thường chỉ những gia tộc mới đủ dư giả đi đặt cái này."
"Nói vậy nếu không phải gia tộc nào đó, thì còn lại chắc hẳn là được vị nào đó nhìn trúng đầu tư trước đi."
"Cứ xem đi đã, nếu đã ở đây thì điều tra một chút sẽ biết thôi?"
Hai tháng qua Vân Vũ cũng không nhàn rỗi mà chủ yếu bán dược liệu, rồi dùng số tiền còn lại đặt may ba bộ quần áo cho ba người tổng giá phải gấp mấy lần cải đỉnh hôm trước. Khiến Vân Vũ có chút của đau lòng, hắn cũng tặng đám trẻ trong thôn quần áo nhưng tất nhiên chỉ là quần áo bình thường không phải linh bảo, Vân Vũ hắn còn chưa giàu có đến thế.
Mạnh Xuyên theo lời Vân Vũ làm dáng vẻ của tên Bạch Dạ Thiên nhưng kết quả thì thất bại toàn tập.
Vân Vũ bên đây nhìn mà không nhịn được cười, biểu cảm tên Mạnh Xuyên đó vừa gượng gạo, lúc đi còn suýt vấp té.
"Là Ngũ phẩm đỉnh, thật sự không tệ."
"Đúng vậy, bồi dưỡng thêm một chút chẳng phải liền có thêm một Lục phẩm nữa sao."
Xuất hiện thêm một thiên tài tư chất lục phẩm muộn như vậy khiến không ít người cảm thấy bất ngờ, bầu không khí sôi nổi ít nhiều trở lại như mấy ngày trước.
Nhóm gia chủ, hoàng thất cũng tông môn ngoài bất ngờ ra thì cũng vô cùng vui mừng, lòng lại có chút tò mò không biết là người được gia tộc bí ẩn nào bồi dưỡng, cả những người có thâm niên, quen biết rộng như đại tướng quân Thương Chiến cũng lắc đầu không biết.
Triệu Nam Phong vừa mới đi báo cáo cho lão trưởng thôn về bọn Vân Vũ, hình như lão có việc bận sẽ đến sau. Lúc về cũng đúng lúc nhìn thấy cảnh Mạnh Xuyên kiểm tra thì liền giật mình, thời gian đồng hành hắn cũng đoán tư chất hai người rất cao, tên Mạnh Xuyên vậy cũng Ngũ phẩm đỉnh, vậy chẳng phải nói cô nhóc kia ít nhất cũng phải từ Lục phẩm sao.
"Dẫn đầu đoàn người đó cũng chỉ là một tên Khai Mạch cảnh, mà đồng phục đó không phải là của quân lính triều đình sao?"
Mọi ánh mặt đều hướng về Vương Bá Thiên cùng Thương Chiến, thoáng chốc tất cả đều nghĩ là chi thứ khác của Vương gia nhưng lại nhanh chóng bác bỏ chính Vương Bá Thiên là người lên tiếng hỏi, không lí nào lại không biết người trong gia tộc mình được. Có người cả gan thầm nghĩ là do Vương gia, Thương gia cả hai gia tộc lén lút bồi dưỡng nhưng cũng không ai lên tiếng hỏi:
"Nếu đã là người do lính ta dẫn đi thì dễ rồi hỏi một cái liền biết? Đợi kết thúc ta sẽ đích thân đi hỏi thăm một chút. Giờ cứ tập trung đi đã."
Vương Bá Thiên thấy quân lính của mình dẫn đoàn thì thì cũng không gấp, không phải địch nhân trà trôn vào là được.
"Đến lượt muội rồi, tiến lên đi. Cho họ biết Cơ gia ta cũng Lục phẩm." Vân Vũ nhẹ nhàng động viên.
Vân Nhi làm bộ dạng tinh nghịch rồi chạy tung tăng về phía phiến đá. Nàng cũng thật mong được chạm vào thử nãy giờ, cả thôn nàng còn chưa gặp qua thứ đồ chơi nào xinh đẹp như vậy."
Phiến đá nhanh chong biến đổi màu từ đen thành trắng,.. đến màu lục thì gần như cả những người phía Vương bá Thiên cũng bắt đầu nín thở, nhưng hiển nhiên màu sắc sẽ không dừng lại ở đó.
Vân Nhi đặt tên lên phiến đá một lát, thì ánh sáng màu tím xuất hiện, rực rỡ không thua gì đám Vương Lãnh Hàn
"Lại thêm một Lục phẩm đỉnh."
Có người hô lên.
"Mau đi tra thử xem là người từ gia tộc nào?"
Vương Bá Thiên định kết thúc mới đi xem, nhưng lúc này cũng không nhịn được nữa mà cho người đi trước.
Điều làm Vương Bá Thiên thất thố như vậy cư nhiên lại là do Cơ Vân Vũ, sau một hồi quan sát hắn thấy hai tên Ngũ phẩm cùng tiểu cô nương Lục phẩm kiểm tra xong đều chạy đến vui vẻ báo cáo cho thiếu niên áo đen ở dưới.
Nhìn sơ qua cũng đoán được thiếu niên đó chắc chắn là cầm đầu của ba người, mà tiểu cô nương đã Lục phẩm đỉnh, chẳng phải nói tên đó ít nhất cũng phải chuẩn Thất phẩm sao. Mọi người đều nóng lòng muốn xem thiếu niên đó lên kiểm tra, thử có hay không vị Thất phẩm đầu tiên trong cuộc khảo thí đi.
