Ban kiếm
"Nữ tử áo xanh tập kích ngươi đã giết không ít người của chúng ta, tổ chức đứng sau ả có rất nhiều người xuyên việt mạnh mẽ! Núi Bắc Khô xuất hiện sáu người xuyên việt, hai người đã chết, bốn người còn lại trọng thương bỏ chạy! Tiểu Tần Tử, lần này ngươi tra khảo ra núi Bắc Khô, tin tức này đã lập được công lớn!"
Dứt lời, Mị Dương giáo úy từ bên ngoài đi vào, hai tay nâng lên một thanh trường kiếm sáng rực.
"Tiểu Tần Tử, đây là kiếm Trưởng công chúa ban cho ngươi, tên là Lạc Huyết kiếm. Ngụ ý chỉ cần rút kiếm, kẻ địch ắt sẽ đầu rơi máu chảy."
Tần Minh nhận lấy, trong lòng rất vui vẻ.
Thanh kiếm này đã đạt tới cấp Huyền trung phẩm, cực kỳ tốt.
"Thuộc hạ xin đa tạ Trưởng công chúa ban kiếm."
Trưởng công chúa Hàn Nguyệt Hi khẽ gật đầu.
“Trong Tàng Thư các của Cung Thái Âm có sách nói về kiếm quyết cơ bản, nếu ngươi hứng thú có thể tự mình đi luyện."
"Đa tạ Trưởng công chúa!"
Hàn Nguyệt Hi dẫn hai giáo úy rời đi.
Chỉ còn lại Linh Âm đỏ mặt đứng trong góc tường.
Nàng đột nhiên chạy ra cửa, vội vàng nói: "Trưởng công chúa, nô tì còn một chuyện muốn bẩm báo."
Tần Minh giật mình thốt lên.
Hắn vội vàng khẽ đụng vào tay Linh Âm.
Linh Âm tỷ tỷ, tuyệt đối đừng nói linh tinh nha!
Trưởng công chúa thả lỏng một tay sau lưng, quay đầu lại.
"Chuyện gì?"
"Trưởng công chúa, vết thương trên người Tiểu Tần Tử rất nặng, có thể bảo Ngự Thiện phòng làm ít thức ăn bồi bổ cho hắn không?"
Trưởng công chúa gật đầu, phẩy tay áo bỏ đi.
Ba người các nàng vừa đi xa.
Tần Minh đã nắm lấy tay Linh Âm.
Linh Âm vội vàng đẩy tay Tần Minh ra, mặt mũi đỏ bừng.
Nàng không nói câu nào, vội vàng đi vào trong phòng.
"Linh Âm tỷ tỷ, có phải tỷ thay quần áo giúp ta không?"
Mặt Linh Âm càng đỏ hơn.
Nàng chuyển chiếc thùng gỗ lớn trong sân vào phòng Tần Minh.
Tiếp đó xách nước nóng đã đun sôi đổ vào thùng.
Tần Minh không đành lòng đứng nhìn, muốn đứng dậy hỗ trợ.
Nhưng cả người hắn trần như nhộng, lại máu me khắp người.
"Linh Âm tỷ tỷ, ta có chuyện khó nói, ta có nỗi khổ tâm, ta không lừa tỷ."
Linh Âm vẫn không nói lời nào.
Đến khi đổ đầy nước nóng vào thùng mới nói khẽ.
"Ngươi đã ngâm mình trong máu Lục Độc Thú hai ngày hai đêm, có thể tắm được rồi!"
Linh Âm thẹn thùng chạy ra ngoài cửa.
Hai tay Tần Minh nắm lấy mép thùng máu đứng lên.
Điều khiển hắn vui mừng chính là, hai ngày trước chịu vết đâm nặng như vậy nhưng giờ đã tốt lên rất nhiều!
Phương pháp trị liệu của thế giới huyền huyễn đúng là đỉnh của chóp.
Hắn đã ngâm mình trong máu Lục Độc Thú suốt hai ngày hai đêm.
Tần Minh cảm thấy toàn thân tràn đầy sức mạnh vô tận!
Gân cốt hắn đã trở nên cứng rắn hơn so với trước kia!
Khí huyết cuồn cuộn bên trong đan điền, có khả năng đột phá Thối Thể tầng hai bất cứ lúc nào.
Loại tốc độ tu luyện này nếu bị người khác biết được không há hốc mồm mới lạ.
Tần Minh ra khỏi thùng máu, ngồi xuống thùng nước trong vắt.
Nước nóng vô cùng dễ chịu.
Dưới trời tuyết lạnh lẽo này, đun nước nóng không hề dễ dàng.
Tần Minh liếc nhìn Linh Âm đang bận rộn trong sân, trong lòng hết sức cảm động.
Linh Âm không vạch trần mình, Tần Minh nợ nàng ân tình rất lớn!
Hôm nay nàng không vạch trần thân phận thái giám dỏm của hắn, chắn hẳn trong lòng chịu đựng rất nhiều áp lực!
Một khi chuyện này bại lộ, đầu sẽ lìa khỏi cổ!
Sau nửa canh giờ.
Tần Minh tắm rửa sạch sẽ.
Linh Âm lại xách nửa thùng nước nóng đi vào sân.
Nàng đổ nước vào trong thùng tắm, đang chuẩn bị quay người rời khỏi.
Tần Minh chợt kéo nàng lại.
Linh Âm đỏ mặt hạ thấp đầu xuống, không dám nhìn Tần Minh.
"Ngươi... Ngươi buông ta ra."
Đăng bởi | Hanuel |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 3 |