Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đạo hữu, ngươi có cần tim không?

Phiên bản Dịch · 1772 chữ

Lời nói của Diệp Thần khiến sắc mặt mấy người biến đổi.

Ngươi đùa giỡn bọn ta à?

Đang muốn nổi giận.

Nhưng khi Diệp Thần mở mắt ra, động tác của mấy người lập tức dừng lại.

Đó là một đôi mắt như thế nào vậy!

Đáng sợ đến kinh người.

Mấy người cứ như vậy nhìn, như đang đối mặt với giếng ma thái cổ, sâu đến mức không thấy đáy, dường như linh hồn cũng sắp bị hút đi.

Trong lúc Diệp Thần mở mắt nhắm mắt, mơ hồ có thể thấy vô số thần văn lấp lánh, lực lượng hủy diệt và phục hồi sôi sục.

Ngay cả Trúc Cơ trung kỳ, bị đôi mắt này nhìn chằm chằm, chịu đựng uy áp vô hình kia, cũng không khỏi run sợ trong lòng.

Mà tên trưởng lão Trúc Cơ sơ kỳ kia, càng hét thảm một tiếng, ho ra máu.

Hoàn toàn không chịu đựng nổi.

"Trọng Đồng, đây là Trọng Đồng..."

"Sao ngươi lại có Trọng Đồng!"

Mắt Khổng Hướng Bắc trợn tròn, vẻ mặt không thể tin nổi.

Hắn nhìn thấy rõ ràng, hai mắt Diệp Thần có hai đôi đồng tử.

Đây nhất định là Trọng Đồng trong truyền thuyết.

Mấy người còn lại cũng đều lộ ra vẻ kinh hãi.

Người có thể có được thiên phú thần thông, đều vô cùng đáng sợ.

Huống chi là Trọng Đồng - loại thiên phú thần thông đỉnh cấp này.

Loại thiên phú thần thông đỉnh cấp này, ngay cả trong thánh địa cũng chưa chắc có.

Chỉ tồn tại trong sử sách.

Cho nên, chỉ cần bị Diệp Thần nhìn, mấy người liền run rẩy trong lòng.

Cơn giận vừa rồi nghe thấy Diệp Thần nói muốn tiễn bọn họ lên đường, cũng lập tức dập tắt.

Mà Diệp Thần mỉm cười, Trọng Đồng ngày thường không nhìn ra được.

Chỉ khi kích hoạt, mới có thể hiện ra.

Vừa rồi nói hơi nhiều, lúc này lười nói nhảm.

Mắt phải bắn ra một đạo Hủy Diệt Thần Quang.

Trưởng lão Trúc Cơ sơ kỳ đang ho ra máu, lập tức nổ tung.

Tuy nhiên một đạo vừa ra, đạo Hủy Diệt Thần Quang tiếp theo lại bắn ra.

Bắn thẳng về phía tên trưởng lão trung kỳ không biết tên kia.

Tên trưởng lão này kinh hãi vô cùng.

Thần quang Diệp Thần bắn ra, mạnh hơn hai đạo thần quang của Tô Vũ Huyên rất nhiều.

Hơn nữa tốc độ còn nhanh hơn.

Hoàn toàn không thể tránh né.

Hắn chỉ kịp đánh ra mấy đạo pháp thuật phòng ngự, pháp bảo phòng ngự trên người càng được kích hoạt đến mức tối đa.

Tuy nhiên, trước ánh sáng hủy diệt do Trọng Đồng bắn ra, tất cả đều vô dụng.

Từng lớp phòng ngự như giấy dán.

Trưởng lão thứ hai, cũng nổ thành pháo hoa.

...

Giết chết hai người.

Sau khi kiểm tra uy lực, Diệp Thần rất hài lòng.

Uy lực này, mạnh hơn Hủy Diệt Chi Nhãn trước đó rất nhiều.

Trúc Cơ trung kỳ cũng không chịu nổi một ánh mắt của mình.

Quà tặng lần này của mình, quả nhiên đưa đúng rồi.

Tuy rằng Đại Ngũ Hành Thiên Đạo Trúc Cơ Pháp là do hệ thống thưởng.

Nhưng thiên phú thần thông, là do bản thân mình tu luyện ra.

Hủy Diệt Chi Nhãn đưa ra ngoài bạo kích, cũng đã mạnh như vậy rồi.

