Thiết bì man ngưu 2
Cách tính toán thành tích đi săn Vương sơn: Một con Man thú nhất giai thượng đẳng = Năm con Man thú nhất giai trung đẳng.
Một con Man thú nhất giai trung đẳng = Năm con Man thú nhất giai hạ đẳng.
Nói cách khác, mặc dù Trương Nhược Trần vừa săn giết một con Thiết bì man ngưu, lại đã tương đương với săn giết năm con Man thú nhất giai hạ đẳng.
Phải biết rằng cũng không phải mỗi người đều có thể săn giết Man thú nhất giai trung đẳng, ít nhất đều cần tu vi Hoàng Cực cảnh trung cực vị mới có thể làm được.
Hơn nữa, tốc độ của Man thú nhất giai trung đẳng khá nhanh, lực phòng ngự cũng rất kinh người, dù có được tu vi trung cực vị, muốn săn giết một con Man thú nhất giai trung đẳng cũng không phải một chuyện dễ dàng.
Mặc dù Trương Nhược Trần chỉ là tu vi tiểu cực vị đỉnh phong nhưng lực lượng của hắn đã cường đại hơn rất nhiều võ giả trung cực vị, cho nên mới có thể thành công bắn giết Thiết bì man ngưu.
Ánh mắt Trương Nhược Trần vô cùng sắc bén, nói: "Nếu có thể săn giết một con Man thú nhất giai thượng đẳng thì tốt!"
"Sao có thể? Mỗi một con Man thú nhất giai thượng đẳng đều có thực lực tổng hợp có thể so sánh với võ giả Hoàng Cực cảnh đại viên mãn, nếu thật sự gặp được một con, vậy đơn giản cũng là tai nạn, chúng ta muốn chạy trốn giữ mạng cũng rất khó!"
Cửu quận chúa lại nói: "Trong kiểm tra cuối năm mười năm gần đây, cũng chỉ có Thất vương tử thành công săn giết một con Man thú nhất giai thượng đẳng. Còn kiểm tra cuối năm của năm nay, căn bản không có ai có thực lực săn giết Man thú nhất giai thượng đẳng."
Đây không phải lần đầu tiên Cửu quận chúa tham gia đi săn Vương sơn, cho nên nàng hiểu rõ khu vực hoạt động của Man thú.
"Phía trước cũng là Hổ Khiếu pha, lúc trước ta đi qua nơi đó từng nghe được tiếng gào của Kiếm xỉ xích hổ. Nhưng Kiếm xỉ xích hổ là một Man thú nhất giai trung đẳng, lấy thực lực của ta căn bản không giết được nó, cho nên không đi trêu chọc nó."
Cửu quận chúa nói.
Trương Nhược Trần và Cửu quận chúa nhảy xuống từ trên lưng Linh mã, cẩn thận đi vào Hổ Khiếu pha, đi tìm tung tích của Kiếm xỉ xích hổ.
Trương Nhược Trần phát hiện dấu vết đánh nhau ở trên mặt đất.
Một thân cây to cỡ miệng chén bị đụng gãy, lá cây bị đốt thành tro bụi, trên tảng đá lớn cách đó không xa còn lưu lại vết máu.
"Chẳng lẽ đã bị người ta nhanh chân đến trước, Kiếm xỉ xích hổ bị săn giết?"
Cửu quận chúa nói.
Trương Nhược Trần lắc đầu, nói: "Đây không phải máu của Kiếm xỉ xích hổ, là máu của nhân loại. Cẩn thận chút, chắc Kiếm xỉ xích hổ đang ở gần đây!"
"Vù!"
Trương Nhược Trần vừa nói xong, một con cự hổ màu đỏ tươi đã nhào xuống từ trên dốc đứng, móng vuốt sắc bén vồ vào cổ Trương Nhược Trần.
Đời trước Trương Nhược Trần là cường giả Thiên Cực cảnh đại viên mãn, dù sống lại, linh hồn và tinh thần lực vẫn là cấp bậc Thiên Cực cảnh đại viên mãn, cho nên năng lực cảm nhận nguy hiểm của hắn vô cùng nhạy bén.
Trước khi Kiếm xỉ xích hổ nhào xuống, hắn đã nhanh chóng lướt ngang sang phải một bước, tránh thoát công kích của Kiếm xỉ xích hổ.
