Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chạm Trán Giáo Đồ

Tiểu thuyết gốc · 3090 chữ

Thiên Không Thành...

Bên trong cung điện nguy nga tráng lệ với những dãy phòng đếm không xuể, lúc này một trong những dãy phòng kia bên trong nồng nặc mùi hương diễm khó phai

Chỉ thấy trên chiếc giường bằng gỗ trầm hương toả ra hương thơm dịu nhẹ , vân gỗ như đám mây trôi lững lờ , mang đến cảm giác thư thái và an yên

Ba thân ảnh không một mảnh vải che thân đang ôm ấp lẫn nhau, hai nữ nhân diện mạo tiên tử ,trên làn da hiện ra dấu vết ửng hồng nở nụ cười mãn nguyện như trải qua trận chiến không cân sức, bằng chứng là tiểu huynh đệ của tên nam nhân kia vẫn hiên ngang ngẩng cao đầu .

Hai cô bé hồng hào bị vùi dập không thương tiếc bên trong còn rỉ ra một chút dịch trắng đục tạo ra cảnh tượng dâm mỹ cực hạn

Mạc Thần tỉnh giấc đầu tiên, trái phải ôm ấp hai cái vưu vật khiến hắn như ở đỉnh cao nhân sinh , đôi tay không chút ý tứ liền bóp mạnh hai cái kiều đồn căng tròn , cúi đầu xuống mỗi người mỗi bên liền ngậm hạt anh đào đính trên bầu ngực vểnh cao

Người nam nhân hành động tính phần như trẻ con, khẽ lay động hàng mi dài của hai nàng , đôi mắt có dấu hiệu sắp tỉnh nhưng cả đêm đều bị nam nhân hành lên bờ xuống ruộng khiến hai người chỉ muốn vùi đầu vào ngực hắn ngủ thiếp đi

Mạc Thần thấy vậy đành rón rén nhẹ nhàng tách hắn ra khỏi phòng, đắp chăn lên cho hai vị thê tử, cuối cùng trước khi ra khỏi hắn liền hôn lên môi của hai vị giai nhân .

Bước ra cung điện , Mạc Thần đầu óc khá lâng lâng cảm giác vò rượu tối qua khá mạnh mà nhắc tới rượu lại khiến hắn nhớ lại lúc còn ở Địa Cầu

Hắn phải xuôi xẻo lắm mới gặp một tên lang băm cho rất nhiều loại rượu thuốc khác nhau chỉ để chữa bách bệnh

Kết quả bệnh vẫn còn không có dấu hiệu suy giảm mà cơ thể không đủ chống đỡ được mùi rượu của gã lang băm chế ra kia liền say mê mẩn suốt hai tuần liền.

Nghĩ tới cảnh hắn phải nôn mửa liên tục cũng phát ớn cả người...

Nhanh chóng lắc đầu không nhớ lại chuyện cũ, hắn tiến tới chỗ miêu nữ Xích Linh , cái bụng căn tròn như trái bóng khiến hắn tưởng đây là mèo cầm tinh heo sao?

Cô nàng này hốc linh dược như vậy không sợ bị linh khí hại chết?

" Khụ khụ, Xích Linh" Mạc Thần ho khan vài tiếng

" Hửm , ngươi đến đây làm gì? " Xích Linh chật vật đứng dậy hỏi.

" Muốn hỏi nàng ở đây sống có ngột ngạt không?" Mạc Thần có ý định dẫn nàng ra ngoài hít thở , dẫu sao nàng cũng là Yêu Thú bản tính tự do tự tại nên cho nàng ra ngoài cũng là lợi

" Không hề , ở đây ta thấy vẫn tốt hơn là ra ngoài làm một miêu tặc đầu đường xó chợ " Xích Linh lắc đầu từ chối ý tốt, nàng hoàn toàn thoải mái khi ở đây

" Ngược lại là ngươi" Nàng chỉ tay tiến tới phía hắn , khịt khịt mũi liên tục nói :

" Ngươi đang tới mùa động dục sao?"

