Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cơ duyên kỳ bí

Tiểu thuyết gốc · 2338 chữ

“Tại 1 nơi âm u bốc đầy mùi hôi thối có 1 cậu bé nằm co rúm trông đầy tội nghiệp”.

Bỗng một lão già bí ẩn xuất hiện hỏi cậu :

“Cháu có muốn 1 nơi tốt đẹp nơi có thể ăn ngon mặc ấm chứ cậu bé?”.

Cậu bé vừa lắc vừa gật hỏi lại lão bí ẩn:

"Nơi ô nói đó cháu có thể ăn ngon mặc ấm thật chứ?".

Lão mỉm cườI gật đầu nói:

"Đúng thế cháu có muốn đi vs ta chứ?".

Cậu bé chần chừ 1 lúc rồi mỉm cười nói vs lão:

"Cháu sẽ đi cùng ông".

Lão dắt đứa trẻ ra khỏi nơi âm u đó còn đứa trẻ thì vui vẻ mỉm cười hỏi lão về những điều thú vị mà nó nghĩ tới.

Đi ra khỏi nơi tối tăm đó lão mới hỏi cậu bé:

"Cháu bé cháu tên là gì?".

“Cháu cháu Thanh Tử Hồng,nơi trước cháu ở mọi người thường gọi cháu như thế".

Thanh Tử Hồng được lão già dắt về một nơi trên biển hiệu có ghi là cô nhi viện.

Sống đc 1 thời gian thì lão bí ấn đó biến mất và từ đây cuộc sống khốn khỏ của cậu lại quay lại.

1 người trung niên trông gầy gò mặt đỏ ửng vì say rượu ,ông ta đã tiếp quản chăm sóc thay lão già bí ẩn kia.

Nhưng thay vì chăm sóc hắn lại đánh lũ nhỏ những trận đòn đau, bắt bọn nhỏ xin tiền cho hắn ta mua rượu.

Có những hôm hắn lên cơn say hắn lại lôi ra hành hạ ko cho ăn và ko cho ngủ.

Thời gian sau đó cậu thường xuyên bị đánh đập , những vết thương tím bần đan xen vào với những vệt máu ở trên.

Nhiều lúc cậu đã cố gắng chạy chốn ra ngoài nhưng mỗi lần cậu bị bắt là bị trận đòn đau hơn.

Vài tháng sau đó tiết trời mùa đông đến gió lạnh kéo từng cơn ngoài đường phủ kín tuyết trắng.

Vào ngày nọ nhân lúc không ai để ý cậu trốn ra ngoài cậu cắm đầu chạy.

Cậu trốn vào một con hẻm ngồi cả tiếng co rúm vì những cơn lạnh .

Lúc này một đôi vợ chồng đi ngang vô tình thấy đc cậu bé đáng thương trên người đầy là những vết thương bầm tím liền hỏi :

“Sao cháu lại ở đây?”.

Cậu ko trả lời mà chỉ nhìn rồi lại cúi mặt xuống.

Đôi vợ chồng nhìn nhau r lại hỏi cậu:

"Sao cháu lại ở đây ba mẹ cháu đâu".

"Cậu vẫn ko nói gì nhưng tay cậu khẽ run dơ lên chỉ về hướng cô nhi viện".

Gương mặt họ bắt đầu hiện rõ những nét tức giận và họ nghĩ những vết thương đáng sợ kia tới từ nơi đâu. Bởi nơi đó thời gian gần đây ko có tiếng tốt cho lắm.

Họ đưa tay ra và nói vs cậu:

"Cháu có muốn đi về vs chg ta ko".

Cậu ko nói gì mặt vẫn cúi gằm xuống.

Đôi vợ chồng thấy thể cũng chỉ có thể cho cậu quần áo ấm và ít nc ấm họ mang theo.

Khi họ đang cất bước đi cậu bé lần cất tiếng.

Nơi đó cháu có đc sống hạnh phúc ko 2 người.

