Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đi một mình

Phiên bản Dịch · 1045 chữ

Bạch Hồ Nhi Kiểm trực tiếp rời đi bình tĩnh nói: "Trên đời này không có bất kỳ vật gì, là luyến tiếc không nỡ buông tay."

Từ Phượng Niên theo sau lưng bĩu môi, không cho là đúng, nói thầm: "E rằng cô độc mới nói ra được lời này đi."

Bạch Hồ Nhi Kiểm ở trong một tiểu viện cách đại viện của Thế tử không xa, Từ Phượng Niên cực kỳ chán việc học hành vất vả thâu đêm suốt sáng, xem dáng vẻ chỉ kém không đục tường treo cổ tự vẫn mà thôi.

Trước kia Từ Phượng Niên còn muốn lôi kéo vị mỹ nhân này thưởng phong nguyệt, nhưng vẫn là thôi, ngoại trừ vào viện đưa sách thì lại đến Thính Triều Đình trả sách, nhưng thời điểm đưa sách trò chuyện vài câu, đều chỉ hỏi một chút chuyện giang hồ.

Ví dụ như hỏi Bạch Hồ Nhi Kiểm thiên hạ thập đại cao thủ ai đạt tới đỉnh cao hơn, tứ đại mỹ nữ có phải chim sa cá lặn thật như lời đồn hay không, hay chỉ là lời đồn nhảm nhí.

Bạch Hồ Nhi ăn nhờ ở đậu nhưng không có ý nghĩ phụ thuộc, phần nhiều không hứng thú trả lời.

Đối với chuyện này Từ Phượng Niên cũng đành chịu, nhưng thu hoạch duy nhất chính là hiện tại Bạch Hồ Nhi chấp nhận cho hắn một trong hai thanh đao Tú Đông cùng Xuân Lôi, thậm chí không ngại hắn rút ra Tú Đông, đùa bỡn múa vài chiêu tệ hại.

Đối với việc này, Đại trụ quốc mắt nhắm mắt mở, trước sau chưa từng hỏi nửa câu.

Tin tức Thế tử điện hạ trở về truyền ra, mấy vị công tử ăn chơi ở Lang Châu có giao hảo lập tức chạy như điên đến phủ ngay trong ngày hôm đó, nhưng khi đó hắn còn ngủ ngon, Đại trụ quốc liền đuổi đánh toàn bộ.

Cho tới bây giờ, mới có hai người có thể vào phủ quấy rầy, một là nhị công tử Nghiêm Kiệt Khê của Lăng Châu mục Nghiêm Trì Tập, một vị còn lại là Lý công tử Lý Hàn Lâm ác danh đồn xa ở Phong Châu.

Người trước bởi vì hài âm gần giống bất hạnh, bị đám công tử ăn chơi ở các châu quận gần đây kêu là "Gia ăn gà", cũng là chính nhân quân tử hiếm có, một con mọt sách, chẳng qua tương đối hủ nho, việc nhỏ hàm hồ, chuyện lớn thì rất sắc bén.

Còn Lý đại công tử có cái tên đẹp còn lại thì cực kỳ ác bá, nhốt người sống vào trong lồng thú để quan sát thảm kịch phân thây chỉ là một trong những sở thích biến thái của công tử ăn chơi số một ở Phong Châu này, còn có nam nữ đều hiếp, cực kì yêu thích tiểu tướng công môi hồng răng trắng.

bên người luôn mang theo hai thư đồng mặc thanh y để có thể sủng hạnh dâm ô bất cứ lúc nào.

Từ Phượng Niên quen với Nghiêm Kiệt Khê, là bởi vì Nghiêm công tử từ nhỏ đã có thói quen làm cái đuôi của Thế tử điện hạ, Từ Phượng Niên cũng thích trêu cợt tên hở mở miệng là lấy lời thánh nhân giáo huấn bạn cùng lứa.

Về phần Lý Hàn Lâm, đối với người khác là thủ đoạn độc ác, đến mức bất chấp không kể hậu quả, nhưng đối đãi bằng hữu lại không tìm được chút khuyết điểm, hơn nữa Lý Hàn Lâm có người tỷ tỷ, vô cùng tươi ngon mọng nước, Từ Phượng Niên thèm rõ dãi đã lâu, muốn tiếp cận để có thể húp nước của người đẹp.

Ngoại trừ con mọt sách Nghiêm Trì Tập cùng ác thiếu Lý Hàn Lâm, còn thân với một tên con cháu quan lại, họ Khổng, chỉ là theo cha thăng chức vào kinh, đã 4 năm không gặp, là một tên cực kỳ mê võ.

4 người tụ chung một chỗ, trên cơ bản luôn do Từ Phượng Niên đứng đầu đưa ra chủ ý xấu.

Nghiêm Trì Tập tâm tư kín đáo tính toán cẩn thận thì phụ trách chùi đít, Khổng võ si xuất lực.

nếu như chuyện bại lộ, thì để tên Lý Hàn Lâm tiếng xấu đầy mình gánh hết mọi chuyện, không chút kẻ hở.

"Phượng ca nhi!" Nghiêm Trì Tập theo đuôi Từ Phượng Niên hơn mười năm nay đã là công tử văn nhã ca, nhưng vừa thấy mặt, đã dáng vẻ thê lương như sắp khóc đến nơi, sau khi nói ra biệt danh trìu mến, thì khóe mắt lập tức ướt át.

Ai, kẻ này cái gì cũng tốt, nhưng lại quá yếu ớt, đa sầu đa cảm giống như đàn bà.

Cũng khó trách Lý Hàn Lâm nghĩ người này cũng là dân đồng tính như y, chẳng qua y thích tiểu tướng công, Nghiêm Trì Tập lại chỉ chung tình với Phượng ca nhi.

"Phượng ca nhi!" Tiếng chào của Lý Hàn Lâm bá khí hơn nhiều, muốn ôm Từ Phượng Niên đã bao năm xa cách nay mới gặp lại, lại bị người sau đá nhẹ vào bụng y, cười mắng một câu: "Tránh ta xa một chút, cái tên nam nhân nồng nặc mùi son phấn."

Hồ bằng cẩu hữu đoàn tụ tại Bạch Hạc Lâu, nơi thích hợp ngắm cảnh nhất trên đỉnh Thanh Lương, bên ngoài lâu có treo câu đối "Cố nhân tiễn ta hạ dương quan, Tiên Nhân cho ta thượng Hoàng Sơn", thật ra không phải do đại gia thư pháp một chữ đáng giá ngàn vàng nổi tiếng trong ngoài vương triều nào cả, mà do Từ Phượng Niên viết vào năm 8 tuổi.

Lúc đó xem như bộc phát tính trẻ con, nhưng dù giờ chữ viết đẹp cứng cáp hơn nhiều, người chép sách trong Thính Triều Đình tức là nửa sư phụ của Thế tử điện hạ lại nói đây là nói rằng đây là câu đối không khéo léo nhất của Thế tử điện hạ, chữ cùng ý chỉ có như thế.

Bạn đang đọc Tuyết Trung Hãn Đao Hành 「D」 của Phong Hỏa Hí Chư Hầu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi T-Rng
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.