Nhưng khiến mọi người thất vọng, Vân Nhi vừa chạy về vui vẻ kể cho Vân Vũ xong thì cả bọn liền rời đi. Đang trong cuộc khảo thí bọn hắn cũng không thể ngáng đường được.
Thương Chiến lúc này đang nhắm mắt gắng nhớ lại xem Thiên Thủy Quốc có sót gia tộc nào không nhưng tuyệt nhiên là không có.
Vương Lãnh Hàn từ khi thấy ánh sáng màu lục Ngũ phẩm thì không suy nghĩ liền lần nữa chạy lại nơi khảo thí. Đến khi thấy ánh sáng màu tím chẳng thua gì mình hắn cũng đứng hình trong giây lát.
Lát sau, người thị vệ cũng chạy tới báo cáo.
"Vị công tử áo nâu đó ghi tên là Mạnh Xuyên, vị tiểu cô nương áo xanh đó là Cơ Vân Nhi. Cả hai đều đến từ một thôn nhỏ ở vùng biên giới gần Hắc Sâm Lâm.''
Như đoán được tâm tư của Vương Bá Thiên, người thị vệ liền nói thêm.
"Còn vị áo đen do không có lên kiểm tra nên không có thông tin. Nhưng lúc đứng đó ta nghe máng máng vị tiểu cô nương gọi hắn là ca ca." Báo cáo xong thị vệ liền lui đi.
"Tổ hợp kì quái gì thế này?"
"Tên còn lại sao không lên kiểm tra ? Trông hắn cũng không phải quá lớn tuổi."
"Cơ gia là gia tộc nào lão biết không Thương Chiến." Có người lên tiếng hỏi
"Không, trong ghi chép thì chưa hề có. Chắc là gia tộc mới nổi đi." Thương Chiến suy nghĩ không ra, thành thật đáp.
"Tiếp tục đi, xong chuyện ta sẽ đích thân đi hỏi. Bản thân ta cũng tò mò không kém các vị đâu. Có thể hắn tư chất cũng cỡ ta, thậm chí hơn được vị nào đặc cách nhận làm đệ tử luôn rồi.". Vương Bá Thiên lên tiếng nhắc nhở, nở nụ cười, mọi chuyện ngày càng thú vị.
"Này thật sự còn xuất hiện Lục phẩm sao?"
"Nhìn lạ quá, ta không có nhận biết nàng."
Việc bất thình lình Lục phẩm đỉnh cấp xuất hiện khiến mọi người cũng không khỏi ngỡ ngàng, tất nhiên là không thiếu những tiếng bàn tán, nào là chi thứ, con rơi của các gia tộc, có người còn cho là người được bồi dưỡng bí mất nhưng thủy chung đều là phỏng đoán, vị tiểu cô nương đó vẫn còn là một bí ẩn.
Vương Lãnh Hàn kịp chứng kiến mọi chuyện, nhưng như mọi người hắn mặc định Cơ Vân Vũ là kẻ cầm đầu, tư chất chắc chắn không kém mình.
Bên khác Bạch Dạ Thiên, Thương Làm Tiêu, Vương Tuyết Dao đều quan sát Cơ Vân Vũ. Bạch Nguyệt Thiền có ấn tượng với điệu nụ cười tự tin, coi nhẹ cuộc khảo thí của hắn.
Bên này thủ phạm Cơ Vân Vũ không hề hay biết mớ bí ẩn hắn để lại. Tình cờ Vân Vũ trở thành nhân vật thần bí trong mắt những tinh anh cùng và cao tầng của Thiên Thủy Quốc.
Căn bản từ đầu Vân Vũ cũng không có ý định tham gia. Chủ yếu hắn vui vẻ là do Vân Nhi chắc chắc đã được mọi người chú ý. Như thế sẽ dễ dàng thu hút sự chú ý của những tông môn lớn quanh đây. Không ngờ mọi người lại suy diễn tới mức là hắn cố tình giấu diếm tư chất.
Dựa theo quy tắc được Triệu đội trưởng mách nhỏ, Ngũ phẩm trở lên không phải khảo thí vòng sau. Đây là thời gian tốt để Vân Vũ nghiên cứu tông môn tốt nhất cho muội muội. Đồng thời chuẩn bị đồ đạc cho đệ muội lên đường.
Ngày thứ bảy cũng là kết thúc của vòng một cuộc khảo thí. Ba phần năm số người tham gia bị loại, trong đó chỉ có tám Lục phẩm, mười hai Ngũ phẩm cùng hơn một trăm Tứ phẩm còn lại đều là Tam phẩm. Vòng hai diễn ra sau ba ngày tuy số lượng rớt thông thường vô cùng ít, có thể coi là thử thách nhỏ nhưng không vì thế mà những Tam phẩm, Tứ phẩm coi nhẹ.
Đêm nay Vân Vũ phá lệ dẫn bọn trẻ trong thôn đi chơi, vừa an ủi tụi nhỏ. Sẵn tiện mua vài món đồ tặng cho chúng, đặc biệt là tên nhóc cùng thôn Tam phẩm, dù sao cũng là người trong thôn, không thể không chiếu cố một chút. Vân Vũ bỏ ra hết vốn liếng còn lại mua cho hắn một món vũ khí không tệ làm qua, chúc hắn thành công vượt qua cuộc thi.
Đăng bởi | Kidsu |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 11 |