" Động dục? Ta ?" Mạc Thần chỉ vào bản thân một cách ngơ ngác

" Đúng vậy đứng gần ngươi thôi cũng dễ làm ta mang thai " Xích Linh né hắn như né tà cách xa chục mét

" Khịt khịt, nào có chuyện đó?" Mạc Thần ngửi mùi cơ thể phủ nhận

" Ngươi đừng có tiến tới gần ta , ta vẫn chưa đủ tuổi để làm mẹ bỉm đâu "

Hắn khoé miệng giật giật, nàng nói dối còn không kịp chớp mắt một cái , tính từ thời điểm cả hai gặp nhau tại Mê Vụ Cốc thì hắn lẫn nàng luận về tuổi tác không hơn kém bao nhiêu

Nhưng quanh quẩn chú ý kỹ hơn Xích Linh cũng không kém mấy phần ,sỡ hữu khuôn mặt có phần năng động ,tinh nghịch và hoang dã của một Miêu Yêu, ba vòng lồi lõm không khiếm khuyết, dưới góc độ nào đó nàng cũng được coi là một mỹ nhân

Cơ thể săn chắc, vóc dáng khoẻ khoắn của một Thể Tu với nước da trắng mịn, đôi tai thẳng đứng như ăng ten, đặc biệt nhất phải kể đến đuôi mèo ngo nguẩy kia thật khiến hắn có cảm giác muốn sờ một lần

Xích Linh rùng mình chảy dọc theo sống lưng, chứng kiến ánh mắt của nam nhân đang nhìn đăm đuối cơ thể của nàng thầm mắng một tiếng dâm tặc

Tức tốc quay người bỏ đi...

Mạc Thần cũng đứng im mỉm cười nhìn dáng vẻ mười phần vội vàng của nàng, thầm nghĩ số hắn thật đào hoa khi không lại bắt được một miêu nữ.

...

" Lão bá , cho ta một phần cơm bày ra bàn " Mạc Thần gọi món

Lão bá nghe vậy liền gật đầu chạy vào bếp nấu ăn , đôi tay điêu luyện liên tục đảo đều các món , vị lão bá một mình điều hành cả khách điếm cho thấy sự hơn người

Tiểu nhị nhanh chóng dọn ra bày trên bàn, món ăn nhiều không đếm xuể, thật sự ăn không hết...

Ba mươi phút sau...

" Bên kia có chuyện gì sao?" Mạc Thần ăn uống xong, bước ra ngoài phát hiện cảnh tượng trước mắt khá bất ngờ

Nhà ai nhà nấy đều treo trước cửa một cái đầu con rồng, trên con đường được thêu thắt các dải lụa treo lơ lửng những lồng đèn

Đông đúc người từ già trẻ không phân phàm tiên ai ai cũng đều bắt tay cùng nhau hỗ trợ ,có nhiều người rải hoa tươi xung quanh , không ít người nam nhân trung niên tụ tập lại với nhau như đang tạo vật nào đó , mọi thứ đều phân chia công việc một cách hợp lý

" Thưa khách quan, gió xuân đã về, trăm hoa đua sắc, phúc lộc về nhà" Tiểu nhị đứng bên cạnh nói.

" Xuân ? " Mạc Thần bừng tỉnh lúc này mới cảm nhận được khí trời giá rét đã không còn

" Vâng vâng , Xuân sắp đến cũng là ngày toàn thể sinh linh Địa Long Tinh biết ơn Địa Long năm xưa đã tạo ra ba mảng lục địa ngày nay " Tiểu nhị vui cười nói

Mạc Thần gật gù hiểu rõ tại sao mỗi nhà lại treo đầu rồng trước cửa, đây là lời nhắc nhở về sự biết ơn đến toàn thể sinh linh trên Địa Long Tinh Cầu đối với Địa Long

Đang ngắm nhìn trước sự bận rộn của người dân trong Thành, lúc này đám đông thiếu niên, thiếu nữ tụ tập với nhau ai ai cũng khóc sướt mướt như cảnh chia tay

" Nghê Thất ?" Mạc Thần nhanh chóng nhận ra tên tiểu tử này

Nghê Thất được toàn thể thanh thiếu niên, thiếu nữ trạc tuổi bu lấy , trên lưng của hắn đang đeo một túi da cỡ đại bên trong chứa nhiều vật phẩm.

