Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thư viện

Tiểu thuyết gốc · 1562 chữ

Không nói đến sách, mà nhìn đến hằng hà số các loại sách đã đủ làm người ta choáng váng hết cả đầu, Vô khương lúc này cũng cau mày nhìn lên một vũ trụ toàn sách này khiến hắn cũng không biết nên bắt đầu từ đâu

“Cơ bản nhất để sinh tồn trên thế giới này hẳn là thông tin đi”

Vô khương vừa nói xong, quỹ đạo trong thư viện chợt xoay vòng, chỉ trong vài giây, mấy tỷ kết quả thay đổi liên tục rồi hiện lên bao quanh hắn, những dòng tượng hình đấy tuy Vô Khương không đọc được nhưng vẫn hiểu ngữ nghĩa, có thứ như là máy móc, có thứ như là nguyên tử, đa phần những kiến thức từ trái đất với thuật ngữ khó hiểu là Vô Khương có thể hiểu và đọc được, còn những thứ khác chỉ đến tên còn không biết thì làm sao để hiểu ?

“Thông tin như này cũng là quá nhiều, thời gian của ta ở nơi này chỉ có 1 tuần…, ma pháp, tiên pháp các loại thì bỏ qua đi, lọc cho ta về sinh vật”

Theo lời nói của Vô Khương, hơn tỷ thư mục sách biến lại còn đến còn chỉ vài chục triệu nhưng nhìn đến số lượng này hắn cũng méo xệch cả mồm

“Sinh vật trong Vô hạn kỷ nguyên”

Nhưng theo lời của hắn vừa hết thì không có biến đổi gì, chứng tỏ thông tin về sinh vật trong kỷ nguyên có đã ở trong chục triệu mục sách trên

Liếc mắt thấy Tsuki cười khúc khích trên vai mình, Vô khương đành bất đắc dĩ tiến gần đến chỗ đấy, tay phải dơ lên chọn vào nó

Trong phút chốc, cả vùng tinh hà được hình thành trong chục triệu mục sách kia chuyển động, hàng chục tỷ cuốn sách theo đó như là thuật toán ào ào xoay vòng với tốc độ cao, dần dần hiện lên trước mặt Vô Khương là cuốn sách dày gần 1m, cao đến bằng người hắn

“Đây là, khởi nguồn sinh vật ?”

Tưởng như phải mở sách ra để đọc nhưng không, từ ở giữa nó bắn ra một luồng sáng nhẹ thâm nhập vào đầu não của Vô Khương, theo đó trang sách đầu tiên mở ra rồi trang giấy dần dần tan biến, giống như hắn đang hấp thụ từng trang của cuốn sách vậy

“Uầy, từng luồng kiến thức thế mà dần thâm nhập vào đầu não, không cần thời gian để đọc, không cần thời gian để lật sách, loại bỏ toàn bộ động tác dư thừa cùng tác động bên ngoài, chỉ đơn thuần nhồi nhét kiến thức vào bên trong a, vậy thì thu được bao nhiêu cũng tùy thuộc vào trí nhớ cùng trí tuệ rồi”

Một cuốn sách, 2 cuốn, 3 cuốn….

Vô Khương cứ vậy ngồi yên một chỗ cho đến ngày thứ 3, âm thanh từ chí cao cũng vang lên

[Sinh vật Vô khương, nghề nghiệp lãnh chúa, chủng tộc con người đã phá vỡ giới hạn về *, trí tuệ và tinh thần]

[Chúc mừng nhận được (danh xưng): Thông tuệ sinh vật [Lục sắc] từ đó nhận được unique skill: Thông tuệ nhãn[Lục sắc] ]

Theo sau lời nhắc của Chí Cao, đôi mắt đã đóng lâu của Vô Khương dần dần mở ra, trước mặt hắn cả ngân hà vũ trụ sách bây giờ đã vơi đi ít nhiều, nếu chia số lượng ban đầu là 10 phần thì chỉ trong 3 ngày Vô Khương đã tiêu hóa đến 6/10 phần

Nhìn đám sách đã vơi dần cùng trong trí nhớ của mình như cất giữ cả thư viện kiến thức về sinh vật càng làm hắn càng tự hào với đầu óc của mình, Tsuki ngồi trên vai hắn cũng không nói gì được ngoài lẩm bẩm

“Quái vật đầu não”

Sở dĩ Vô Khương có thể nhanh chóng làm chủ cùng ghi nhớ đống lớn kiến thức kia không phải bởi vì đầu não hắn có cách ghi nhớ tốt hơn trước kia mà là cách ‘dạy học’ của cái thư viện khác biệt hơn cách học bình thường

Ghi một sinh vật bắt đầu học một lý thuyết thì thường sẽ có 2 cách

Lý thuyết -> Thực hành

Thực hành -> Lý thuyết

Nhưng cách đó cực kỳ mất thời gian, bộ não con người cần lặp lại một hành động 23 lần để có thể ghi nhớ nó đến mãi về sau, dù lý thuyết hay thực hành cũng chỉ là cách để sinh vật nhớ kỹ về nó và biết cách nó hoạt động