Không chỉ như thế, hắn còn lập tức rút một cây Kinh lôi tiễn từ bao đựng tên trên lưng, rót chân khí vào đầu mũi tên, trở tay cắm vào bụng Kiếm xỉ xích hổ.
Ngay sau đó, hai chân của hắn đạp một cái lập tức lùi lại.
Toàn bộ quá trình đều xảy ra trong nháy mắt, Cửu quận chúa còn chưa kịp phản ứng, Trương Nhược Trần đã đâm Kinh lôi tiễn vào bụng Kiếm xỉ xích hổ.
"Ầm!"
Đầu mũi tên Kinh lôi tiễn nổ tung, nổ bụng Kiếm xỉ xích hổ ra một vết thương lớn khoảng bàn tay, máu tươi không ngừng chảy ra từ bụng.
Nhưng dù sao một cây Kinh lôi tiễn này chỉ là Trương Nhược Trần dùng tay cắm vào thân thể Kiếm xỉ xích hổ, không có lực đánh mạnh bằng Thiết tuyến cung.
Cho nên Kinh lôi tiễn chỉ cắm vào vị trí sâu ba tấc ở bụng Kiếm xỉ xích hổ, không tạo thành tổn thương trí mạng cho nó.
"Ngao!"
Thân thể Kiếm xỉ xích hổ lớn gấp ba lần lão hổ bình thường, trong miệng mọc ra hai hàng răng sắc bén dài nửa thước, mỗi một cái móng vuốt đều như lưỡi đao.
Lực công kích của Kiếm xỉ xích hổ có thể so với võ giả Hoàng Cực cảnh đại cực vị, tốc độ cũng có thể so với võ giả Hoàng Cực cảnh đại cực vị, võ giả bình thường gặp Kiếm xỉ xích hổ gần như chỉ có một con đường chết.
Nhìn Kiếm xỉ xích hổ đứng cách hơn mười mét, sắc mặt Cửu quận chúa trở nên tái nhợt.
Đây là một con Man thú có thể so với võ giả đại cực vị, trong khoảng cách gần như thế dù là Kinh lôi tiễn cũng không thể phát huy ra uy lực chân chính.
Cung tiễn càng thích hợp công kích khoảng cách xa.
Liều mạng!
Nàng lập tức lấy ra Kinh lôi tiễn đặt lên dây cung, kéo dây cung thành trăng tròn.
"Vèo!"
Kinh lôi tiễn như là một đạo điện quang hối hả bay ra ngoài.
Kiếm xỉ xích hổ nhảy lên một cái, lấy tốc độ cực nhanh né tránh công kích của Kinh lôi tiễn.
Trong nháy mắt nó đã xông ra khoảng cách mười mét, đến trước mặt Cửu quận chúa, một trảo đập bay Thiết tuyến cung trong tay Cửu quận chúa ra ngoài, há to cái miệng như chậu máu cắn về phía Cửu quận chúa.
Cửu quận chúa lập tức xoay người nhảy lên, điểm vào mặt đất một cái, lại nhảy lên, chạy ra bảy, tám mét, tránh thoát công kích của Kiếm xỉ xích hổ.
Nhưng tốc độ của Kiếm xỉ xích hổ lại nhanh hơn Cửu quận chúa mấy phần, trong chớp mắt đã đuổi kịp nàng, vung ra một cái móng vuốt to lớn đánh về phía đỉnh đầu Cửu quận chúa.
Tu vi của Cửu quận chúa cũng chỉ vừa bước vào trung cực vị, dù là lực lượng hay tốc độ đều kém hơn Kiếm xỉ xích hổ một bậc.
Nếu trong tình huống cách xa, nàng còn có thể sử dụng Kinh lôi tiễn tạo thành uy hiếp không nhỏ cho Kiếm xỉ xích hổ.
Nhưng chiến đấu trong khoảng cách gần, một vị võ giả trung cực vị không sử dụng Chân Vũ bảo khí, căn bản không thể là đối thủ của Kiếm xỉ xích hổ.
Móng vuốt của Kiếm xỉ xích hổ còn chưa đập xuống, khuôn mặt Cửu quận chúa cũng bị gió mạnh cào đến hơi đau đớn.
Ngay lúc Cửu quận chúa tưởng mình chắc chắn phải chết, khóe mắt liếc qua lại thấy một bóng người vội vã xông tới, lại trực tiếp lao tới thân hình khổng lồ của Kiếm xỉ xích hổ.
Đăng bởi | T-Rng |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian |