Chạy hay không chạy?
🌞 Sáng sớm.
Tiểu Cường đứng trước bãi đất trống, hai tay chống hông, đầy tự tin.
Hệ thống bảo hắn học Luyện Khí Quyết để có linh khí.
"Được! Bắt đầu nào!"
[Tốt! Kí chủ, bắt đầu chạy đi.]
"Hả?"
[Chạy.]
"Ủa, luyện khí thì liên quan gì đến chạy?"
[Ngươi nói nhiều quá, CHẠY!]
"Ờ thì chạy…"
Hắn lười biếng bước từng bước nhỏ, nhưng ngay lập tức…
[CHẠY CHO ĐÀNG HOÀNG!]
BÙM!
Một luồng áp lực vô hình ập xuống người Tiểu Cường, ép hắn chạy nhanh như điên.
"HỆ THỐNG CHÓ! NGƯƠI CHƠI TA???"
[Hehehe, tiếp tục chạy đi.]
"TA CHẠY ĐÂY! ĐỪNG ÉP!"
💨 Tiểu Cường lao như một con chó bị rượt.
Sau vài phút…
"Mệt… Mệt quá!"
[Vừa chạy, vừa đọc khẩu quyết đi.]
"Cái… Cái gì???"
[Đọc khẩu quyết.]
Tiểu Cường thở hồng hộc, mồ hôi túa ra như suối.
Nhưng hệ thống không cho hắn dừng lại.
"Hộc… Hộc… Thiên địa linh khí… hấp thu vào ta… Thông qua hô hấp… hội tụ đan điền…"
[Lớn hơn! Ngươi đọc như muỗi kêu vậy?]
"THIÊN ĐỊA LINH KHÍ! HẤP THU VÀO TA!!!"
Đọc khẩu quyết xong, hắn cảm thấy…
Không có gì xảy ra.
[Tiếp tục chạy.]
"CÁI GÌ NỮA???"
[Chạy đến khi ngươi cảm nhận được linh khí thì thôi.]
Ba ngày sau…
Tiểu Cường suy nhược toàn thân.
Hắn chỉ biết chạy, đọc khẩu quyết, vẽ cơm ăn, rồi chạy tiếp.
Ban đầu, hắn ghét cay ghét đắng.
Nhưng dần dần, hắn cảm nhận được gì đó khác lạ.
Một tia ấm áp nho nhỏ xuất hiện trong bụng.
"Khoan… Đây là…???"
[Linh khí đó.]
Mắt Tiểu Cường sáng rực.
Hắn lập tức tập trung, cố giữ nó lại trong cơ thể.
Nhưng…
Bụp!
Tia linh khí tan biến.
"É??? CÁI GÌ???"
[Ngươi chưa biết cách giữ linh khí.]
"VẬY TA GIỮ KIỂU GÌ???"
[Luyện tiếp.]
Một tuần sau…
Tiểu Cường đã dần quen với việc chạy như chó đuổi, vừa đọc khẩu quyết vừa cảm nhận linh khí.
Bây giờ, hắn có thể giữ linh khí trong người lâu hơn.
Nhưng hệ thống lại xát muối vào lòng.
[Nếu ngươi bỏ luyện, linh khí sẽ tiêu tán.]
"CÁI GÌ???"
[Linh khí rất dễ tan đi. Nếu ngươi muốn nó ở lại vĩnh viễn, ngươi phải để nó đi một vòng chu thiên trong cơ thể.]
"Chu thiên là gì?"
[Là để linh khí di chuyển theo kinh mạch, đi từ Đan Điền lên Đốc Mạch, chạy vòng quanh cơ thể, rồi trở về Đan Điền.]
Tiểu Cường há hốc mồm.
"Vậy giờ ta phải học cách điều khiển nó chạy vòng quanh cơ thể?"
[Đúng vậy.]
Hắn cười khẩy.
"Hệ thống à, ngươi nghĩ ta ngu lắm sao? Nếu ta học xong chu thiên, ta sẽ chính thức bước vào con đường tu tiên."
[Ồ, ngươi phát hiện ra rồi à?]
"Dĩ nhiên.
Hắn nhìn hệ thống, nghiến răng.
"Nhưng giờ ta lỡ học rồi, bỏ thì phí!"
[Hehehe…]
Tiểu Cường nghiến răng, nhắm mắt, bắt đầu thử vận hành chu thiên.
Đăng bởi | Gacon.nhonho |
Thời gian | |
Lượt đọc | 4 |