-đột nhiên hắn ngất đi làm cho nàng ta hoảng hốt.
"này, này, sao vậy. Hú...".
"tiền bối..."
"ahhhhh...Không phải ngươi đã chết rồi sao".
- Giọng nói phát ra từ phía trước, ngẩng mặt nhìn lên thì thấy tên trung niên đó đã đứng dậy.
" là ta. Là Địa Tạng đây"
" hả, là ngươi sao. Rõ ràng là ngươi..."
" ta đã đoạt xá hắn rồi"
" ohhhhhh...".
-Kinh ngạc trước bí pháp xịn cmn sò này của ku main. Mắt nàng sáng lên, chạy đến chỗ hắn kiểm tra 1 chút, hết nhìn, ngửi rồi tới cắn. Hắn cũng chỉ có bất lực trước sự hiếu kỳ của chiếc loli này.
" woahhh... xịn ghê nha. Sao mà làm được hay vậy?"
" bí mật"
- Hắn đi đến chỗ bản thể rồi thu nó vào trong nhẫn trữ vật. Lại từ trong chiếc nhẫn đó lấy ra những tài nguyên mà hắn đã luộc từ con tàu. Ánh sáng lóe lên, những tài nguyên cũng ngay lập tức hiện ra"
" woah..., ủa. Sao mà toàn đồ rác rưởi không vậy"
- tưởng là đoàn thương nhân này chí ít cũng phải có vài thứ xịn xò con bò nhưng niềm tin ấy đã phản bội nàng ta. Toàn là mấy thứ lôm côm.
" là do pháp nhãn của ngài quá cao thôi. Linh thạch cũng được kha khá đấy"
- hắn cũng không quên tới mấy cái nhẫn trữ vật của mấy tên mà hắn vừa giết. Phân loại 1 hồi thì cũng lấy được vài món okê la. Mấy thứ rác rưởi thì đều bị hủy rồi.
" Haizzz, tốn thời gian mà chỉ được vài món dùng được"
" chiếm được con tàu là được rồi"
" ukm"
- hắn bay đến chỗ của con tàu ban đầu rồi thu nó vào nhẫn. Trở về con tàu mới, hắn lần này may mà chiếm được 1 đống linh thạch nên chuyện năng lượng cho con tàu thì cũng không cần đến nàng ta nữa.
" để ta điều khiển cho. Linh thạch đủ dùng trong 2 năm đấy"
" ô kê em"
- nghe được giải thoát khỏi cái buồn lái thì nàng ngay lập tức lấy cái ghế ra nằm. Kế bên còn có cái bàn để nước, y như nghỉ dưỡng ngoài vũ trụ vậy.
"bây giờ đi đâu?"
"đi đến nơi nhiều người"
" trong đầu ngươi bộ chỉ có thôn phệ hay sao vậy"
" ngài đoán trúng rồi, hay à nghen"
- im lặng 1 lát lâu rồi thì nàng cũng cất tiếng hỏi hắn.
" đó là ma công phải không?"
" đừng hỏi khi đã biết câu trả lời là gì rồi chứ. Tiền bối"
" khi Chư Thiên chiến nổ ra, ta của lúc đó vẫn còn là 1 Độ Kiếp nhỏ nhoi. Những hình ảnh khủng khiếp về cuộc chiến đó vẫn đang tra tấn trí não của ta đây". Ánh mắt nàng ta âm trầm lại, lời nói mang theo chút hương vị của sự sầu bi nhưng cũng lấy ít sự cứng rắn gửi vào đó.
" bây giờ chưa giết ngươi là nghi sợ tứ Đế vẫn còn kế hoạch khác. Nhưng cũng không thể để ngươi tùy ý thôn phệ người như vậy nên ta mới không giết mà đi theo ngươi đến bây giờ"
" 16 nghìn năm ư, thật là nực cười, nghe thì dài vậy thôi chứ đối với Phong Thánh trở lên thì cũng chỉ là vài ba giấc ngủ trưa"
- đột nhiên 1 tiếng " hic hic..." phát ra từ chỗ của hắn.
