Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 21

Phiên bản Dịch · 990 chữ

Người đàn ông đứng sau chiếc ghế mây cúi xuống hôn lên đỉnh đầu người phụ nữ.

Hứa Mộc Tình cảm thấy như có một dòng điện từ trên đỉnh đầu chạy xuống toàn thân. Cô ngẩng khuôn mặt to bằng lòng bàn tay lên và nhìn vào đôi môi của người đàn ông trên đầu, chỉ thấy đôi môi đó càng lúc càng lại gần mình, sau đó phủ lên đôi môi của cô.

Sau đó, mọi chuyện diễn ra một cách suôn sẻ, Lý Tranh kéo người phụ nữ bị mình hôn đến mức thở hổn hển lên.

Hứa Mộc Tình cảm thấy mình đã có thể hít thở rồi nhưng lại bị kéo lên và hôn tiếp.

Hai người quấn lấy nhau đi vào phòng ngủ, có lẽ người đàn ông hơi mất kiên nhẫn với bước đi loạng choạng của Hứa Mộc Tình. Vì vậy anh ôm lấy mông cô và bế cô lên, Hứa Mộc Tình giống hệt một đứa trẻ được người lớn bế, hai chân tự giác quấn lấy hông người đàn ông.

Sau một lúc ngả nghiêng va chạm, cuối cùng họ cũng đã nằm trên giường. Lý Tranh thò tay vào vuốt ve hai bên thắt lưng của Hứa Mộc Tình từ dưới vạt áo của người phụ nữ: "Em nói xem, lần này sẽ không chảy máu nữa phải không?"

Đôi mắt của Hứa Mộc Tình mơ màng, dường như bị một lớp sương mù bao phủ, cô vô thức đáp lại: "Lần đầu sẽ chảy máu thì phải."

Lý Tranh chỉ cảm thấy sợi dây trong đầu đứt đoạn, mọi thứ diễn ra sau đó đều không thể khống chế.

Buổi sáng khi tia nắng đầu tiên chiếu vào phòng, Hứa Mộc Tình hiếm khi dậy sớm, cô ngắm nhìn khuôn mặt đang ngủ của người đàn ông bên cạnh, vô hại như một đứa trẻ ngây thơ, miêu tả đôi lông mày rậm và chiếc mũi cao, đôi môi mềm mại của người đàn ông bằng tay.

Nghĩ đến đêm qua ngủ đến nửa đêm và muốn đi vệ sinh, cô lại bánh bèo cảm thấy hơi sợ hãi vì ban đêm tối quá, bèn đánh thức người đàn ông và bảo anh đi vệ sinh với mình. Người đàn ông mơ màng như vẫn ở trong mơ, anh dụi mắt lắng nghe yêu cầu của người phụ nữ, anh ôm eo bế cô bước vào phòng tắm dưới ánh trăng. Sau khi người phụ nữ đi vệ sinh xong, anh lại bế cô trở về giường, sau đó vỗ vào lưng cô như dỗ đứa trẻ, nhưng bản thân lại thiếp đi trước.

Sự ngọt ngào dâng lên trong lòng, cô nhẹ nhàng hôn lên đôi môi đó và đưa chiếc lưỡi đinh hương ra liếm một chút.

Tuy nhiên, cô còn chưa kịp rút về thì đã bị người đàn ông lật người đè lên: "Mới sáng sớm đã quyến rũ anh, em không đau nữa à?" Vừa dứt lời, anh lại hôn cô.

"Ừm, đừng, em vẫn còn đau." Hứa Mộc Tình cảm nhận được sự phấn khích của người đàn ông vào buổi sáng, cô lo lắng đẩy đầu anh ra.

"Ưm, anh cũng đau." Sau khi hôn mãnh liệt một lúc, cuối cùng anh cũng chú ý đến lần đầu tiên của người phụ nữ, không dám quấn lấy quá nên lập tức đứng dậy mặc quần áo và và đi nấu cơm.

Hứa Mộc Tình nhìn người đàn ông mặc chiếc áo phông màu hồng mà cô mua, trên ngực có in hình chú chó dễ thương, cô trốn dưới chăn không nhịn được cười.

Lý Tranh nhìn giường chiếu run lên, lòng tự tôn bị chê cười khiến anh nhào lên giường lăn lộn với người phụ nữ: "Em cười cái gì, hử?"

"Ha ha, đừng cù em, Lý Tranh, anh mặc cái áo này giống hệt sinh viên, khoảng hơn hai mươi tuổi!

"Em đang chê anh bình thường ăn mặc già dặn phải không?"

"Ha ha ha, đừng, đừng cù nữa, em không thở được." Người phụ nữ thở hổn hển, chiếc chăn và khăn trải giường đã rơi xuống mặt đất, để lộ tấm lưng trần trụi.

Ánh mắt của Lý Tranh càng sâu thêm: "Hừ, Hứa Mộc Tình, do em tự kiếm chuyện, đừng trách ông đây không nể tình nữa." Anh vừa nói vừa cởi chiếc áo phông trên người xuống…

Sau một hồi lăn lộn, Hứa Mộc Tình mệt mỏi lại ngủ thiếp đi, Lý Tranh tràn đầy sức sống mặc quần áo vào. Sau khi nấu ăn xong, anh liếc nhìn đồng hồ và nhẹ nhàng gọi người phụ nữ dậy: "Cục cưng ơi, em dậy chưa? Một giờ lên máy bay, bây giờ đã hơn mười giờ rồi…"

Hứa Mộc Tình vừa lẩm bẩm "tất cả là tại anh… nếu không phải là anh thì… mỏi lưng…" vừa lấy quần áo và mặc vào một cách chậm chạp.

Lý Tranh cười làm lành: "Phải phải phải, tất cả là lỗi tại anh, đều do anh không tốt, nhưng vợ ơi em cũng phải hiểu cho người đàn ông đã ba mươi tuổi rồi mới được khai sáng chứ. Em cứ cọ vào người anh là anh lại cảm thấy ngọn lửa bùng lên. Trong khi nói chuyện, anh vẫn không quên hầu hạ người phụ nữ mặc quần áo, lúc thì đưa quần lúc lại đưa tất cho cô.

Sau khi đến chỗ kiểm tra an toàn, hai người sắp phải xa nhau đều hiểu được nỗi buồn chia tay là gì.

"Em vào trong đây, anh nhanh chóng trở về đi, buổi chiều vẫn phải đi làm đấy nhé."

"Ừ, anh nhìn em vào trong rồi mới đi. Anh có thể sẽ rất bận trong hai tuần này, sau khi bận xong đợt này, anh sẽ lập tức trở về thăm em."

Bạn đang đọc Từ Mối Tình Đầu Đến Chiếc Váy Cưới của Tiểu Bố Ái Cật Đản Thát
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tudue1810
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.