Không Sợ (2)
Một thanh ngọc thước, được Dư Vi dẫn động, bỗng nhiên ném về phía Nhiếp Thiên.
Ngọc thước màu xanh, bên trong có một con cá đang bơi lội, linh động đong đưa cái đuôi, toàn thân con cá kia màu xanh thẳm, theo ngọc thước vung lên, sương mù màu xanh mờ mịt lượn lờ.
Ngọc thước rơi xuống từng giọt nước màu xanh, mỗi một giọt nước, đều nặng như vạn cân.
Từng giọt nước màu xanh, rơi xuống đầu Nhiếp Thiên, dừng lại trên vai hắn.
Áp lực như núi truyền đến từ những giọt nước màu xanh, nếu thực lực không đủ, chỉ sợ dưới áp lực của những giọt nước màu xanh kia, sẽ trực tiếp quỳ xuống cầu xin tha thứ.
Dư Vi thấy Nhiếp Thiên không né tránh, đã bị từng giọt nước màu xanh rơi xuống vai, khóe miệng lộ ra một tia cười khinh miệt.
Ngọc thước nặng nề rơi xuống, mang theo tiếng sấm rền, giống như núi lớn áp đỉnh, nện xuống vai phải Nhiếp Thiên.
Nàng muốn một thước này, đập nát bả vai Nhiếp Thiên!
Nhiếp Thiên hừ lạnh một tiếng, như một thanh lợi kiếm đâm vào đại địa, không tránh không né, đợi đến khi ngọc thạch sắp rơi xuống, mới tung một quyền đánh tới ngọc thước màu xanh.
"Vẫn, vậy mà vẫn có thể động đậy!" Dư Vi kinh hãi.
"Ầm!"
Sức mạnh bùng nổ kinh khủng như trời sập đất nứt, từ nắm đấm Nhiếp Thiên đánh úp về phía ngọc thước màu xanh, từng luồng sáng đỏ rực, xanh thẫm, trắng bạc, giống như vô số con rắn nhỏ, đột nhiên điên cuồng lao về phía ngọc thước màu xanh.
Tay Dư Vi nắm ngọc thước, trong nháy mắt da tróc thịt nứt, máu tươi bắn ra tung tóe.
Nàng kinh hãi lùi lại, không ngừng vung tay, cố hết sức ngưng tụ linh lực, hóa giải các loại dị lực xâm nhập vào lòng bàn tay, trong mắt tràn đầy kinh hãi, "Ngươi là ai?"
"To gan!" Quý Thanh Vân trợn mắt như chuông đồng, đột nhiên đứng dậy khỏi thạch đài, định ra tay.
"Quý trưởng lão, xin hãy bình tĩnh." Đúng lúc này, một giọng nói từ bên ngoài đình viện truyền đến.
Ngay sau đó, Hồ Vinh người gầy gò nhỏ bé, để chòm râu dê, vẻ mặt cung kính đi vào.
Sau khi hắn đi vào, liền tươi cười rạng rỡ, gật đầu khom lưng với mọi người, dáng vẻ một thương nhân.
"Ngươi là?" Quý Thanh Vân nhíu mày.
Hắn hiển nhiên không nhận ra Hồ Vinh.
"Tại hạ Hồ Vinh, là người phụ trách Linh Thứu Hội ở Liệt Không vực, bình thường giúp Linh Thứu Hội thu thập một ít tin tức." Hồ Vinh cười tủm tỉm, không ngừng khom người, "Lần này, Linh Thứu Hội sẽ tổ chức hội giao dịch ở Huyết Khô Lâu vào ba ngày sau, cũng là do tại hạ chủ trì."
"Linh Thứu Hội!"
Các vị thủ lĩnh của các tông Ly Thiên vực nghe thấy cái tên này, đều biến sắc.
Linh Thứu Hội trước kia, trong mắt mọi người, chỉ là một tổ chức khá thần bí, không thường lộ diện.
Những Huyền cảnh giả của Ly Thiên vực, bởi vì hạn chế của bản thân, cũng chưa từng tiếp xúc với Linh Thứu Hội, nhận thức trước đó về Linh Thứu Hội cực kỳ nông cạn.
Thế nhưng, gần đây, Linh Thứu Hội lại nổi danh khắp nơi.
Hoa Mộ xuất thân từ Linh Thứu Hội, vì Chân Huệ Lan bị thương mà nổi trận lôi đình, một mình đi đến U Linh Phủ, liên tiếp giết rất nhiều Phàm Cảnh và Huyền Cảnh giả của U Linh Phủ, phá hủy kỳ trận của U Linh Phủ, bức U Linh Phủ Phủ chủ phải xuất quan trước thời hạn, đại chiến nửa tháng, hai người bất phân thắng bại.
Cuối cùng, vì dị tộc sắp xâm lăng, dưới sự khuyên can của các bên, hai người mới ngừng chiến.
Trong mắt rất nhiều người, Hoa Mộ dám không để ý tới nội tình của U Linh Phủ, điên cuồng giết chóc, tuyệt đối là một trong những cường giả đáng sợ nhất thế gian.
Kỳ lạ là, người này trước kia dường như không có chút danh tiếng nào, hầu như không ai từng nghe nói về hắn.
Nhưng, có rất nhiều người lại nói, Hoa Mộ... chỉ là một Linh cảnh giả trong Linh Thứu Hội, trong Linh Thứu Hội, còn có những cự đầu ngang hàng với Hoa Mộ.
Như vậy, Linh Thứu Hội thần bí, dần dần lộ ra nội tình đáng sợ tột bậc.
Thậm chí có người nói, nếu Hoa Mộ không tiêu hao quá nhiều sức mạnh khi chém giết Phàm Cảnh và Huyền Cảnh giả của U Linh Phủ, phá hủy đại trận kia khiến bản thân bị thương, thì trận chiến giữa hắn và U Linh Phủ Phủ chủ có lẽ hắn đã giành được thắng lợi cuối cùng.
"Linh Thứu Hội!" Quý Thanh Vân sắc mặt hơi biến đổi.
Khác với các tông Ly Thiên vực, thân là trưởng lão Thiên Diễn Tông, hắn biết rõ sự đáng sợ của Linh Thứu Hội, tông chủ tông môn bọn họ từng nói riêng, Linh Thứu Hội... có tư cách đối đầu với Thiên Cung.
Vừa nghe Hồ Vinh xuất thân từ Linh Thứu Hội, dù là hắn, cũng chỉ có thể tạm thời áp chế lửa giận của mình, nói: "Hắn là người Linh Thứu Hội các ngươi?"
Hồ Vinh liếc mắt nhìn Nhiếp Thiên, mỉm cười: "Coi như vậy đi."
Đăng bởi | BachDa |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 2 |