Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lâm Cần Dân an bài

Phiên bản Dịch · 1297 chữ

"Gia chủ." Lê thúc bước đến trước mặt Lâm Cần Dân, cung kính nói.

"Lê huynh, mời ngồi." Lâm Cần Dân tuy nghiêm khắc với người ngoài và cấp dưới, nhưng đối với Lê thúc lại rất ôn hòa. Dù sao Lê thúc đã hầu hạ Lâm gia ba đời, tuy danh nghĩa là quản gia nhưng thực chất lại như người thân.

"Gia chủ, tôn ti trật tự, trên dưới có phân." Lê thúc không ngồi, thận trọng đáp: "Trước mặt gia chủ, lão bộc nào dám ngồi."

"Lê huynh, ta đã nói rồi, ngoài mặt chúng ta là chủ tớ, nhưng thực chất chúng ta là anh em." Lâm Cần Dân mỉm cười rót cho Lê thúc chén trà: "Hiện giờ không có ai khác, huynh không cần khách sáo với ta."

"Mời huynh ngồi uống trà."

Lê thúc vẫn đứng, chỉ nhận trà rồi uống. Thấy vậy, Lâm Cần Dân lắc đầu, biết Lê thúc luôn cố chấp nên không nói gì thêm: "Lê huynh, dạo này Vân Phong đang làm gì?"

"Thiếu gia có gặp mặt và ăn cơm cùng Hàn Duyệt Nhiên của Hàn gia."

"Hàn Duyệt Nhiên?" Lâm Cần Dân nghe vậy, mắt sáng lên: "Ta từng gặp cô ấy một lần, là con gái Hàn Hùng, dung mạo và dáng người đều rất tốt."

"Cô ấy làm tổng giám đốc tập đoàn dược phẩm Ngân Hà, năng lực kinh doanh cũng rất mạnh."

"Là một cô gái tốt." Lâm Cần Dân cười nói: "Vân Phong năm nay cũng 25 rồi, nên cưới vợ thôi."

"Nhưng dù Hàn Duyệt Nhiên tốt, Hàn gia cũng không phải đại gia tộc." Lâm Cần Dân lắc đầu: "Con gái Phạm gia mới xứng với Vân Phong."

"Phải nói chuyện với Vân Phong, đưa nó đến Phạm gia đề thân."

Biết Lâm Vân Phong không hứng thú với kinh doanh, Lâm Cần Dân với tư cách một người cha, đã tính toán chu toàn cho con trai. Ông rất coi trọng Phạm Linh Nhi, đại tiểu thư tài giỏi của Phạm gia.

Thứ nhất, Phạm gia và Lâm gia môn đăng hộ đối, nếu kết thông gia sẽ là đôi lứa xứng đôi. Thứ hai, Phạm Linh Nhi rất có năng lực, những năm qua đã giúp các công ty của Phạm gia phát triển không ngừng.

Nếu sau này để cô ấy thay Lâm Vân Phong quản lý tập đoàn Lâm thị, Lâm Cần Dân cũng yên tâm!

"Vâng." Lê thúc gật đầu, không có ý kiến gì.

"Sau đó thì sao?" Lâm Cần Dân tính toán xong, lại nhìn về phía Lê thúc.

"Sau đó, tối nay thiếu gia đến khu Tân Thành, dẫn người g·iết Báo ca, trùm xã hội đen ở đó, rồi đưa Lý Khải, thuộc hạ của thiếu gia, lên làm trùm khu Tân Thành." Lê thúc đáp.

"Cái gì?"

"Xã hội đen?"

"Vân Phong đang làm gì vậy?"

Lâm Cần Dân nghe Lâm Vân Phong dính líu đến xã hội đen thì nhíu mày, trong mắt hiện lên vẻ không vui. Ông luôn phản cảm với xã hội đen, cấm người Lâm gia dính líu đến chúng.

Lâm gia là gia tộc làm ăn chân chính.

Nếu có vấn đề khó giải quyết, Lâm Cần Dân thà tốn tiền nhờ chính quyền, chứ không bao giờ tìm đến xã hội đen.

"Tôi không rõ lắm." Lê thúc tuy biết hành động của Lâm Vân Phong, nhưng không hiểu mục đích của cậu: "Hình như là vì Diệp Phàm, người trước đây đối đầu với thiếu gia."

"Diệp Phàm nắm giữ khu Cổ Thành, nên thiếu gia muốn nắm giữ khu Tân Thành."

"Diệp Phàm?" Lâm Cần Dân nhíu mày: "Tên Diệp Phàm này có gì đặc biệt mà khiến Vân Phong chú ý đến vậy, tự mình ra tay tranh đấu với hắn?"

Lâm Cần Dân suy nghĩ kỹ, nhận ra những thay đổi gần đây của Lâm Vân Phong đều liên quan đến Diệp Phàm.

Trước đây, Lâm Vân Phong không nghe lời như vậy.

Chỉ cần ông giao nhiệm vụ hơi nặng, Lâm Vân Phong sẽ kêu đau bụng phải đi bệnh viện, tìm đủ mọi lý do để trốn tránh.

Còn chuyện tự mình ra tay tranh đấu thì càng không thể xảy ra.

Lâm Vân Phong luôn dùng thế lực để áp chế người khác.

"Diệp Phàm này có chút đặc biệt." Lê thúc nhíu mày: "Bề ngoài, hắn chỉ là vệ sĩ của Hàn Duyệt Nhiên, nhưng Hàn Hùng lại rất coi trọng hắn, dường như có ý muốn tác hợp hắn và Hàn Duyệt Nhiên."

"Bản thân người này cũng rất kỳ lạ."

"Võ công cao cường, y thuật tuyệt đỉnh." Lê thúc nói nhỏ: "Sư phụ của hắn hình như là một nhân vật ẩn thế."

"Hắn cũng qua lại với Phạm gia."

"Lần này hắn được bảo lãnh ra khỏi cục trị an là do Phạm Thành Văn đích thân đến tìm thiếu gia."

"Thiếu gia không thể không nể mặt Phạm Thành Văn."

"Vậy ra, tên Diệp Phàm này thật sự kỳ lạ." Mắt Lâm Cần Dân lóe sáng: "Vậy mà có quan hệ với cả Hàn gia và Phạm gia."

"Chẳng trách Vân Phong lại để ý đến hắn."

"Thú vị."

Tuy cảm thấy Diệp Phàm kỳ lạ, nhưng Lâm Cần Dân vẫn chưa xem trọng hắn.

Nếu không phải Lâm Vân Phong biết Diệp Phàm là khí vận chi tử, thì Lâm Cần Dân chắc chắn sẽ làm như những lão đại phản diện khác, liên tục phái người đến tặng đầu cho Diệp Phàm để hắn cày kinh nghiệm.

Đến khi ông kịp nhận ra Diệp Phàm không phải người thường thì Diệp Phàm đã mạnh đến mức không thể đối phó được nữa.

"Nếu Vân Phong muốn chơi với hắn, cứ để nó thử xem."

"Người trẻ tuổi trải qua chút sóng gió cũng tốt."

Lâm Cần Dân biết, nếu không trải qua tranh đấu, những đứa trẻ được nuông chiều từ bé sẽ khó mà quản lý được một gia tộc lớn như Lâm gia.

Trước đây, vì chuyện của mẹ Lâm Vân Phong, ông luôn chiều chuộng con trai, không nỡ để nó phải tranh giành.

Luôn bao bọc Lâm Vân Phong.

Liên tục giải quyết hậu quả cho cậu.

Giờ Lâm Vân Phong đã muốn tự mình tranh đấu, ông sẽ không ngăn cản.

Nếu Lâm Vân Phong không có chút thủ đoạn nào, ông cũng không yên tâm giao cả Lâm gia cho cậu!

"Lê huynh, phiền huynh đi gọi Vân Phong đến đây." Lâm Cần Dân mỉm cười nhìn Lê thúc.

"Vâng."

Lê thúc đến sân nhỏ của Lâm Vân Phong.

"Thiếu gia, gia chủ mời cậu đến gặp." Vào phòng khách của Lâm Vân Phong, Lê thúc mỉm cười nói.

"Lê thúc." Lâm Vân Phong vừa về phòng chưa kịp nghỉ ngơi đã quay sang chào Lê thúc: "Vâng, con sẽ đến ngay."

"Lê thúc, cha tìm con có việc gì vậy?"

"Liên quan đến Diệp Phàm và chuyện xã hội đen."

"Diệp Phàm?" Lâm Vân Phong nghe vậy liền giật mình, trong lòng lo lắng: "Đi nhanh thôi."

Lâm Vân Phong nghĩ thầm, chẳng lẽ lão thiên gia lại muốn chơi mình?

Lão cha này của mình có phải lại muốn làm chuyện tốt thành chuyện xấu không!

Cậu biết, những hành động mấy ngày nay của mình, Lâm Cần Dân chắc chắn đều rõ.

Tống Hà và Lý Khải trung thành với cậu, nhưng Cao Võ và Lê thúc lại trung thành với Lâm gia. Vì vậy, những việc cậu làm, Cao Võ chắc chắn đã báo cáo cho Lâm Cần Dân.

"Cha." Lâm Vân Phong nhìn Lâm Cần Dân: "Cha tìm con có việc gì ạ?"

Bạn đang đọc Từ Phản Phái Phú Nhị Đại Bắt Đầu Quật Khởi(Bản Dịch) của Đổng Đạo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Anibus
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 150

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.