Vậy nếu có một ngày mình có thể đưa Ngũ Khiếu Linh Lung Tâm ra ngoài, chẳng phải trực tiếp cất cánh sao.

Nhưng thứ này phải chờ cơ hội.

Cũng không biết có cơ duyên như vậy hay không.

Sau này mình có nên tìm kiếm, xem có công pháp ma đạo tu luyện trái tim nào hay không.

Sau đó đưa công pháp cho Tô Vũ Huyên.

Sau đó lại đưa trái tim ra.

Trực tiếp phục vụ trọn gói...

Suy nghĩ lung tung trong đầu chỉ là trong chớp mắt.

Diệp Thần cười tủm tỉm nhìn Hắc Hồn lão nhân và Khổng Hướng Lễ.

Hai người đều kinh hãi vô cùng.

Uy lực của Trọng Đồng, quả nhiên đáng sợ như vậy.

Hai tên Trúc Cơ trong nháy mắt đã chết.

Cái này đánh kiểu gì đây?

Không cần nói đến bọn họ, Trúc Cơ hậu kỳ đến cũng phải chết.

Áp lực của Trọng Đồng, quá mạnh!

Hai người nhìn nhau, đều lập tức tấn công.

Khổng Hướng Lễ đánh ra vô số thiên lôi, oanh kích Diệp Thần.

Còn Hắc Hồn lão nhân thì lắc Nhân Hoàng Phiên.

Khí đen vô tận tuôn ra.

Tất cả chủ hồn và oan hồn cùng lao ra, cuồn cuộn về phía Diệp Thần.

Mà hai người sau khi làm xong tất cả những điều này, trực tiếp xoay người bỏ chạy.

Nhưng nhìn cấm chế chắn trước mặt, ít nhất cũng phải mất mấy chục hơi thở mới có thể giải trừ.

Điều này khiến hai người đau khổ đến cùng cực.

Trước đó căn bản không nghĩ tới, người cần chạy trốn vậy mà lại là bọn họ.

Cấm chế này, ngược lại ảnh hưởng đến việc bọn họ chạy trốn.

...

Mà Diệp Thần nhìn thiên lôi đang oanh kích tới và vô số oan hồn đang bao vây.

Vẻ mặt bình tĩnh.

Bởi vì trong mắt Diệp Thần, ngay cả thiên lôi nhanh như chớp, cũng như ốc sên chậm chạp.

Tất cả quỹ đạo tấn công đều bị phân giải.

Diệp Thần thong dong bước đi, dễ dàng tránh né mọi công kích.

Còn oan hồn khí đen?

Ánh mắt Diệp Thần nhìn đến đâu, tất cả đều tan biến.

Diệp Thần không tấn công oan hồn.

Bởi vì Nhân Hoàng Phiên này, Diệp Thần muốn lấy.

Ngay sau đó, Diệp Thần liền bước ra khỏi màn sương đen.

Hai người đang mở cấm chế, đều biến sắc.

Pháp thuật mạnh nhất của bọn họ, vậy mà ngay cả mấy hơi thở cũng không thể ngăn cản Diệp Thần?

Ngay sau đó, Diệp Thần liền xuất hiện trước mặt Hắc Hồn lão nhân.

Dưới ánh mắt tuyệt vọng của Hắc Hồn lão nhân.

Diệp Thần không chút do dự đánh ra một quyền...

Linh lực đáng sợ có được từ việc tu luyện Tây Hoàng Kinh Trúc Cơ Thiên, ầm ầm tuôn ra.

Chỉ một quyền.

Hắc Hồn lão nhân - cường giả nổi danh trong Phiêu Miểu Tông, chỉ kém Trúc Cơ hậu kỳ một chút.

Thân thể nổ tung.

Còn Nhân Hoàng Phiên thì rơi xuống đất, bị Diệp Thần đưa tay cách không bắt lấy.

Pháp lực khổng lồ oanh kích, trong nháy mắt luyện hóa.

Tu sĩ có hồn phách, lúc vừa chết sẽ bay ra khỏi thân thể, nếu không xử lý thì rất nhanh sẽ trở nên mơ hồ, tiêu tán giữa trời đất.

Diệp Thần lắc Nhân Hoàng Phiên một cái, ba hồn phách Trúc Cơ vừa chết, liền bị hút vào trong phiên.

Diệp Thần cười tủm tỉm nhìn Khổng Hướng Lễ, nhẹ giọng lên tiếng: "Trưởng lão, xin mời vào phiên..."