2 vợ chồng nhìn nhau mỉm cười nói giọng đầy trìu mến:

"Có chứ con trai".

Khuôn mặt của cậu khẽ gật vẻ mặt chứa niềm vui và nỗi buồn.

NgườI vợ đưa tay ra ôm đứa trẻ và nói ta có thể biết tên con là gì được ko con trai:

"Thanh tử hồng".

"Thanh Tử Hồng à từ giờ con làm con trai chúng ta nhá" người vk nói vs vẻ mặt đầy trìu mến.

Đến nơi đứng trước ngôi nhà của đôi vợ chồng ,Thanh Tử Hồng tối sầm mặt xuống trông ngôi nhà ko mấy khá giả 2 bên hông nhà trông đầy hoang sơ.

Nhưng khi sống ở đó cậu đã nở lại nụ cười, 2 người họ coi cậu như con trai ruột của mình chăm sóc cậu và cho cậu được đi học như các bạn cùng tuổi khá.

Ngày đầu đến trường buổi đâu tiên còn bỡ ngỡ và vụng về nên cô giáo phải giới thiệu hộ nhưng bên cạnh đó còn đc mọi người chú ý đến vì gương mặt đẹp trai.

Giờ ra chs cậu đc mọi người vây quanh hỏi ba mẹ cậu và hoàn cảnh của cậu.

Cậu ngập ngừng 1 hồi rồi ngước nhìn trả lời vui vẻ về hoàn cảnh mà cậu đang sống và ba mẹ mà cậu coi như ba mẹ ruột của mình.

Tan học trên đường đi về cậu vô tình thấy các bạn cùng lớp đang bắt nạt 1 đám trẻ quần áo trông luộm thuộm.

Cậu bước đến muốn ngăn cản thì 1 đứa trẻ trong đám đã chú ý tới và gọi :

" Anh Hồng , anh hồng đúng là anh hồng rồi cứu bọn em với, họ ko cho bọn em đi".

Đám bạn học đó quay ra nhìn cậu.

Phan Vương Vũ là bạn cùng lớp với cậu cũng ở trong đám đó nói:

"Chẳng phải đứa mới đến trg học sáng nay sao, thì ra nó quen vs tụi này"

Hà Thần Sinh cũng ở đó vênh mặt nói :

"Có khi nó là trẻ mồ côi sáng nay tao thấy khi trả lờI về gia đình nó ,nó đã ngập ngừng rất lâu".

Trẻ mồ côi đây là từ Thanh Tử Hồng ghét nhất nó ghét vì nó sinh ra đã ko có cha mẹ phải sống qua ngày nhờ người lạ bố thí hoặc ăn cắp.

Dù rất khó chịu nhưng cậu cũng ko thể phủ nhận được điều đó.

1 tên lạ mặt trong số đám bắt nạt bước lên nói với giọng đầy giễu cợt:

"Lũ kia đang cầu xin ngươi giúp kìa, ngươi ko tính giúp hả".

Thanh Tử Hồng nhìn đám trẻ kế tiếp nhìn lũ bạn học nói :

"Các cậu có thể bỏ qua cho bọn nhỏ không ?".

Đám bạn học cười to bỏ qua đám nhỏ rồi lao vào tẩn Thanh Tử Hồng.

Đám nhỏ thấy vậy cũng ko dám làm gì rồi quay đầu bỏ chạy mặc kệ Thanh Tử Hồng bị đám học sinh đánh.

“Trôi qua 10 năm”

“Thanh hồng tử hiện đã lên cấp 3 nhưng thời gian đi học của cậu ko mấy vui vẻ”.

Ở trg cậu hay bị mọi người khinh thường và bị gọi là kẻ mồ coi dù cậu rất ghét điều đó nhg cậu vẫn phải chấp nhận sự thật đó.

Tiền học cũng đã tăng lên gia đình không được khá giả, ba me thì đã trở già nhưng vẫn làm những công việc quá sức để đủ tiền nuôi gia đình.