" Nghê Thất có thể sắp lên đường đến Vô Hạn Tông a.." Tiểu nhị vuốt cầm nói .

Toàn thể ai trong Thành cũng biết Nghê Thất đã hoàn thành quá trình học tập của một học viên tại Học Viện Linh Vũ .Đồng thời, cũng là người được chọn để gia nhập Vô Hạn Tông nên người dân không mấy xa lạ

Mạc Thần ánh mắt chú ý nhất cử nhất động của hắn , có chút suy nghĩ về vấn đề tại sao mệnh của gã này lại bị che dấu theo lời kể của Tà Tịch?

Rốt cuộc Nghê Thất có bí mật nào hay sao?

" Hửm, ai kia?" Mạc Thần chú ý thấy có một bạch y nhân che phủ toàn thân lộ ra khuôn mặt tuyệt mỹ, dáng vóc nhỏ nhắn đương nhiên đây hoàn toàn là nữ nhân

Chỉ là không biết có việc gì mà nàng ta lại ra ký hiệu cho hắn thấy như muốn hắn tới gặp nàng

" Đến đó xem sao " Mạc Thần tiến tới chỗ nàng ta.

Bạch y nhân lúc này đưa hắn tới một con hẻm nhỏ, sau đó cởi mũ trùm của bản thân chắp tay cung kính giới thiệu

" Tiểu nữ Yến Vy kính chào ngài "

" Yến Vy?" Mạc Thần khá bất ngờ bởi hiện tại cái tên "Yến Vy" hiện tại bên trong Linh Vũ Thành vô cùng nhạy cảm , rốt cuộc tại sao nàng ấy lại ở đây? Còn giọng điệu cung kính như biết trước thân phận giả của hắn vậy

" Vân Anh đã nhắn cho nàng sao?" Mạc Thần suy đoán ra, dẫu sao người biết thân phận của hắn ngoài Thành Chủ và Tà Tịch ra còn có Vân Anh tiểu thư

"Vâng,Vân tỷ đã kể đầu đuôi câu chuyện cho ta cũng như nàng có ý định tiến tới Vô Hạn Tông" Yến Vy mỉm cười thành thật nói :

" Tiểu nữ , thật sự cảm ơn ngài "

" Hả ? Vì điều gì ?" Mạc Thần không nhớ hắn có làm gì để được mang ơn?

" Nhưng không phải trong thư Vân tỷ có viết sao?" Yến Vy một mặt khó hiểu nhìn hắn , quyết định đưa một bức thư cho y xem

" Cái..." Mạc Thần đọc xong cũng không ngờ được có ngày thân phận giả này lại bị nàng ta lợi dụng triệt để

Thì ra trong bức thư Vân Anh vì lo lắng cho Yến Vy sẽ mang tiếng xấu khiến cho nàng bị người đời chê cười, dẫu sao miệng lưỡi thiên hạ hoàn toàn có thể thổi phồng mọi thứ từ lớn đến bé . Để Yến Vy không oan nàng quyết định đưa đẩy mọi chuyện cho hắn , nhờ vào thân phận của Hội Sự Thật hoàn toàn có thể xoá bỏ tiếng xấu của Yến Vy

" Chậc, nếu vậy Vân Anh nàng ấy phải nợ ta rồi " Mạc Thần tặc lưỡi đành chấp nhận việc này chỉ là không biết thân phận giả này có ai tin hay không thôi

Dù sao một mỹ nhân nợ hắn một cái ân tình cũng tính là lời

" Thưa ngài, tiểu nữ muốn danh tiếng của bản thân cứ để như này là được" Yến Vy nhẹ nhàng nói .

