Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thằng nhãi con

Phiên bản Dịch · 994 chữ

"Nếu có thể tìm được Hồi Sinh đan trung phẩm, rồi đưa đến nơi có linh khí sung túc để dưỡng thương, tự nhiên có thể khỏi hẳn." Tử Diên váy dài màu trắng cau mày trả lời, chỉ là nàng nói xong, một nữ tu khác nói: "Trung phẩm Hồi Sinh đan giá cả cao ngất ngưởng, bọn họ cũng không đi được, sư tỷ nói cũng vô ích, cho người ta hi vọng, nhưng thực tế lại khiến người ta tuyệt vọng."

Nghe được cuộc đối thoại của hai người, trong lòng Tô Đình Vân trầm xuống.

Bọn họ ngay cả hai khối trung phẩm linh thạch báo danh cũng không kiếm nổi, đi đâu kiếm một trăm khối trung phẩm linh thạch, mà bây giờ Lý Hinh Mi còn có thể kiên trì bao lâu?

"Nơi này có ba viên Hồi Sinh đan hạ phẩm." Tử Diên vung tay lên, trong tay áo Thanh Phong nâng một bình sứ xanh đưa đến trước mặt Tô Đình Vân: "Một ngày một viên, ngươi cứ giữ mạng cho nàng đi..."

Nói xong năm người không dừng lại, ngồi trên pháp bảo bay vào không trung nháy mắt biến mất không thấy gì nữa, Trương Trí Tử ngơ ngác nhìn thi thể đã bị phân cắt trước mặt, sửng sốt hồi lâu mới phục hồi tinh thần lại, hắn nhặt lên linh thạch hạ phẩm rơi lả tả trên mặt đất, tiếp theo dùng tiểu đao cắt huyết nhục của Quỷ Diện Trư thành từng khối nhỏ, đi đến bờ sông dùng nước rửa sạch, lúc này mới bọc kỹ trở lại bên cạnh hai người.

"Chúng ta về chỗ an toàn trước."

Nơi an toàn trong miệng bọn họ chính là một hang động được phát hiện trong địa giới Vô Lượng Sơn, mấy ngày nay bọn họ đều ở bên trong.

Lý Hinh Mi sau khi phục dụng đan dược, miệng vết thương không chảy máu nữa, chỉ có điều cũng không có chuyển biến tốt đẹp gì, vẫn hơi thở mong manh, xem ra nữ tu kia nói treo mệnh, vậy cũng chỉ có thể là treo một hơi.

Trương Trí Tử nướng thịt Quỷ Diện Trư đưa cho Tô Đình Vân, nhưng Tô Đình Vân không có khẩu vị, nàng căn bản không ăn được một chút gì.

"Bà bà, hôm nay bà tiêu hao lớn, nhất định phải ăn chút gì đó, đây là thịt linh thú ngũ giai, rất có lợi cho chúng ta." Trương Trí Tử nói xong, lại đưa thịt về phía trước vài phần. Tô Đình Vân không lay chuyển được hắn, vươn tay đón lấy, mà cho đến lúc này, nàng mới phát hiện một đôi nắm đấm của mình đều huyết nhục mơ hồ, cho dù trên lưng con Quỷ Diện Trư kia có thương tích, nơi đó cũng cực kỳ cứng rắn, nàng không biết đã đập bao nhiêu quyền, đập vỡ cả tay mình. Trước kia nàng rất sợ đau, thái thịt cắt đến đầu ngón tay cũng phải kêu vài tiếng ai yêu, nhưng mà hiện tại, tay đều huyết nhục mơ hồ nàng cũng không có phản ứng gì, đại khái cũng là do đau đến chết lặng.

"Bà bà, lát nữa ta thay bà băng bó một chút."

Trương Trí Tử nhìn thấy hai tay Tô Đình Vân, đỏ mắt nói.

Tô Đình Vân gật gật đầu, ăn từng miếng thịt nhỏ vào trong bụng. Nàng ăn không bao lâu, liền cảm thấy thân thể quá mệt mỏi, ban ngày tiêu hao quá nhiều, sau khi ăn no liền mệt rã rời, mí mắt trên dưới đánh nhau không ngừng, căn bản không duy trì được. Tô Đình Vân chỉ có thể dặn dò Trương Trí Tử chiếu cố Lý Hinh Mi một chút, bản thân rúc ở trong góc định ngủ một giấc, chỉ là một giấc ngủ này rất sâu, đợi đến khi nàng tỉnh lại, trời đã sáng rồi.

Việc đầu tiên Tô Đình Vân làm là nhìn vết thương của Lý Hinh Mi, nhưng nàng vừa nhìn qua đã phát hiện Lý Hinh Mi đang mở mắt.

"Ngươi tỉnh rồi? Cảm giác thế nào?"

Xem ra hiệu quả của Hồi Sinh đan này còn tốt hơn dự tính.

Tô Đình Vân đưa tay đỡ Lý Hinh Mi đứng lên dựa vào vách đá, định để cô ăn thêm một viên Hồi Sinh đan. Lúc vươn tay ra nàng mới phát hiện tay mình đã được băng bó, chắc chắn là Trương Trí Tử băng cho lúc ngủ.

"Nước..."

Lý Hinh Mi yếu ớt phát ra âm thanh, Tô Đình Vân thì nói: "Sao ta ngủ sâu thế, ngươi tỉnh rồi mà Tiểu Trí cũng không đánh thức ta." Sau khi nói xong nàng mới bất giác phát hiện, Trương Trí Tử không có ở trong hang đá, "Cũng không biết hắn chạy đi đâu."

Lý Hinh Mi nhếch miệng cười, "Đi rồi."

"Đi đâu rồi?"

Tô Đình Vân thuận miệng trả lời, chỉ là nhìn thấy nụ cười ảm đạm trên mặt Lý Hinh Mi, trong lòng nàng lập tức lộp bộp một cái, sau đó liền đưa tay đi móc túi áo của Lý Hinh Mi, túi nhỏ đựng linh thạch bên trong không thấy đâu nữa.

"Hắn lấy đi?"

Lý Hinh Mi gật đầu, không nói gì nữa.

Tô Đình Vân không biết nói gì cho phải, nàng yên lặng đứng dậy đi ra ngoài lấy chút sương sớm trở về đút cho Lý Hinh Mi, lại để cho nàng ăn một viên Hồi Sinh đan, bình thường nàng ngủ cũng không say như vậy, cho dù có mệt mỏi cũng sẽ không như vậy, mà hôm nay ngủ một giấc đến giữa trưa, rất có thể là thịt linh thú kia bỏ thêm nguyên liệu vào.

"Thằng ranh con, để cho ta bắt được nhất định phải đánh cho tàn phế!"

Bạn đang đọc Tu Chân Thượng Tiên [Dịch] của Định Ly
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BachDa
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.