" hic hic... kh...không ngờ tiền bối lại đáng thương như vậy"
-Vốn không khí đang buồn nhưng tuyến lệ của hắn không cho phép, nhất quyết không để cho nàng thay đổi khí chất như vậy được. Thật sự là không hợp với " bà " ta ( chiếc loli này đã hơn 27k tuổi r đấy. Tổ tiên hơn trăm đời mẹ nó rồi)
" thôi im đi ông cụ non". Nghe hắn khóc giả tạo như vậy đã làm nàng nổi da gà mà mắng hắn.
" haizz... ngài thật là. Ta đang buồn cho ngài đấy"
" đéo cần. Bổn cô nương chỉ mong ngươi không ra tay thôn phệ là được rồi"
" xì, sắp xuống lỗ tới nơi rồi mà vẫn còn bổn cô nương, chọc cười ai vậy, chê nha". Hắn quay mặt ra dằng sau, bĩu môi, mói móc nàng ta.
" ê ê, sủa cái gì đó ku. Ta nghe đó nha, có muốn giống gấu panda hông hả?"
" gì, cái gì. Ta có nói cái gì đâu, chắc ngài nghe nhầm rồi, hahhaha..."
" thôi, cấm sủa. Bây giờ nổ cái thân thế ra mau"
" thật là lạnh lùng với người ta"
" không giấu diếm tiền bối nữa. Thật ra ta... là... con trai cưng của mẹ:))"
" ta đẹp chứ không ngu đâu nha"
" hahahaha... thật mà. Ta có đùa ngài đâu"
" xì, không nói thì không nói vậy"
- hắn bây giờ đang đoạt xá tên trung niên đó mên cũng dựa vào ký ức của hắn mô phỏng từ biểu cảm, sở thích, hành vi,... sao cho giống với nguyên chủ nhất có thể cho nên bây giờ hắn biết đùa là do vậy.
" bây giờ đang đi đâu vậy?"
" đi về phía đích đến của đoàn thương nhân"
" ngươi biết tọa độ hả?"
" vừa nãy đột nhiên từ trên trời rơi xuống tọa độ vào đầu của ta nên ta mới biết"
" hừ, chắc là do cái bí pháp gì đó của ngươi chứ gì"
" vậy sao, ta không biết nữa"
" xì, giấu với chả diếm"
- đi thêm 2 tháng nữa thì cuối cùng cũng đã tới 1 cái hành tinh mà bọn thương nhân đó gọi là nơi giao dịch.
- phía trước bọn hắn giờ đây đang là 1 khung cảnh vô cùng to và tròn. Có 6 cái tinh cầu xếp thành hình lục giác, không hiểu bằng cách nào mà tất cả lại có thể trở thành 1 hình lục giác đều hoàn hảo như thế, chúng nó được kết nối với nhau bởi 1 sợi xích, tàu thuyền qua lại giữa các tinh cầu ấy tấp nập và đều đặn. Ở tâm của cái bát giác đó là 1 cái ngôi sao to lớn vô cùng [ 3, 4 người ôm không xuể:)) ]
à, Diện tích của 1 hình lục giác đều có công thức như sau: S= (3√3 × a²)/2 . Trong đó a là cạnh của lục giác đều, hoặc có thể tư duy tích phân ra thành các hình nhỏ hơn để tính rồi gộp lại
- quay sang trái thì thấy có những đoàn thương khác cũng đi về phía trước giống bọn hắn. Ngó sang bên phải thì cũng là 1 cảnh tượng y đúc. Nhìn lại thì thấy con thuyền của bọn hắn là cùi bắp nhất trong đám này.