Nếu nhờ tiếng xấu này nàng hoàn toàn chấp nhận, một mặc không muốn Gia tộc nghi ngờ nàng thật sự đã hạ sát Vân Anh còn lại cũng tránh việc mấy tên nam nhân trong Thành suốt ngày tán tỉnh nàng, cứ để tiếng xấu này cũng là một cách để yên tĩnh

Mạc Thần hiểu ý định của nàng cũng không khỏi cảm thán so với Vân Anh thật sự Yến Vy xinh đẹp quả thật nghiêng nước nghiêng thành, vẻ đẹp của nàng hoàn toàn thu hút ánh mắt toàn bộ nam nhân

...

Nói được vài câu, Yến Vy phải tức tốc quay về Gia tộc nên không nói được nhiều, nàng đây là rời khỏi gia tộc mà không có sự cho phép

Mạc Thần đành ngậm ngùi để mỹ nhân quay về, hắn còn muốn nói chuyện với nàng thêm chút nữa để gia tăng vốn liếng điểm Đào Hoa

Mà nhắc tới điểm Đào Hoa hắn rất hưng phấn khi hiện tại bản thân đang sở hữu tận 50 điểm Đào Hoa quả thật ấn tượng

Vừa đi vừa lướt trên cửa hàng Hệ Thống các vật phẩm đều không có sự thay đổi khiến cho hắn có cảm giác chán nản

" Nếu Công tử đạt Nguyên Anh Cảnh biết đâu Hệ Thống sẽ thăng cấp?" Tuệ Nhi xuất hiện nói.

" Nguyên Anh Cảnh " Mạc Thần trầm tư hồi lâu hiện tại hắn hoàn toàn có thể đạt được Nguyên Anh Cảnh chẳng qua đang vướng cái hạt giống Tâm Ma

Lần trước trong lúc tu luyện Hồn và Thể nhờ có Tinh Thông lão nhân hắn mới đảm bảo an toàn, lần này tăng tiến tu vi thật sự rất khó

" Hay thử hỏi Tà Tịch?" Mạc Thần bèn tìm hảo huynh đệ xem có đan dược nào trấn áp nó hay không

Nói là làm một đường thẳng tiến...

" Tà Tịch ngươi có ở đây không?" Mạc Thần đi vòng quanh khu khách điếm tìm y

" Mạc Thần? có chuyện gì sao? " Tà Tịch bước ra đầu óc mơ màng có chút đau nhức ,y phục nhăn nheo như vừa tỉnh giấc

Mạc Thần bật cười tên này tửu lượng không ngờ kém đến vậy

Hắn kể ra vấn đề của bản thân nhờ y tìm cách giúp đỡ

" Hừm , cách để trấn áp hạt giống Tâm Ma sao?" Tà Tịch vuốt cầm suy nghĩ

" Làm gì có đan dược như vậy " Lão tàn hồn truyền âm cho hai người nói .

" Đúng rồi, không phải không có cách " Tà Tịch nảy ra ý tưởng nói :

" Hạt giống Tâm Ma giống như vật ký sinh nên muốn tách ra đương nhiên không thể"

" Cách tốt nhất không phải trấn áp nó mà cần kiềm hãm sự phát triển của nó "

" Nhưng tiền đề sớm muộn gì cũng phải tự bản thân hoá giải "

Mạc Thần gật đầu đồng ý lời nói của y , hiện tại hắn chỉ mong rằng bản thân nhanh chóng lên thẳng Nguyên Anh Cảnh

"Ngươi định kiềm hãm bằng cách nào?" Lão tàn hồn hỏi.

Tà Tịch không trả lời mà mỉm cười sau đó cả hai người bọn hắn đi ra khỏi Thành chạy tới một mạch lên ngôi làng phía xa...

" Mạc Thần, có hơi thất lễ nhưng liệu ta có thể hỏi ngươi một vấn đề được không?" Tà Tịch xoay người hỏi :

" Mạc Gia của ngươi bị nhị hoàng tử diệt đi thậm chí còn bị người đời bôi nhọ gán mác tội danh nuôi dưỡng Tà Vật "

" Mạc Thần ngươi không hận sao?"