Thanh Tử Hồng vì thương ba mẹ đã nhiều lần xin nghỉ học đi làm nhưng mỗi lần như vậy cậu lại bị ba mẹ cấm và bị phạt.

Thanh Tử Hồng đành phải vừa học và làm vào những thời gian rảnh rỗi. Vì là học sinh nên mới đầu xin việc rất khó khăn ko ai nhận cậu làm việc vì cậu còn là 1 học sinh.

Khá may 1 chủ tiệm đồ ăn nhỏ đã nhận cậu làm phục vụ bàn ở đó mọi người .Dù biết đc hoàn cảnh của cậu khó khăn nhưng cậu ko hề bị xa lánh ngược lại còn đc mọi người giúp đỡ.

Thời gian trôi qua cậu bé ngày ấy giờ đã lớn lên và đã đặt chân lên đại học.

Thanh Tử Hồng tính vốn lương thiện lên luôn giúp đỡ mọi người bị bắt nạt nên trong trường cũng rất nhiều kẻ ghét cậu và nhiều tên còn coi cậu như cái gai trong mắt.

Một lần trên đường về nhà Thanh Tử Hồng phát hiện Phan Vương Vũ ở cùng với những tên côn đồ khác trong thành phố chặn cướp của 1 bà già.

Người qua đường thì chỉ biết ngó lơ mà cũng phải thôi vì cậu nghe được tên đại ca Lý Côn Đồng của đám đó có người phía sau bảo kê cảnh sát cũng ko dám bắt bọn chúng mà cùng lắm chỉ có khuyến cáo.

Ai bị bọn chúng nhắm tới thì cũng phải xin chúng tha mà đưa tiền cho chúng.

Nhưng lần này chúng lại ra tay vs 1 bà già dù cậu rất muốn ngó lơ nhưng lương tâm cậu ko cho phép làm vậy.

Cậu bước đến ngăn lại nhưng bà già thì giục cậu mau đi , ý cậu đã quyết sao có thể nói đi là đi được.

những tên du côn kia tên nào cũng nhìn cậu cười bỏ qua bà già đến bao vây cậu.

Tên Vương Vũ kia nói quay sang tên cao to vs vẻ mặt kính cẩn nói đại ca tên này ở trường hay phá đám bọn em.

Cậu thầm nghĩ "thì ra hắn chính là kẻ cầm đầu đám này".

Lý Côn Đồng tiến đến người cậu nhìn với ánh mắt như hổ đói vồ con mồi lúc đấy cậu liền quay mặt tới bà già và hét :

"bà mau đi .."

Chx kịp nói hết câu cậu đã ăn ngay 1 cú đấm như trời giáng vào bụng.

lý Côn Đồng quay sang bà già cười nói :

"Nó bảo lão mau đi kìa".

Bà lão hốt hoảng bỏ đi ,Thanh Tử Hồng nhìn dáng vẻ gấp gáp của bà giống hết vs dáng vẻ lúc trước của đám trẻ ở nhi viện mà mỉm cười.

Ngay lúc đấy có gì đó đã đập và đầu cậu khiến cậu bất tỉnh khi tỉnh lại thì trời đã tối ba me thì đang ôm nhau khóc ở bên cạnh và 1 người mặc áo trắng đang nói gì đó vs họ.

Thanh Tử Hồng ngồi dậy người đầy ê ẩm toàn thân đau nhức ba mẹ thấy cậu dậy liền đứng dậy tới sát hỏi han.

"truyện gì đã xảy ra vs con vậy con trai" mẹ cậu nói với dòng lệ ướt đẫm má.

Thanh Tử Hồng ko nói gì chỉ nằm xuống nhắm mắt cố đi ngủ.

Hôm sau Thanh Tử Hồng đã được xuất viện nhưng cậu ko đi học luôn mà dành cả ngày đó ở nhà để nghỉ ngơi nghĩ về mấy tên côn đồ khốn kiếp đó.