Thư viện này nó là làm tư cơ bản, nó phân tích cái này rồi diễn biến đến cái kia dần dần sinh ra, dần dần dẫn dắt người học từ nước này theo tự nhiên chứ không hề áp đặt, trên hết, cái cách diễn biến ngay trong đầu não làm cho sinh vật đấy không bị ngoại lực hay suy nghĩ bên ngoài có thể can thiệp được

Nghĩa là lúc đấy phải có mức độ tập trung cực kỳ kinh khủng, việc đó cực kỳ mất sức cùng cần độ kiên nhẫn cao, nhưng, Vô khương làm được

Nhìn đến hơn nửa đống sách đã được mình tiếp thu, Vô Khương chú ý sang thứ mình vừa nhận được

Danh xưng: Thông tuệ sinh vật (Lục sắc)

Unique skill: Thông tuệ nhãn (Lục sắc) : Khi kích hoạt, tăng tốc độ tư duy của bộ não lên 10 lần, toàn bộ cơ thể được điều khiển có sự xen vào của tuệ nhãn khiến loại bộ toàn bộ động tác dư thừa, năng lượng dư thừa khi hoạt động

Chú thích: Sinh vật [Bạch sắc] có trí tuệ vượt tầm khả năng của nó, chạm đến tầng thứ trí tuệ thông hiểu đến kinh khủng, kẻ có trí tuệ là trời phú thông minh hay là tích lũy được lượng lớn kiến thức ?

“Tăng lên tốc độ tư duy của não bộ cùng giảm thiểu động tác thừa trong cơ thế ? bản tối ưu skill à ?”

Vừa nói thầm xong, Vô khương liền kích hoạt skill, ngay khi vừa khởi động, giữa trán của hắn liền hiện lên hình một hình xăm con mắt, toàn bộ cơ thể như nóng lên, từng thới cơ, từng giọt máu, từng tế bào trong cơ thể Vô Khương chỉ trong giây phút đó đều nằm trong điều khiển cùng cảm nhận của chính hắn, không chỉ thế mà còn lượng lớn kiến thức mà Vô Khương vừa tiếp thu thế mà nhanh chóng được sắp xếp gọn gàng trong trí nhớ

Đừng coi thường xếp đặt kiến thức này, việc lấy ra thứ mình nhớ vào trong khoảng thời gian ngắn cực kỳ quan trọng trong việc tư duy, thông thường người ta chỉ nhớ việc mình thường làm đầu tiên rồi sau đó mới nhớ việc cần, điều này có nghĩa là nếu một người muốn nhớ thứ mình cần, thì bộ não phải mất thời gian để chọn lọc lượng thông tin đang có để đưa ra kết quả, việc sắp xếp theo thuật toán một cách rõ ràng thì nó sẽ giúp nâng cao hiệu suất cực cao

Sau khi hiểu tính năng của Thông Tuệ Nhãn, hắn không muốn tiếp tục tốn thời gian mà trực tiếp đầu nhập vào đống sách trước mặt

Sau đó, thời gian dần dần trôi qua, cuối cùng cũng hết ngày thứ 7

[Thông báo: Lãnh chúa Vô Khương đã hết thời gian, truyền tống trở về trong 3…2…1]

Vừa mở mắt ra Vô khương đã phát hiện bản thân đứng ở trên tường thành, ngước đầu lên bầu trời liền thấy mặt trời đã ló dạng, xung quanh hắn các quân lính đã được chữa lành kỹ càng, không một ai bị thương, tường thành đổ nát cùng lãnh địa bị hủy diệt bởi long ma pháp cũng được hồi phục hoàn toàn, rõ ràng khoảng thời gian 1 tuần kia chỉ trôi qua với Vô Khương còn thế giới giống như chưa đến 1 tic tắc

“Lãnh chúa điện hạ, chúc mừng ngài thành công”

Richard, OrcKingu, OrcFarm, OrgeRou nhanh chóng chạy đến cười lớn chúc mừng, mà trong ánh mắt bọn hắn không chỉ vui mừng mà còn kính nể cùng tôn trọng

Đứng trước mặt bọn hắn chính là người đàn ông lấy thân phận hèn mọn bé nhỏ mà khiêu chiến loài rồng cao quý rồi cuối cùng dành chiến thắng, cái này chỉ có trong thần thoại mới có thể xảy ra

Vô khương ánh mắt cũng tốt hơn nhiều nhìn đám thuộc hạ của mình trước mặt, tên nào tên nấy thông qua ánh mắt liền nhận ra độ lão luyện cùng trưởng thành qua lần chiến đấu này

“Tốt lắm, ngày hôm nay toàn dân nghỉ ngơi lấy sức, từ kho thực phẩm lấy đồ ra cho dân chúng tổ chức tiệc, các ngươi cũng được miễn làm việc ngày hôm nay, tất cả giải tán!!!”

Nói xong hắn liền cất bước đi về lãnh chúa tiểu viện, hắn cần sắp xếp thứ mình có và lấy được sau lần khảo nghiệm này

Bạn đang đọc Từ Goblin Vô Hạn Tiến Hóa sáng tác bởi tườngtôtăm232
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tườngtôtăm232
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.