"Ta? Hận ư?" Mạc Thần dừng chân suy nghĩ câu hỏi của y

Quả thật Mạc Thần hắn chưa từng biểu hiện nghiêm túc về vấn đề báo thù cho Mạc Gia, việc hắn làm cũng chỉ đơn giản là xoá bỏ vết răng do người đời bôi nhọ mà thôi

Mạc Thần suy cho cùng cũng chỉ muốn trả ơn cho Mạc Tổ vì đã giúp hắn sống lại , còn về phần Mạc Gia hắn thật sự không có quan hệ

" Có lẽ ta thật sự không có ý định báo thù cho gia tộc nhưng bằng mọi giá ta vẫn sẽ tẩy trắng vết ô uế bị gán mác nuôi dưỡng Tà Vật " Mạc Thần nhất thời nói ra cảm xúc của hắn

Chỉ là hắn không biết nếu là Mạc Tổ ông ấy sẽ chọn phương án gì?

" Ra vậy , ta hiểu rồi" Tà Tịch gật đầu đi tiếp

Phừng...Phừng...Phừng

Trước mặt cả hai một ngọn lửa thiêu rụi cả ngôi làng, xác dân làng chết như rạ tất cả đều không còn hơi thở , hiện tại ngôi làng không khác gì một nồi lửa đốt

" A, Cứu với , hic hic "

Tiếng khóc nức nở của một bé gái vàng lên , lập tức Mạc Thần cùng Tà Tịch ứng cứu , cả hai dâng trào cảm xúc bất an bởi càng tiến gần càng nguy hiểm

" Im cho ta, ta ghét nhất tiếng khóc đám trẻ các ngươi đấy "

Âm thanh của nam tử hắc y nhân đe doạ và uy hiếp nàng , cánh tay nhấc bổng cầm thương lên như muốn đâm xuyên đứa trẻ

" Hic hic mẫu thân, phụ thân, ca ca ơi ! Cứu Tình nhi hức hức "

" Cuồng Phong Chưởng "

" Viêm Lôi Quyền "

Hai luồng uy áp một Kết Đan một Hoá Thần hung hắn tấn công bất ngờ , hắc y nhân kịp phản ứng liền nhảy xa vài mét tránh né

Mạc Thần nhanh cơ hội Du Ảnh Bộ triển khai cướp đứa trẻ trên tay hắn

" Tà Tịch đứa trẻ không sao rồi " Mạc Thần lên tiếng thông báo cùng lúc cho đứa trẻ một viên đan trị thương

" Tà Giáo? Sao các ngươi lại ở đây?" Tà Tịch thốt ra ánh mắt mười phần lạnh lẽo nhìn bộ y phục không thể nào quên

Mạc Thần ngạc nhiên thân phận của hắc y nhân trước lời nói của y nhưng lại chứng kiến biểu hiện kỳ lạ từ trước đến giờ thật sự khác biệt với thường ngày

Khí tức trở nên khác lạ một cách khó hiểu, ánh mắt lộ ra ra phần cực đoan hận không thể phân chia xẻ bảy địch nhân

" Ngươi biết ta?" Nam hắc y nhân khá bất ngờ khi chứng kiến thân phận Tà Giáo

" Có đánh chết ta cũng không bao giờ quên được các ngươi" Tà Tịch từ nhẫn trữ vật rút ra một thanh Hắc Trọng Kiếm

Mạc Thần tránh xa có cảm giác một trận đại chiến sắp diễn ra, hắn phải giúp cô bé tránh xa khỏi nơi này

" Nói cho ta biết Tam Giáo Chủ các ngươi đang ở đâu?" Tà Tịch gằn giọng nói

" Ngươi làm sao biết ngài ấy? "Nam hắc y nhân biểu lộ nghiêm túc nói:

" Là một Giáo Đồ ta rất không vui khi ngươi nói chuyện trống không đâu "

Cả hai người ánh mắt như có tia điện chạy xẹt qua hung hắn lao tới

Một thương một kiếm tung ra khí tức bộc phát đến cực điểm cả hai đều muốn lấy mạng đối phương trong một đòn duy nhất

Tránh đêm dài lắm mộng...

Bạn đang đọc Tu Tiên Dựa Vào Vận Đào Hoa sáng tác bởi yy80553559
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy80553559
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 65

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.