Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phi Ngô Công

Phiên bản Dịch · 987 chữ

Chương 31: Phi Ngô Công

Định Phong châu chính là này nội đan của Phi Ngô Công, nhưng còn chỉ là bán thành phẩm.

Muốn từ nội đan lột xác thành Định Phong châu còn cần có người luyện chế.

Đột nhiên, Lục Đỉnh nghĩ tới nhị tiểu thư nhà họ Kế, bây giờ anh mới hiểu tại sao nhị tiểu thư nhà họ Kế sẽ bị người phụ nữ vừa nãy theo dõi.

Hóa ra vì này Định Phong châu này.

Như đã nói trước đó, Phi Ngô Công thích ăn đầu óc của mỹ nữ xà, mà mỹ nữ xà này cũng không phải chỗ nào đều có, phải là hậu duệ của xà yêu và con người, còn phải là nữ mới được.

Thiên nhiên rất ít có, hiện đại cơ hồ đã không có.

Trừ phi dùng một số tà pháp tạo thành động vật, hậu kỳ lại cưỡng chế ủ chín, chờ đến thời cơ thích hợp, lấy não người sống, nuôi nấng Phi Ngô Công, có thể giúp nó tăng thêm pháp lực, nhanh hơn tốc độ ngưng tụ nội đan.

Một vòng khóa một vòng.

Lục Đỉnh nghe tới Định Phong châu, liền nháy mắt nghĩ tới mục đích của những người này.

Định Phong châu, anh cảm thấy hứng thú, Phi Ngô Công, anh cũng muốn.

Đây chính là yêu ma dị thú có tiếng hung tàn, nếu có thể giết chết, bàn tay vàng hẳn sẽ thưởng cho anh một phần thưởng không tệ.

Lục Đỉnh nghĩ như vậy, ngay cả vẻ mặt nghiêm túc cũng thu bớt lại.

Thấy anh hứng thú, Thiên Kim lão nhân thở phào một hơi.

May mắn tiểu sát tinh này biết hàng, cũng không biết là nhà ai nuôi lớn, nhìn bề ngoài tuổi trẻ đầy sức sống, tuyệt đối không hơn hai mươi tuổi.

Nhưng tuổi nhỏ như thế mà sức chiến đấu đã mạnh như vậy, chạy tới 749 làm điều tra viên thực tập làm gì .

Quả thực là phí phạm của trời.

“Phi Ngô Công ở đâu?”

Yo! Đây là cái biết hàng hiểu môn đạo!!

Thiên Kim lão nhân vừa nghe thế liền vội vàng bò dậy từ trên mặt đất.

“Người của Thiên lý giáo nuôi nó ở bên kia khe núi.” Nói đến đây, ông chu mỏ về phía khe suối.

“À đúng rồi, người phụ nữ cậu vừa giết là giáo đồ của Thiên lý giáo, cô ta gọi là Linh Cô, những chuyện thất đức này đều do cô ta làm.”

“Vậy còn ông.” Lục Đỉnh hỏi thẳng điểm mấu chốt.

“Ông phụ trách chuyện gì?”

Giờ khắc này, Thiên Kim lão nhân có chút luống cuống, ông ấp úng lắp bắp nói: “Tôi..... Tôi...... Tôi chỉ là quân le ve chạy chân.”

Lục Đỉnh giơ tay, chiêu đánh ra như đao, chỉ thấy nửa cái đỉnh đầu bay lên trời.

“Không muốn nói thì không cần nói nữa, quạ đen ở đâu thì cũng đen giống nhau, ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, khẳng định ông cũng không phải người tốt lành gì.”

Lục Đỉnh là người tốt sao? Anh cũng không biết, bởi vì điểm mấu chốt đạo đức trong anh quá linh hoạt, không đủ trình độ để xếp vào hàng ngũ người tốt, nhưng có vẻ anh cũng chưa làm chuyện xấu xa gì quá lớn.

Chỉ là thích ở trong lòng phê phán những chuyện không hài lòng.

Hơn nữa bây giờ anh đã là điều tra viên thực tập của 749, cái gọi là làm hòa thượng một ngày thì gõ mõ một ngày, chấp hành một trong những chuẩn tắc của điều tra viên 749, diệt cỏ tận gốc.

Điều này thì không thể sai được nhỉ?

Lục Đỉnh cũng lười hỏi xem vì sao Thiên Kim lão nhân lại ở chỗ này.

Dù sao ông ta ở đây và giao du với đám Thiên lý giáo đó.

Cứ coi như cùng một ổ mà đánh, thà giết lầm không buông tha, thuận tay làm việc, không bắt Thiên Kim lão nhân nói cảm ơn là tốt lắm rồi.

Nhìn khe núi ở đằng xa, Lục Đỉnh nhảy lên, di chuyển trong rừng cây.

Anh vừa đi trước một bước.

Đám người Ôn Ngọc Tuyền liền đến.

Cũng không phải tốc độ của Lục Đỉnh rất nhanh, mà là tốc độ anh chiến đấu giải quyết quá nhanh.

Ba người không ngừng đẩy nhanh tốc độ vẫn là tới chậm một bước.

“Chậc, chuyện này xong rồi sao, đã chết hết, còn mua một tặng thêm một ông già.”

Doãn Phong vỗ tay một cái, nói hai chữ: “Ồ hố”.

Trên trên Ôn Ngọc Tuyền dựng thẳng ba vạch đen xì.

Doãn Phong tiến lên kiểm tra tử trạng thảm thiết của hai thi thể này: “Đúng là Linh Cô không sai, còn thêm Thiên Kim lão nhân, những đối tượng chúng ta muốn đuổi giết toàn chết trên tay anh ta, chuyến này nên báo cáo kết quả công tác thế nào đây?”

“Nói chúng ta đi ngoại thành dạo chơi?”

“Cái gì cũng không làm, đi loanh quanh cả đêm? Mẹ nó, điểm cống hiến này tôi cầm cũng không an tâm, chuyện quái gì vậy chứ.”

“Haizz, Yến Phi Phàm, sát tính của Lục Đỉnh đều lớn như thế sao? Linh Cô chỉ là nói lời cay nghiệt, anh ta liền ngàn dặm xa xôi đuổi tới chỉ để giết chết cô ta?”

Trên đường đuổi theo, Yến Phi Phàm đã kể sơ qua đầu đuôi câu chuyện cho Ôn Ngọc Tuyền và Doãn Phong nghe.

Hai người nghe xong chỉ cảm thấy quá nực cười.

Đều là Luyện Khí Sĩ, có ai mà không có cá tính?

Chịu thiệt nên chửi lời cay nghiệt một chút, vậy mà anh ta coi như thật tìm cửa đánh chết đối phương.

Người này.....

Bạn đang đọc Tùy Thân Mang Theo Ngục Giam Thu Nhận Quái Vật của Ngã Ái La Đích Sa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ChanhTinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.