Khi Thanh Tử Hồng đi học trở lại cậu đi qua con hẻm hôm trước ,đám du côn vẫn ở trong đó tụ tập chúng nhìn cậu đi qua và đứng cười khúc khích vs nhau.

Tối hôm đó trên đường đi về vẫn là con hẻm đó chúng chặn lại cậu dù ko đánh cậu nhưng chúng bắt cậu đưa tiền bảo kê hết sức vô lý.

Cậu cũng ko thể đánh lại mà cũng ko muốn phí lời,cậu đưa tiền cho chúng rồi đi tiếp.

1 tên trong đám đó vẫy tay bảo cậu ''lần sau cứ tiếp tục nhá " dứt lời đám côn đồ cười lớn vs nhau cậu thì cúi mặt xuống cười nhẹ mà đi tiếp.

Ngày qua ngày cậu luôn phải đưa tiền cho bọn côn đồ dù rất không cam tâm nhưng cậu cũng không làm gì được.

Có một hôm cậu về đường khác để né mặt bọn chúng, bọn côn đồ đã rất tức vì không gặp được cậu.

Ngay hôm sau chúng chặn luôn ở cổng trường bắt cậu đi đến con hẻm cũ để đánh đập.

Đánh xong chúng lục người cậu lấy tiền rồi bỏ đi mặc kệ cậu với những cơn đau.

Cậu ngồi dậy dựa vào 1 góc tường ngồi 1 lúc ,đầu óc cậu trống rỗng.

Trời sẩm tối cậu mới bước chân đi về nhà.

Khi bước chân qua cánh cửa ,cậu thấy bà mẹ đang ngồi bên bàn với vẻ mặt đầu lo lắng.

Cậu lên tiếng chào bà mẹ ,họ quay ra tới bên cậu vẫn vẻ mặt lo lắng hỏi con sao nay về muộn như vậy.

Cậu gãi đầu cười gượng gạo nói:

"Nay con làm thêm chút giờ nên về hơi trễ,làm bà mẹ lo lắng rồi".

Cậu không nói gì thêm mà nhanh chóng bước về phòng mình nằm liền lên giường.

Hôm sau như mọi ngày cậu tới trường nhưng lần này vì phải mang đồ cho cha nên cậu đi con đường gồ ghề, bên phải là sườn núi bên trái là vách đá trông rất nguy hiểm chỉ cần lơ là 1 chút là có thể rơi bất cứ lúc nào.

Dù cậu đã rất cẩn thận nhưng không may núi lại sạt lở ko 1 nguyên nhân nào mà còn đúng ở vị trí cậu đang đứng.

Cậu rơi xuống vách, vừa rơi vừa hét và dần tiếng hét biến mất.

May thay bên dưới là con sông ,nước sông chảy siết cuốn cậu vào một cái hang tối.

Dù không biết qua bao lâu các vết thương do va đập ở trên sườn và lúc rơi đã khiến cậu tỉnh lại ,cậu ko tài nào dậy nổi chỉ đành nằm tại đó.

Tiếng nước kêu sối xả lúc bấy giờ cậu cảm giác lạnh thấu xương ,luồng khí lạnh đó thổi ra từ trong hang.

Cậu gượng dậy 1 hồi rồi dựa tường đứng lên tiến về phía toả ra khí lạnh.

Bên trong to nhưng lại trống rỗng hết sức kỳ lạ chỉ độc có 1 cuốn sách cũ kỹ đầy hoa văn bay lơ lửng ở không trung.

Tính hiếu kỳ thúc giục cậu bước tới,lạ thay càng bước tới luồng khí lạnh đó càng nhẹ đi .Cậu với lấy cuốn sách, tay cậu vừa chạm được vào thì luồng khí lạnh đó tan biến hoàn toàn.

Bạn đang đọc Tu Tiên Quỷ Vật sáng tác bởi yy43598594

Truyện Tu Tiên Quỷ Vật tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TinhHaTanNhan
Thời gian
Cập nhật tinh_khong
Lượt thích 5
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.