Khổng Hướng Lễ toàn thân lạnh to.

Bốn tên Trúc Cơ, trong nháy mắt chết ba.

Đây là lực lượng đáng sợ cỡ nào.

Hắn nhìn Diệp Thần, đầy tuyệt vọng.

"Diệp đạo hữu, ta nguyện ý bị đánh xuống nô lệ phù triện, cả đời làm nô!"

Khổng Hướng Lễ không muốn chết, quỳ trên mặt đất van xin.

Diệp Thần cúi nhìn khuôn mặt già nua của Khổng Hướng Lễ, không chút thương xót lắc đầu: "Ta vẫn thích bộ dạng nắm chắc phần thắng vừa rồi của Khổng trưởng lão hơn!"

"Nếu Khổng trưởng lão không muốn tử tế, vậy ta sẽ giúp Khổng trưởng lão tử tế."

Lời nói vừa dứt, một bàn tay khổng lồ màu tím vàng ầm ầm hạ xuống.

Khổng Hướng Lễ gào thét.

Tuy nhiên trước mặt Diệp Thần, hắn không có chút sức phản kháng nào đã bị trấn áp.

Nhân Hoàng Phiên quét qua, hồn phách Khổng Hướng Lễ liền bị hút vào.

Nhìn thấy mọi người chết sạch sẽ, tâm trạng Diệp Thần rất tốt.

Nói thật, trước đó Diệp Thần vẫn có chút bị tư duy hiện đại ảnh hưởng.

Cho rằng chút chuyện nhỏ, qua rồi thì thôi.

Kết quả lần đầu tiên đến di tích, đã bị lão già này để mắt tới.

Điều này nói lên điều gì?

Ở thế giới tu tiên, kết thù thì phải giết chết đối phương.

Tuyệt đối không thể nghĩ đến chuyện quên đi thù hận, sống yên ổn với nhau.

Nếu không sớm muộn gì cũng sẽ chịu thiệt thòi, lật xe.

Đưa tay triệu hồi hồn phách Khổng Hướng Lễ, Diệp Thần bình tĩnh lên tiếng: "Vì sao nhất định phải giết ta..."

Hồn phách bị luyện vào Nhân Hoàng Phiên, trước mặt chủ nhân của Nhân Hoàng Phiên, không còn bí mật nào nữa.

"Giết Diệp Thần trước, để bên ngoài biết là do Hắc Hồn lão nhân làm."

"Hắc Hồn lão nhân sẽ trốn về tông môn nửa năm, sau đó lẻn vào di tích làm mồi nhử."

"Ta sẽ nói cho Cổ Vân Vận biết tin tức này."

"Tông chủ Kim Đan kỳ sẽ mai phục ở đây..."

"Cổ Vân Vận đến báo thù nhất định phải chết, đợi Cổ Vân Vận chết, Thanh Vân Tông không có người kế thừa, lòng người bàng hoàng, tìm cơ hội phát động đại chiến, thôn tính Thanh Vân Tông..."

Sau khi nghe xong kế hoạch của đối phương.

Diệp Thần lắc Nhân Hoàng Phiên, nhốt hồn phách Khổng Hướng Lễ lại để tiếp tục dày vò.

Còn Diệp Thần thì định trở về tông môn một chuyến.

Ra ngoài làm nhiệm vụ, không có việc gì đương nhiên không thể quay về.

Nhưng bắt được một tên nội gián Trúc Cơ trung kỳ, phá giải một vụ án lớn uy hiếp đến an toàn truyền thừa của tông môn, nhất định phải quay về báo cáo một chuyến.

Vừa nịnh bợ sư tôn, vừa cày cày hảo cảm!

Còn Nhân Hoàng Phiên này, Diệp Thần cũng định giữ lại.

Sau này gặp phải kẻ địch cũng không lãng phí, nhốt hết vào trong.

Chờ từ từ nâng cấp phẩm cấp lên.

Ngày nào đó nếu gặp phải nữ ma đầu có tỷ lệ cao, trực tiếp đưa ra ngoài.

Nói không chừng hệ thống có thể phản hồi cho mình một Nhân Hoàng Phiên chính hãng.

Chẳng phải trực tiếp cất cánh sao...

Bạn đang đọc Tu Tiên: Ta Thật Không Có Muốn Làm Liếm Chó! (Dịch) của Vũ thần công công
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi azlii
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 110

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.