Hôn mê bất tỉnh
"Thế ngươi đã nghe từ “dũng sĩ diệt mồi” (), người đi làm () hay 996 (*) chưa?"
(*) "Dũng sĩ diệt mồi" là ngôn ngữ thông dụng trên mạng xã hội, mang ý chỉ những người ăn cơm rất "khí thế". Năm 2020, từ này được phát tán rôi trở nên thịnh hành trên mạng xã hội. "Dũng sĩ diệt mồi" chỉ những người khi ăn cơm trông rất tích cực và mạnh bạo, làm gì cũng không xong chỉ mỗi ăn là giỏi nhất. Nhiều người khi khoe hình ăn uống của mình đều sẽ kèm theo một câu: Dũng sĩ diệt mồi, linh hồn diệt môi, ai diệt mồi giỏi cũng đều là "nhân tài".
(*) Người đi làm là cách gọi chung dùng để chỉ cả nhóm những người lao động chân tay và lao động trí óc. Bất luận là phu hồ hay dân văn phòng, tầng lớp lãnh đạo hay dân tự khởi nghiệp thì đều được gọi chung là người đi làm.
(*) 996: Văn hóa làm việc 996 là mô hình làm việc từ 9 giờ sáng đến 9 giờ tối, liên tục 6 ngày trong tuần, phổ biến trong các công ty Trung Quốc. Tức là, người lao động sẽ phải làm việc 12 giờ trong 1 ngày, tương đương 72 giờ trong một tuần.
"Chưa luôn!"
Tần Minh đẩy thanh đao của Thanh Huyền ra.
“Ngươi còn ngờ vực ta, chính ta mới là người nghi ngờ ngươi có phải người xuyên việt hay không nè?"
"Cứ cho là vậy đi! Nhưng ta không hiểu những lời ngươi nói, ta đến từ nước Mân (*)."
(*) Mân: Một trong mười nước tồn tại trong khoảng thời gian từ năm 909 tới năm 945. Vương quốc này tồn tại trong khu vực miền núi tỉnh Phúc Kiến ngày nay và có lịch sử cai trị gần như độc lập. Kinh đô nhà nước này đặt tại Phúc Châu và do Vương Thẩm Tri (862-925) thành lập.
Tần Minh: |ʘᗝʘ|
Tới bây giờ hắn mới hiểu được, người xuyên việt đến thế giới này không chỉ có người Trái Đất hiện đại, mà còn có những triều đại khác.
Bảo sao kỳ quái như thế!
Nữ tử áo xanh lại cầm đao chỉ vào Tần Minh.
"Ngươi hỏi ta rồi, giờ đến lượt ta hỏi ngươi, dựa vào đâu mà ta phải tin tưởng ngươi?"
"Ta nói này tiểu tỷ tỷ, ngươi có thể cất đao đi không? Đao bén như vậy, lỡ như chém trúng người khác thì sao? Là sư thúc ngươi bảo ta tới tìm ngươi, nếu hắn không cho ta ngọc bội kia, làm sao ta biết được tên ngươi!"
Tần Minh lập tức giải thích ngắn gọn tình hình thực tế trong tháp Trấn Ma cho Thanh Huyền nghe.
Thanh Huyền thu hồi thanh đao, hiển nhiên đã tin lời giải thích của Tần Minh.
"Sư thúc ngươi bảo ta hỏi ngươi, giữa người xuyên việt chúng ta và dân bản địa có ân oán gì?"
"Mối hận này đã kéo dài hàng ngàn năm rồi, cụ thể ra sao ta cũng không rõ! Nếu muốn hiểu rõ, ngươi phải hỏi sư phụ ta."
"Sư phụ ngươi? Ý ngươi là?"
"Liên minh Ngũ Hành của chúng ta chính là tổ chức tập hợp những người xuyên việt."
"Thanh Huyền, sư thúc ngươi nói dân bản địa trong thế giới này đều là thú, rốt cuộc có phải không?"
"Đương nhiên sư thúc ta nói đúng!"
"Thế nhưng trong cung ta không nhìn thấy..."
"Đương nhiên ngươi không thể nhìn thấy dạng thú của bọn họ rồi, nếu ngươi đã tò mò, lát nữa ta sẽ cho ngươi nhìn!"
Đúng lúc này.
Xa xa truyền đến rất nhiều tiếng bước chân, bình bịch bình bịch.
Thanh Huyền nhướng mày, lạnh lùng nói.
"Trấn Ma Vệ tới, nếu muốn tìm ta, hãy đến Túy Tiên lâu, nơi đó có rất nhiều người xuyên việt!"
Dứt lời, Thanh Huyền nắm thanh đao chạy về hướng Trấn Ma Vệ.
Bỗng nhiên, nàng lại quay trở về.
"Để ngươi không bị nghi ngờ, ta chỉ có thể đâm ngươi một đao."
Tần Minh kinh ngạc nhảy cẫng lên.
Đù má! Con gái trong thế giới này điên hết rồi hả? Tất cả đều không được bình thường! Sơ hở là đòi đâm người!
Tần Minh còn chưa kịp tránh né.
Thanh đao kia đã đâm vào bụng hắn.
"Phập!"
Lưỡi đao sắc bén hoàn toàn xuyên qua bụng hắn.
Cơn đau kịch liệt lập tức lan ra, đau đến nỗi cả người Tần Minh phát run!
Hắn lập tức ngã xuống đất, thấy Thanh Huyền xách đao giết tới.
Xông tới chính là Manh Thố giáo úy và Mị Dương giáo úy.
Thanh Huyền nhảy lên bầu trời, hai tay nắm đao chém từ trên không xuống.
Bóng của thanh đao dài đến năm mét, không thể ngăn cản!
"Vù!"
Manh Thố giáo úy ở phía đối diện cũng lập tức nhảy lên bầu trời.
Nàng ta dang rộng hai tay.
Trong chốc lát! Phía sau xuất hiện bóng một con thỏ ba mắt dài bốn mét.
Lông toàn thân trắng như tuyết, hai mắt đỏ rực, lỗ tai dài dựng đứng thẳng tắp!
Nàng ta đá hai chân sau lên không trung, lao đến nhanh như chớp.
Sức chiến đấu không chỉ tăng lên gấp ba so với lúc trước.
Tần Minh sốc nặng!
Thú? Quả nhiên là thú?!
Thanh Huyền chém một đao xuống, bị Manh Thố dễ dàng ngăn cản.
Lúc này!
Mị Dương giáo úy ở phía sau cũng dang tay ra.
Sau lưng nàng ta hiện lên một con cừu ma mọc sừng.
Con cừu kia trông cực kỳ hung hãn, hai mắt màu đỏ, tỏa ra sát khí hoàn toàn bao trùm lấy Thanh Huyền.
"Rầm rầm rầm!"
Mị Dương và Manh Thố hợp lực tấn công Thanh Huyền.
Thanh Huyền bị đánh liên tiếp lui về phía sau.
Tần Minh sốc không khép được miệng!
Sau lưng các nàng thật sự hiện ra thú ảnh!
Phần bụng Tần Minh đau đến ngạt thở, trong lòng vừa khiếp sợ vừa nghi hoặc, đủ loại cảm xúc quấn quýt lấy nhau.
Cuối cùng mí mắt hắn từng bước rũ xuống.
Cả người mất đi ý thức, hôn mê bất tỉnh!
Đăng bởi | Hanuel |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 6 |