- tất nhiên là các đoàn khác cũng có chú ý tới nhưng cũng chẳng dám trêu chọc bởi vì sự tồn tại của nàng ta. Ở trên tàu nằm ung dung, thần thái phải gọi là chất như nước cất( thật ra là tấu hài vl:v). 1 thân nằm dài ở trên ghế nhưng khí thế thì lại phát ra xung quanh, những đoàn xung quanh cũng biết ý nên tránh hết ra 1 bên để tàu của hắn đi trước. Láo nháo là ăn cháo như chơi.
*cái cảnh này giống như cái bài Dân Chơi Xóm của MCK với JustaTee vãi.
" ngươi có thấy không. Nếu không tiền mà muốn làm phiền thiên hạ thì chỉ còn cách là mạnh như ta thoai. Hahahaha...". Ngồi dậy, rời khỏi ghế, tay chống hay bên hông, ngẩn mặt lên trời, cười hô hố.
"gòi, gòi. Tới giờ của mẻ nữa rồi đó". Quay mặt sang một bên , hắn cũng chỉ dám nói nhỏ chứ nói lớn lỡ ăn cháo thì sao.
- chuyển cảnh đến Xích Tam tinh - 1 trong 6 viên bi ve -. Bóng dáng của 1 lão trung niên đang ngồi trong cái tòa viện nho nhỏ cỡ bằng vài mẫu ruộng chó chạy 3 không hết. Tay lão đeo toàn vàng, răng đính linh thạch, quần áo đính kim sa hột lựu( càng tả càng thấy giống thánh bú liếm:))) toàn thân của lão sáng chói, sáng còn hơn tương lai của đứa đang nằm trước màn hình đọc truyện này.
" Phong Thánh sao, lâu rồi mới có khách quý tới thăm. Phải tiếp đón đàng hoàng mới được". Nói xong thì lão cũng biến mất, đột nhiên dịch chuyển đến trước mũi tàu của bọn hắn.
- chấp tay ôm quyền 1 cách cung kính.
" tiền bối từ nơi xa đi tới. Không biết có nhã hứng ở lại đây ít lâu để ta tiếp đón hay không?". Âm thanh tuy nhỏ nhưng cũng đủ vang xa tứ phương, làm cho tất thảy im lặng
- nàng ta khựng lại, mắt hướng về phía của lão nhưng tay nàng ta vẫn còn kẹp cứng đầu của Thiên Thu, nãy giờ nàng đang cưng hắn, cưng vô lây.
- sau 1 lúc thì cũng buôn hắn ra. Lấy giọng 1 cái để toát lên vẻ uy nghiêm.
" e hèm... bọn ta quả thật là từ xa tới đây, bổn tọa và..."
" ông chủ". Nàng đang nói thì hắn chen vô 1 câu làm nàng ta giận tím cả người * cưng vô lây lần 2 *
" bổn tọa và ÔNG CHỦ của mình đang muốn tìm 1 nơi để nghỉ chân. Không biết ngươi có thể đáp ứng không?". Nghiến răng nghiến lợi nhấn mạnh 2 chữ Ông Chủ, thế mà hắn vẫn nhây, còn vừa cười vừa gãi đầu
" why not sir? sao lại không nhỉ?. Được ngài dừng chân ở đây là vinh hạnh của Thương hội Mễ Kim. Xin ngài hãy đi theo ta". Cố tỏ ra vẻ thân thiện nhưng cái mặt gian xảo vãi c.u.c, y chang mấy khứa đa cấp.
- nghe nhưng không đáp. Đây là cách nàng ra oai phủ đầu với lão ta, vừa nãy chính Thiên Thu đã truyền âm bày cho nàng kế này.
" ây daa... sướng thật đó nha. Viên Đăng hội trưởng lần này có thể nở mày nở mặt 1 phen rồi đó". Vô vàn tiếng cảm thán đến từ những thương nhân trên tàu khác.
Truyện Tử Tâm Luyến tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.
Đăng bởi | Chienju |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 2 |