Một tin tức cực kỳ quan trọng
Quý Thanh Vân trầm ngâm một hồi, sau đó liền nhận rõ thế cục, cười gượng một tiếng, nói: "Chuyện này, lần này ta chỉ đại diện cá nhân, không đại diện cho Thiên Diễn tông, cũng không đại diện cho bất kỳ ai."
Vừa nói xong, hắn chắp tay tạ lỗi: "Trước khi đến, là ta không rõ ràng tình huống, nhất thời hồ đồ, đừng trách, đừng trách."
"Các tông Ly Thiên vực an bài như thế nào, ta sẽ nghe theo ý kiến của các phương, sẽ không tự ý làm chủ."
Bỏ lại những lời này, hắn xấu hổ không chỗ dung thân, một khắc cũng không muốn lưu lại, nháy mắt với đám người Dư Vi, liền vội vã đi ra ngoài.
"Cô nương họ Dư, cô và Dư Dương có quan hệ gì?"
Ngay khi đoàn người Thiên Diễn tông sắp rời đi, Nhiếp Thiên đột nhiên nói một câu như vậy.
Dư Vi bỗng nhiên dừng lại, quay đầu nhìn Nhiếp Thiên một cái, "Hắn là ca ca ta."
"Ồ, chẳng trách trông có chút giống." Nhiếp Thiên thần sắc bình tĩnh, ngữ khí lạnh nhạt như nước nói: "Ca ca cô, còn có Liêu Ngạn của Lôi Sơn, bao gồm cả đệ tử Thiên Diễn tông và Lôi Sơn, đều ở một hải đảo trong thế giới kia, bị dị tộc xé thành mảnh nhỏ."
Dư Vi đau đớn đến tột cùng, bi thương nói: "Ngươi, làm sao ngươi biết?"
"Ta ở bên cạnh nhìn, tự nhiên biết rõ." Nhiếp Thiên nói.
Sắc mặt đám người Huyền Khả, Trần Hạo cổ quái, bọn họ đều biết Dư Dương và Liêu Ngạn, đã lần lượt chết trong tay hắn và Đổng Lệ.
Sắc mặt Quý Thanh Vân tái mét: "Nếu ngươi ở đó, vì sao không ra tay cứu giúp?"
"Vì sao ta phải cứu?" Nhiếp Thiên sắc mặt không đổi: "Trước khi đám dị tộc kia đến, bọn chúng coi ta là địch nhân, còn muốn cướp đoạt linh tài ta nhắm tới. Sau khi dị tộc tràn vào, ta chạy nhanh, thoát thân trước. Còn bọn chúng, đã trở thành mục tiêu của dị tộc, bởi vì đám dị tộc kia muốn giết bọn chúng, ta mới có thể thong dong rời đi."
"Nói ra, ta còn phải cảm ơn bọn chúng."
"Được! Nhiếp Thiên! Ngươi giỏi lắm!" Quý Thanh Vân nghiến răng nghiến lợi, trừng mắt nhìn hắn một cái, lôi Dư Vi đi, nhanh chóng rời khỏi.
...
------------
"Tiểu nhân nhảy nhót, cũng dám mở miệng uy hiếp."
Càn Khung của Hàn Băng các lạnh lùng nhìn Quý Thanh Vân chật vật rời đi, trên mặt tràn đầy khinh thường.
Với cảnh giới và địa vị của hắn, hoàn toàn có thể không thèm để ý Quý Thanh Vân, không sợ tất cả công kích và trả thù đến từ Quý Thanh Vân và Thiên Diễn tông.
Trong sân, đám người Khương Chi Tô từ Ly Thiên vực đến, tuy âm thầm hả hê, trong lòng vẫn còn có chút lo lắng.
Thiên Diễn tông và Lôi Sơn của Khôn La vực, mưu đồ Ly Thiên vực không phải ngày một ngày hai, bởi vì Ly Thiên vực không có cường giả Linh cảnh tọa trấn, những vực giới lân cận này, vẫn luôn muốn vươn tay đến, cướp đoạt quyền khống chế Ly Thiên vực.
"Được rồi được rồi." Liễu Linh của Âm tông cười duyên: "Không cần để ý tới những tiểu nhân của Thiên Diễn tông này nữa. Nhiếp Thiên, chúng ta đặc biệt đến đây, ngoài việc bày tỏ cảm tạ ra, còn có chuyện muốn hỏi ngươi."
"Liễu tỷ tỷ cứ nói." Nhiếp Thiên cười nói.
Lúc hắn rời khỏi Thiên Tuyệt vực, đi tới Bách Chiến vực, chính là Liễu Linh hộ tống.
Liễu Linh đặc biệt dặn dò Tần Yên, để Tần Yên chiếu cố hắn, điều này làm cho hắn có hảo cảm với Liễu Linh.
"Miệng nhỏ thật ngọt." Liễu Linh khen một câu, chợt nhìn về phía đám người Ly Thiên vực, thần sắc hơi do dự: "Chuyện này..."
Nàng muốn hỏi những chuyện có liên quan rất lớn, hiện giờ trong sân có rất nhiều Huyền cảnh của Ly Thiên vực, quan hệ giữa những người đó và Nhiếp Thiên, nàng cũng không rõ lắm.
Đám người Khương Chi Tô, ai nấy đều tinh tường, vừa nhìn vẻ mặt do dự của nàng, liền đoán có chỗ không tiện.
Kỳ thật những người này đều hy vọng có thể ở lại, nghe xem rốt cuộc là chuyện gì, nhưng nhìn thái độ của Liễu Linh...
Khương Chi Tô cười khổ một tiếng, người đầu tiên bày tỏ thái độ: "Ta ra ngoài một chút."
Thường Sâm, Phòng Huy, còn có Quỷ Đồng cũng rất biết điều, biết chuyện Liễu Linh và Càn Khung muốn hỏi, có thể không tiện để cho bọn họ biết, đều tìm cớ rời đi.
Lúc này, Nhiếp Thiên đột nhiên mở miệng: "Lê tiền bối, Phòng tiền bối, ta cũng có chuyện muốn nói với hai vị."
Lê Tinh và Phòng Huy hai mắt sáng lên, vốn định rời đi, vì thế dừng lại.
Khương Chi Tô của Lăng Vân tông thở dài một tiếng, biết Nhiếp Thiên đã mở miệng giữ lại, chứng tỏ trong thâm tâm Nhiếp Thiên, hắn tin tưởng Lê Tinh và Phòng Huy.
Nhiếp gia của Nhiếp Thiên vốn là gia tộc phụ thuộc Lăng Vân tông, sư phụ hắn còn là Vu Tịch, nhưng Nhiếp Thiên lại cố tình giữ Lê Tinh và Phòng Huy lại, không giữ hắn lại, đủ thấy Nhiếp Thiên và Lăng Vân tông có sự xa cách.
Đăng bởi | BachDa |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 4 |